CON RỂ CHIẾN THẦN

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Sắc mặt của đám Phó Bình cũng lập tức thay đối.

Đại quân của Tà Thần quá đông, cao thủ nhiều như mây.

Từ khí tức có thể đoán được điêu này.

Trong nhóm Đại quân của Tà Thần này, ba người có thực lực tương đương với cường giả Thiên Bảng.

Phần lớn đám bàng môn tà đạo này không được Thiên Cơ Các liệt vào trong danh sách bảng.

Nhưng người có thực lực ngang với cường giả Thiên Bảng thì có không ít.

Dù ba người này đạt tới cấp độ vừa đủ để bước chân vào Thiên Bảng, đám Lâm Phi Dương và Phó Bình cũng không thể địch nổi.

Nhất là Đại quân của Tà Thần này có nhân số gấp bọn họ mấy chục lần.

Điều này nói rõ kết cục của họ chính là cái chết.

“Một đám tà ma ngoại đạo mà cũng dám giương oai à?”

Đoàn Minh Nhân quát.

Trên mặt mỗi người bọn họ đều là vẻ khinh thường và chán ghét.

Trong quan niệm của đám người này, tà ma ngoại đạo đều phải chết.

Những kẻ đó chẳng khác nào giòi bọ trong cống thoát nước, vốn không xứng được sống.

“Đúng vậy, đám tà ma các người mau cút vê đi.

Nếu không, các người sẽ phải chết hết”

Lâm Phi Dương cũng lên tiếng cảnh cáo.

Một người trong Đại quân của Tà Thần cười khẩy nói: “Các người luôn miệng nói chúng ta là tà ma ngoại đạo! Thế các người đã tận mắt thấy bọn ta giết người chưa? Từng tận mắt thấy chúng ta làm chuyện không đúng với đạo trời chưa?”

“Đúng vậy, đám các người luôn tự xưng là phe chính diện, nhưng lại giết không ít người! Chuyện xấu mà các người làm ít quá à?”

“Hừ, một đám tà ma ngoại đạo mà còn ngụy biện cáo gì? Từ lúc các người ra đời đã là tà ma rồi.

Các người tàn bạo, tuyệt tình, giết người thành nghiện!”

“Đám tà ma các người chẳng khác nào giòi bọ, còn đáng ghét hơn cả đám ruồi nhặng ở trong hầm phân”

“Nhất là Dương Hạo Quân

- tên truyền nhân của Tà Thần.

Tên kia chính là kẻ xấu xa nhất trong những kẻ xấu xa.

Nếu để chúng ta bắt được thì nhất định sẽ băm Dương Hạo Quân ra thành trăm mảnh”

Anh không ngờ hai đám người này đánh nhau lại còn kéo cả bản thân vào.

Ninh Y Nhiên nhìn chằm chằm Đại quân của Tà Thân rồi nói với giọng lạnh lùng: “Các người nói bọn ta chưa từng thấy đám tà ma ngoại đạo giết người? Dương Hạo Quân không phải sao? Toàn bộ mười mấy nghìn võ giả trên Resort Thiên Lam bị giết sạch! Đảo nhỏ Đông Hải có nhiều cao thủ như vậy nhưng cũng không một ai may mắn thoát chết!”

“Các người còn dám nói bàng môn tà đạo không lạm sát kẻ vô tội nữa không?”

Đoàn Minh Nhân nói với giọng điệu lạnh lùng: “Đúng, không sai! Tên ma đầu Dương Hạo Quân kia rất trơ tráo, xấu xa, chẳng khác nào giòi bọ trong nhà vệ sinh.

Loại người này nên bị sét đánh chết.

Chết không được yên! Tôi nguyền rủa anh ta sống không bảng chết!”

Đám bàng môn tà đạo này nghe vậy thì đều cười: “Nhưng các người biết trước kia là ai cứu con-re-chien-than-1815-0con-re-chien-than-1815-1con-re-chien-than-1815-2

- -------------------

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi