*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Một tiếng vang như sấm sét này.
Khiến cho Hắc Thần Giáo bốn phía lắc lư, cát bay đá chạy.
Tám trăm giáo đồ của Hắc Thân Giáo đều kinh hãi.
"Bùm!" Đáng sợ hơn nữa là cánh cổng bằng đá to lớn của Hắc Thần Giáo cao mười thước đã bị một cước đập nát.
Một bóng người đứng ngược sáng xuất hiện.
Tám trăm người của Hắc Thần Giáo đều ngẩn ra.
"Có phải là Phó Phong Thu không?”
"Thành Vô Song đã tấn công rồi à?" Mọi người đều nghĩ răng quân của thành Vô Song đã đến.
Nhưng nhìn hồi lâu, chỉ có một người.
"Không, không phải Phó Phong Thu!" Khi nhìn rõ bóng người này.
Mọi người đều nghi ngờ Một khuôn mặt xa lạ.
Nhưng sự thủ địch trên người anh ta thì ngập trời.
Nó còn đáng sợ hơn so với giáo chủ Hắc Báo của bọn họ.
Người đàn ông này dường như đến từ địa ngục.
"Con gái của tôi đâu?" Dương Hạo Quân bước từng bước tới, khuôn mặt lạnh lùng cất tiếng hỏi.
Mỗi bước đi của anh, Hắc Thân Giáo đều phải run sợ.
"Hóa ra là ba của cô bé này! Giết!" "Sau đó ta sẽ ăn thịt con gái mi, còn lột ra võ mạch của nó sử dụng cho tai" Hắc Báo khàn giọng nói.
Gã vừa ra lệnh.
Hơn chục cao thủ Hắc Thần Giáo đã đến bên cạnh Dương Hạo Quân.
“Từ sau khi các người dám có ý đồ với con gái tôi thì các người đều phải chết!" "Giết!" Nhìn đám người của Hắc Thân Giáo đang tới.
Dương Hạo Quân động sát khí Hôm nay, anh muốn san phẳng Hắc Thần Giáo.
"Phụt!" "Hộc!" "Hộc!" Khi hơn chục thành viên của Hắc Thần Giáo bị xé thành từng mảnh nhỏ, toàn trường lập tức im lặng.
"Lên! Người này không tầm thường!" Mọi người đều thấy có gì đó không ổn.
Hàng trăm người lao lên ngay lập tức.
- -------------------