CON RỂ LÀ THẦN Y

“Chúng ta đi thôi!”

Lâm Thần xác định Lý Vân Ba hiểu lầm thân phận của mình sau đó liền nhẹ nhõm thở dài một hơi, không có giải thích cũng không có thừa nhận, trực tiếp kéo Lâm Dĩnh chuẩn bị rời đi.

Lý Vân Ba vừa mới muốn giải thích rõ tình huống này với Trần Khắc Giản, thấy thế vội vàng quay đầu đuổi theo Lâm Thần đã đi về hướng cửa phòng riêng, so với Trần Khắc Giản, anh ta vẫn là cảm thấy Lâm Thần quan trọng hơn.

Trần Khắc Giản ở sau lưng nhìn bóng dáng Lý Vân Ba rời đi, đột nhiên cảm thấy bản thân như là bị cả thế giới bỏ rơi vậy, người anh em tốt nhất cứ như vậy rời khỏi mình, chọn người mà mình muốn đối phó!

Lâm Thần mặc dù chân đã nhũn ra, nhưng mà nhờ Lâm Dĩnh đỡ ở sau, vẫn là rất nhanh đã đi đến chỗ phòng riêng, hai người lập tức đi đến trước cửa thang máy, lúc này Lý Vân Ba đuổi theo gọi Lâm Thần: “Đợi một chút, đợi một chút, tôi có chuyện muốn nói với cậu!”

“Anh Lý có chuyện gì sao?” Lâm Thần không muốn cùng với Lý Vân Ba này cùng xuất hiện quá nhiều, anh ta miễn cưỡng xem như là một người thông minh, nếu như tiếp xúc nhiều, ngộ nhỡ lộ tẩy thì đúng là một chuyện phiền toái.

Chỉ có điều Lý Vân Ba mặc dù thông minh, nhưng mà cũng có một khuyết điểm hết sức nghiêm trọng, đó chính là vô cùng thiếu cẩn thận, về cơ bản, bản thân sẽ không bao giờ phủ nhận cách nhìn của mình, cho nên anh ta bây giờ đã nhận định Lâm Thần là người nhà họ Giang ở Hoài Bắc rồi.

Trên đời này, bất luận là đại gia tộc nào, chỉ cần con cháu nhiều thì những chuyện vớ vẩn đó không thể thiếu, tranh quyền đoạt lợi cái gì cũng đều rất bình thường, Lý Vân Ba là cậu ba nhà họ Lý, cho tới nay bản thân so với hai người anh kia đều không có gì hơn, cho nên vẫn muốn ở bên ngoài tìm kiếm trợ lực.

Đây cũng là nguyên nhân vì sao anh ta lại cùng Trần Khắc Giản cái loại đồng đội heo này giao thiệp, có đôi khi anh ta thực sự vô cùng hâm mộ Trần Khắc Giản, mặc dù chỉ là một đứa con riêng, nhưng mà nhà họ Trần lại chỉ có anh ta là con trai độc nhất, không còn bao lâu nữa cũng sẽ quay về tiếp quản nhà họ Trần.

“Tôi lúc trước đã giới thiệu bản thân mình với anh, tôi là cậu ba nhà họ Lý, nhà họ Lý ở Kinh Đô, anh hẳn là đã hiểu rõ trọng lượng của bốn chữ này, nếu như anh bằng lòng đi theo tôi, một khi tôi trở thành người cầm quyền của nhà họ Lý, tôi cũng có thể trợ lực cho anh trở thành người cầm quyền của nhà họ Giang Hoài Bắc, Lý Vân Ba đã ném ra một con bài mặc cả mà anh ta cho là không tồi, chỉ tiếc là Lâm Thần không phải là người nhà họ Giang Hoài Bắc, nhưng sau khi anh nghe những lời của Lý Vân Ba nói thì cũng nhanh trí nghĩ ra một ý tưởng không tồi.

Lâm Thần vẫn chưa cùng với Lý Vân Ba xác minh rõ bản thân mình chính là người nhà họ Giang Hoài Bắc, mà trực tiếp bàn bạc nội dung chính: “Đi theo thì miễn đi, chỉ có đều nếu như là hợp tác thì có thể cân nhắc suy nghĩ!”

“Không vấn đề!”

Chém giá với trả giá thôi mà, Lý Vân Ba ngay từ đầu không nghĩ tới sẽ làm cho Lâm Thần đi theo mình, có thể cùng nhau hợp tác cũng đủ rồi, anh ta nói với Lâm Thần rất chân thành: “Vậy không biết anh Giang đây có kế hoạch gì chưa?”

“Tôi thật ra đã nghĩ sẵn trong đầu rồi, chỉ có đều cần phải chuẩn bị tốt một chút, chúng ta hãy để lại thông tin liên lạc cho nhau đi!”

Bản thân có thể gài bẫy những kẻ thù này, Lâm Thần tự nhiên sẽ bằng lòng rồi, địch ở ngoài sáng ta ở trong tối chính là thoải mái như vậy, Lâm Thần lần đầu tiên cảm thấy bản thân mình vẫn còn có một chút ưu thế như vậy, xem ra có thể thực hiện một bước lớn hơn một chút rồi!

Cùng Lý Vân Ba trao đổi cách thức liên lạc với nhau, nhìn thấy Lý Vân ba hài lòng thỏa dạ rời đi, Lâm Thần hướng phía Lâm Dĩnh nói: “Bây giờ chúng ta hãy quay lại từng nhà đi, hôm nay tôi coi như là đã hoàn thành một ngày làm bạn trai chu đáo rồi, sau này hai người chúng ta không còn nợ nần gì nhau nữa!”

Lâm Thần không muốn cùng Lâm Dĩnh có quá nhiều dính líu, người phụ nữ này có vẻ như là một người rất phiền phức, vẫn là cách xa một chút thì tốt hơn, anh bây giờ còn có rất nhiều việc hệ trọng cần phải làm, cũng không muốn dính líu đến những loại phiền phức.

Lâm Dĩnh không nhận thấy được Lâm Thần đối với cô xa lánh, mà là lo lắng nhìn Lâm Thần hỏi: “Anh bây giờ có thể tự mình về nhà sao? Vẫn là tôi đưa anh về thì tốt hơn...”

“Không cần, tôi còn có việc nên đi trước đây, tôi nhớ rõ nơi này cách bệnh viện của bà nội cô rất gần, cô đi trước đi.”

Lâm Thần đối với những phụ nữ khác ngoài Giang Ngưng đều để lộ những đặc tính thẳng nam của mình, buông câu nói cáu kỉnh rồi quay lưng bước vào thang máy, để lại Lâm Dĩnh với vẻ mặt thất thần quên đi cả đi vào thang máy!

Chỉ có điều Lâm Thần cũng không có gọi cô, hiện tại anh cũng có chút mơ hồ, phải nhanh đến xe nghỉ ngơi tốt một chút, bằng không nếu liều lượng của loại thuốc mê này chạy vào cơ thể mà không tự kiểm soát được, rất dễ gây ra những tổn thương không thể phục hồi cho cơ thể!

Chỉ là Lâm Thần vừa mới xuống lầu liền nhìn thấy một chiếc xe quen thuộc đang đậu trước cửa khách sạn, Lâm Thần quơ quơ đầu có chút mơ hồ, lúc này mới phản ứng lại đây rõ ràng là xe của Giang Ngưng, anh đi về phía trước, vừa hay cửa sổ xe vừa được cuộn xuống, lộ ra bên trong là khuôn mặt thanh tú và hoàn hảo của Giang Ngưng, chỉ có điều sắc mặt không được tốt lắm.

“Lên xe!”

Mặc dù đã muốn sống riêng, nhưng mà một tiếng quát nhẹ này của Giang Ngưng, Lâm Thần vẫn là không nhịn được mở cửa xe ra ngồi vào chỗ ghế lái phụ ở phía trước, mãi đến khi xe chạy, Lâm Thần mới hồi phục tinh thần lại: “Em làm sao lại đến đây?”

“Là Từ Ly gọi điện thoại bảo tôi đến đón anh, vừa hay tôi cũng ở gần đây...”

“Từ Ly? Tại sao lại liên quan đến cô ta?” Lâm Thần chết lặng, vội vàng lấy điện thoại ra, soạn tin nhắn WeChat cho Từ Ly và gửi nó đi.

Rất nhanh Từ Ly đã trả lời lại tin nhắn: “*Mặt cười.jpg* là Lâm Dĩnh gọi điện bảo tôi đi đón anh, còn nói rằng anh đã bỏ rơi cô ấy người bạn gái hôm nay, chỉ có điều anh yên tâm đi, tôi chưa đem chuyện này nói với Giang Ngưng.”

Nhìn thấy Từ Ly trả lời, Lâm Thần có chút bất đắc dĩ vỗ vỗ trán của mình, thực sự là nguyên nhân của sự nhầm lẫn, chỉ có điều hiện tại đã ngồi trên xe của Giang Ngưng, nhắc lại chỉ sợ là sẽ bị Giang Ngưng ném xuống xe, cho nên Lâm Thần vẫn là lựa chọn trong lòng giả bộ say.

Giang Ngưng không biết là Lâm Thần đang giả bộ say, còn cho rằng anh là thực sự say rồi, vì thế liền mang theo Lâm Thần đi tới khu nhà trọ nơi Lâm Thần hiện tại đang ở, về phần địa chỉ nhà trọ cũng là Từ Ly nói cho cô biết.

Khi Giang Ngưng mang theo Lâm Thần đi đến khu nhà trọ này, vẻ mặt trở nên có chút phức tạp, mọi người ở Sùng Châu đều biết giá đất của khu chung cư Lâm Thần ở hiện nay cao như thế nào, ngay cả Giang Ngưng, muốn dựa vào tiền lương cũng phải mất bốn đến năm năm để trả một khoản tiền đặt trước ở đây!

“Cho dù là thuê ở chỗ này cũng tốn không ít tiền, Lâm Thần anh rốt cuộc là ai?” Dừng xe ở bãi đỗ xe, Giang Ngưng không vội vàng xuống xe, cô cởi dây đeo an toàn chậm rãi đến gần chỗ Lâm Thần đang ngủ.

Không sai, cũng chỉ có ở trên xe của Giang Ngưng, ngửi hương thơm tinh tế của riêng Giang Ngưng, Lâm Thần mới có thể ngủ sâu như vậy, giống như quay về ba năm trước vậy, không cần phải tranh thủ từng phút từng giây như hiện tại.

Cảm nhận được hơi thở đều đặn của Lâm Thần, Giang Ngưng nhìn lông mi dài của anh, đột nhiên có chút hoảng sợ, sợ Lâm Thần sẽ rời xa mình mãi mãi, cô bắt đầu ý thức được tình cảm của mình đối với Lâm Thần, chính vào lúc này, Lâm Thần mở mắt ra, nhìn thấy Giang Ngưng cùng mình ở khoảng cách rất gần!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi