CÒN NHỚ TÊN NHAU

      Hôm nay Bạch Ngân Hy khăn gói lên đường đến thành phố C để làm lẽ khai máy phim mới. Bộ phim này là một bộ cổ trang huyền huyễn chuyển thể từ tiểu thuyết khá nổi tiếng. Tiêu Chính Kỳ đích thân đưa cô đến thành phố C vào ở trong một ngôi nhà nằm ở khu phố ẩm thực cạnh phim trường. Là khu phố mà Lưu Trạch Uyên cho cô. Ngôi nhà không quá rộng được trang hoàng theo phong cách hiện đại, nội thất đều mới tinh ko bám bụi, bên ngoài ban công còn có khu vườn sen đá và cái bàn nhỏ để uống trà ngắm phố . Tiêu Chính Kỳ là người lạnh nhạt tùy tiện nhưng cũng nhìn ra được Lưu  Trạch Uyên đã bỏ bao tâm trí tính toán kỹ lưỡng đến mức nào

- Lục ca tính toán rất chu toàn.

- Vâng, đều là cây hoa và màu sắc mà em thích. Anh ấy cực khổ rồi.

- Sau khi em khai máy xong xuôi, anh sẽ quay về gia trang.


- Vừa xong liền đi sao?.

- Ừm. Chiều mai anh có cuộc họp ở Dạ Nguyệt.

      Bạch Ngân Hy sụ mặt xuống. Rất lâu rồi cô ko rời xa họ, lần này quay lại công việc nói xa liền xa hơn tháng trời ko tránh được tâm trạng bị kéo trùng xuống.

- Làm sao thế?

- Không nỡ.

      Tiêu Chính Kỳ xoa đầu cười nhạo cô.

- Lúc trước toàn yêu xa cũng không nghe em nói hai chữ không nỡ.

- Lúc trước vì toàn yêu xa nên em ko có cảm giác chia cách. Bây giờ thì khác, cảm giác rất lạ. Thật sự không nỡ.

- Cũng may là họ ko tiễn em đi, nếu ko anh sợ em sẽ khóc ra mất.

- Anh đừng cười em mà. Thật đáng ghét.

- Nhớ thì gọi về, bọn anh đến thăm em.

- Dạ.

- Hiếm khi được ở riêng với em. Anh đưa đi em đi dạo phố. Được không?

- Dạ.

      Bạch Ngân Hy tay trong tay cùng Tiêu Chính Kỳ đi xuống phố đảo một vòng mấy con đường quanh đó thì gặp một đoàn quay phim. Hai diễn viên chính là gương mặt mới được một đạo diễn khá nổi tiếng dẫn dắt vào nghề. Cô và Tiêu Chính Kỳ đeo khẩu trang chỉ lộ ra đôi mắt nhưng họ cũng nhận ra. Đạo diễn đi đến vui vẻ trò chuyện vài câu


- Tiêu lão sư, Bạch lão sư, vẫn khỏe chứ.

- Vẫn khỏe ạ, cảm ơn Tống đạo diễn.

- Vợ chồng son này hôm nay đến đây vào đoàn sao?

- Vâng, tôi đưa cô ấy đến vào đoàn.

- Âyya, kết hôn sớm như vậy, hai người định khi nào thì có baby đây. Tôi muốn làm bác lắm rồi.

- Hahaaa, cái này phải hỏi ý Bạch lão sư rồi.

      Bạch Ngân Hy âm thầm nhéo anh một cái cảnh cáo.

- Tống đạo diễn, tụi em không phiền anh làm việc nữa, có dịp bọn em mời anh ăn cơm nhé.

- Nhớ đấy. Bye bye.

      Bọn họ ăn no quay về đến nhà cũng đã chập tối, mấy người Nạp Lan sau khi sắp xếp đồ đạc xong đều đã ra ngoài ăn cơm dạo phố. Bạch Ngân Hy đi vào phòng tắm mở nước nóng xả vào bồn rồi lấy một viên tạo bọt thả vào, quay lại bới tóc lên cao, tẩy trang rồi mới bước vào nước ấm ngâm mình thư giản.


- Biết tận hưởng như vậy lại không biết gọi anh đến? Em thật vô lương tâm.

    Tiêu Chính Kỳ lù lù đi vào thản nhiên ngồi vào bồn cùng cô. Bạch Ngân Hy dùng tay quạt nước dập nhẹ vào người anh

- Anh làm gì? Em đang tắm, anh...

- Em làm sao? Vừa đến nhà mới liền ko cho tắm chung rồi?

- Ở đây ko giống ở nhà, em sợ...

      Tiêu Chính Kỳ ôm lấy thân thể mềm mại của cô kéo sát vào người mình hôn lên đầu vai cô.

- Anh khóa cửa rồi, ở đây kín đáo hơn chung cư của em nhiều, đừng lo lắng...

- Chính Kỳ...ưʍ...cẩn thận bọt trơn...ân...vai anh vừa hồi phục không lâu không thể ngã.

      Tiêu Chính Kỳ ngậm lấy xương quai xanh của cô rồi rê môi dần lên cổ hết liếm lấy gặm vào.

- Anh...đừng để lại dấu...

- Bà xã, trơn mới dễ hành sự. Em lo thân thủ của anh sẽ ngã khi đang hành sự hay sao...thật biết xem thường anh.
- Cái miệng của anh...lúc bình thường sao không nghe anh hoạt ngôn như vậy?

      Tiêu Chính Kỳ cười ra tiếng. Tay anh hớt lấy một mớ bọt đưa đến bên vú cô nắn bóp. Bọt tắm trơn trơn cộng thêm làn da mền mại tạo nên xúc cảm vô cùng đặt biệt. Bạch Ngân Hy đưa môi đến bên môi anh hôn lên, môi kề môi mút lấy nhau, lưỡi đan lưỡi quấn quýt ko rời. Hai người hôn đến tai đỏ mặt hồng thân dưới rỉ dịch tràn lan, tham lam mà đòi mệnh nhau.

- Ân...ông xã...

        Cô nỉ non gọi một tiếng Tiêu Chính Kỳ đã ko kiềm chế được nữa, anh để cô quỳ xuống tay vịn lên thành bồn mông chổng về phía anh. Một tay ôm lấy vai cô một tay đỡ cự vật đâm vào.

- Aaa....đau...ông xã....ân...đừng động...

- A....đừng căng thẳng...thả lỏng ra nào...

      Thời gian qua bọn họ ai cũng bận bịu công việc, về đến nhà chỉ có vùi đầu vào lòng nhau ngủ say, ko có phát sinh quan hệ. Lần này đâm vào dù có xà phòng hỗ trỡ nhưng cũng ko tránh khỏi căng trướng. Bạch Ngân Hy thở sâu mấy hơi thả lỏng cơ thể ra, Tiêu Chính Kỳ vừa cảm nhận được cô nới lỏng đã quản ko nổi mà luân động ra vào. Cô nhăn mày
- Anh...ông xã...a...đừng gấp...á...

- Hưʍ...anh làm em đau à?

- Ân...từ từ thôi ông xã....a...

      Dục long của Tiêu Chính Kỳ ko thô to như Phó Chính Đình nhưng cũng to hơn u huyệt của cô khá nhiều, so vs Lưu Trạch Nguyên còn cong hơn một phần, gen Lưu gia đúng là "tốt" đến ko ngờ. Tốc độ của anh cũng rất nhanh làm cho cô tạm thời chưa thích ứng được. Anh thả chậm lại...từ từ làm quen với cơ thể cô...

- Như vầy...em còn đau không?

- Ân...ưʍ....ko đau nữa...a...

       Anh cúi xuống ôm lấy vai cô hôn lên tấm lưng xinh đẹp của cô, anh nâng niu cô gái nhỏ như nâng niu viên ngọc trai quý báu, từng chút từng chút nghiền ngẫm linh hồn cô khảm thật sâu vào trái tim lạnh lẽo của mình

- A...ha...ư...Chính Kỳ...ưʍ...nhanh một chút...a...á....á....a....á

       Tiêu Chính Kỳ vừa nghe cô đòi hỏi liền ko nói lời nào mà bồi theo, anh động quá nhanh làm thân thể cô ko theo nhịp nổi mà hoàn toàn thả lỏng tùy anh xử trí.
- Á....a...a...a....quá nhanh...a......ô...ng...xã...

- Bảo bối của anh...

- A...a...a...ha...th..ật...thoải....m..ái....a...ha....

      Bạch Ngân Hy bị động một lát, thần trí mơ hồ u huyệt ko kiểm soát được xuất ra liên tiếp mấy đạo thủy mật, eo thon giật giật hai mắt mơ màng. Tiêu Chính Kỳ lật người cô lại để mặt cô đối diện với anh, tiếp tục đâm mạnh tới làm Bạch Ngân Hy giật mình hét lên hai tiếng liền bị anh ngậm lấy môi cô nuốt hết tiếng rên vào trong. Bạch Ngân Hy ko thể giải tỏa, nước mắt suиɠ sướиɠ bắt đầu chảy ra như mưa. Tiêu Chính Kỳ đột nhiên đâm thật mạnh mấy cái nước trong bồn tắm dập dền tràn xuống nền, cự long giật giật bắn nùng tinh vào bên trong cơ thế cô sau đó mới rời môi cô. Bạch Ngân Hy thở lấy thở để nước bọt chảy xuống cằm hai mắt mơ màng nhìn anh
- Um....hưʍ......ha...anh...

- Lạnh không, anh ôm em ra ngoài.

     Tiêu Chính Kỳ nói xong ko hề chờ cô trả lời đã đỡ cô lên vả nước ấm rữa trôi xà phòng rồi bồng cô ra ngoài phòng ngủ. Anh đặt cô gái sạch sẽ khô ráo lên giường rồi đi đến bên tủ lấy khăn tắm quấn nữa thân dưới lại sau đó ms đắp chăn ôm cô vào lòng

- Mệt không ?

     Bạch Ngân Hy lắc lắc đầu

- Còn đau không ?

     Lại lắc lắc đầu

- Bà xã...

- Dạ...

      Tiêu Chính Kỳ hôn lên trán cô một cái.

- Sinh con cho anh có được không?

- Ông xã...

- Hửm?

- Em là vợ anh, em không sinh con cho anh thì ai sinh?

- Bà xã...anh ko giỏi ăn nói mà.

- Nhưng mà...

- Hửm?

      Bạch Ngân Hy nheo nheo mắt phượng xinh đẹp nhìn anh, rồi bò lên người anh 7 phần tà mị 3 phần ngây thơ

- Muốn có em bé, phải tiếp tục làm...

      Tiêu Chính Kỳ còn chưa kịp nghĩ phải trả lời thế nào thì cô đã thụt đầu vào trong chăn mò đến gỡ khăn tắm của anh ngậm lấy dục long đang bán cương bên dưới. Anh nhìn xuống chỉ thấy phần chăn ở ngay hạ thân nhấp nhô lên xuống cùng nhịp với cơn sóng tình trong người anh. Tiêu Chính Kỳ rên lên
- Arggg...vưu vật, em thật tham lam...ưʍ... anh đã muốn dưỡng sức cho em ngày mai khai máy vậy mà em còn khiêu khích anh.

      Bạch Ngân Hy an ủi tiểu Chính Kỳ một hồi đầu khấc bắt đầu rỉ dịch cô mới ngưng lại, xốc chăn lên liếm liếm môi nhìn anh. Tiêu Chính Kỳ nắm cổ tay cô kéo cô đổ ập xuống ngấu nghiến môi cô tay anh xoa nắn cái mông tròn đang lắc lư ngồi trên người anh. Bạch Ngân Hy để anh hôn chán chê mới đẩy anh ra nhổm mông đưa cự vật đi sâu vào u huyệt.

- Ânnnn...thật thoải mái....ông xã thật tốt...

- Aaa...bảo bối...em cứ như vậy làm sao anh rời xa em được đây...hửm...

       Bạch Ngân Hy nhẹ nhàng đưa mông lên xuống cảm nhận thật rõ ràng từng chuyển động dưới thân. Cô cúi xuống ngậm nhũ hoa đen đen của anh vào miệng cắn cắn rồi lại liếm liếm.

- A...ha...đừng rời xa em...a...ân...cả đời cũng ko cần rời xa em...ông xã....
       Động chậm một lát Bạch Ngân Hy bắt đầu nhổm cả người quỳ thẳng rồi thả ngời ngồi mạnh xuống cự vật đâm thật sâu vào trong hai người thần hồn điên đảo, tiếng bạch bạch ko ngừng vang lên, cô động một hồi lâu liền xoay lưng lại vẫn dùng tư thế nữ trên nam dưới mà động thân, hai chân ngồi thành tư thế chồm hổm tay vịn lấy đùi anh.

- Aaa...bà xã...động nhỏ của em đúng là tuyệt phẩm...hút chặt lấy anh...a...a...

- A...a...a....ân....ha...sâu quá...ân...thật thích

- Arg....Ngân nhi...nhanh một chút...anh bắn

- A...ha...ân....a...bắn cho em...ưʍ...bắn vào... em sinh con cho anh....aaaaa

       Tiêu Chính Kỳ nắm lấy eo của Bạch Ngân Hy ấn xuống bắn một đạo tϊиɦ ɖϊƈh͙ nóng bỏng vào bên trong làm cô cũng ướŧ áŧ triều xuy. Bạch Ngân Hy leo khỏi người anh liền bị anh đè cô xuống lấy lại thế chủ động mở chân cô thành hình chữ M lại vùi gậy thịt vào thân thể cô ko nói lời nào đã vận động nhanh như chớp. Kɦoáı ƈảʍ đánh úp quá mãnh liệt Bạch Ngân Hy tay nắm chặt ga giường ngón chân co quắp lại.
- Á....a....á.....a...a....ưʍ...ư....Ô..ng...x..ã.....chết mất...a...quá nh...anh.....a...a...á.....

- Aaaa...sướng quá...bà xã ...em chính là độc dược....cơ thể em tẩm mị dược đúng ko

- A....a....a....ư....sướng...s...ướng....a...á...chết... sẽ...chế..t.......Chính ....Kỳ....ưʍ.....ha....

- Bảo bối ....bảo bối...bà xã của anh...

       Bạch Ngân Hy rêи ɾỉ một hồi lâu giọng bắt đầu đặt lại, Tiêu Chính Kỳ vẫn ko có dấu hiệu bắn ra dù cô đã triều xuy thêm 2 lần Bạch Ngân Hy khóc lên

- Ân...ô...ô...Chính Kỳ...a...á...em...á ....chịu ko nổi nữa...a...chậm lại....a....a...a....ch...ậm...ha

      Tiêu Chính Kỳ chẳng những ko chậm mà bây giờ động còn nhanh hơn lúc nãy, anh động thêm trăm cái mới bắn thêm một lần tϊиɦ ɖϊƈh͙ vào trong thân thể cô lại đổi tư thế làm đến nữa đêm mới buông cô ra. Tϊиɦ ɖϊƈh͙ và dâʍ ŧɦủy̠ nhiều đến mức tràn ra ngoài đục ngầu cả một mảng chăn. Tiêu Chính Kỳ đổ ập lên người cô ôm chặt lấy cô hôn lên khắp mặt cô. Bạch Ngân Hy thều thào kêu lên
- Ưʍ...mệt chết mất.

- Ngân nhi...anh yêu em...anh yêu em...

- Chính Kỳ...ông xã...e cũng yêu anh...

- Ngoan...mệt thì ngủ đi...a lau người cho em.

       Cô thật sự rất mệt, được cho phép ngủ liền nhắm mắt lại chưa tới 10s hơi thở đã đều đều phát ra. Tiêu Chính Kỳ rút phân thân ra ngoài rồi lấy khăn ấm lau người cho cô sạch sẽ. Từ khi có vợ Tiêu thiếu gia chính là thê nô* chính hiệu. Người ko ngờ đến nhất lại là người thê nô nhất

*Thê nô: cưng chiều vợ, nghe lời vợ

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi