CON RỂ LÀ THẦN Y

Lôi Thành yêu cầu cấp dưới đưa Giang Ngưng và những người khác đến một phòng bệnh khác, giới truyền thông cũng đi theo, ngay sau đó chỉ còn lại Lôi Thành cùng Lôi Anh ở hành lang.

“Ba, tại sao ba muốn cho tên đó chữa trị cho cô gái kia? Cậu ta chỉ là trợ lý thực tập của Giang Ngưng, nếu bệnh nhân kia có vấn đề gì, bệnh viện chúng ta sẽ dính xui xẻo theo?” Lôi Anh như thế mà còn vì bệnh viện nhà mình suy nghĩ.

Tuy nhiên, trình độ của anh ta thực sự quá thấp, có thể nói nếu Lôi Thành đang ở trình độ cấp năm, trong khi cơ hội để Lôi Anh nhìn lên cấp một cũng rất xa vời, mặc dù anh ta là cùng một phe với Lôi Thành, tuy nhiên anh ta cũng không thể nhìn thấu một âm mưu đơn giản như vậy của Lôi Thành.

“Con thì biết cái gì? Cả ngày đều ở bên ngoài chơi đùa không đến bệnh viện đi làm. Con có biết cô gái này đã chờ ở bệnh viện chúng ta bao lâu không? Con có biết lai lịch của cô gái này không? Hiện tại thật hiếm có một kẻ ngốc như vậy tình nguyện đứng ra giải quyết, con nói tại sao lại chỉ đơn giản như vậy ta lại đồng ý với hắn?”

“Cô gái đó có thể có lai lịch gì? Nhìn thật không ra, hơn nữa còn có lai lịch gì mà khiến nhà họ Lôi của chúng ta e dè?” Lôi Anh khá kiêu ngạo nói, anh ta cho rằng nhà họ Lôi bọn họ là thiên hạ vô định.

Lôi Thành chỉ hận rèn thép không thành sắt lắc đầu, sau đó cũng không giải thích gì thêm về lai lịch của cô gái, mà còn là cảnh cáo Lôi Anh: “Nói tóm lại, hôm nay tên tiểu tử đó chết chắc rồi, nhưng dù sau này có xảy ra chuyện gì, con cũng không nên đi trêu chọc cô gái kia, hiểu chưa?”

“Hiểu rồi... vậy ba, người ta đã có lai lịch như vậy, tại sao họ lại đồng ý tham gia với chúng ta trong cuộc gặp gỡ trao đổi này?”

Lôi Anh rất ít khi hỏi ra được một câu có ý nghĩa, nhưng thật đáng tiếc là Lôi Thành không thèm nói chuyện với anh ta nữa. Bây giờ ông ta đang lo lắng không biết Lâm Thần có thể thật sự chữa khỏi cho cô gái đó không. Ông ta cũng đã sống một thời gian dài như vậy, tự nhận là cũng có mắt nhìn người. Theo ý kiến

của ông ta, Lâm Thần tự tin quá mức, tự tin đến nỗi khiến ông ta cảm thấy Lâm Thần nhất định có thể chữa khỏi bệnh cho cô gái!

...

Trong phòng bệnh, Lâm Thần gắt gao nhìn chằm chằm cô gái đang nằm trước mặt mình, cười dịu dàng, sau đó vừa lấy hộp châm bạc mang theo bên người ra, chậm chạp đi đến trước hỏi cô gái: “Cô không sợ sao? Cô thực sự cho rằng tôi có thể chữa khỏi cho cô à?”

Lâm Thần một bên bắt đầu khử trùng kim châm bạc, một bên nói chuyện với cô gái, sở dĩ anh hỏi điều này chỉ là để đánh lạc hướng cô gái, Lâm Thần cũng không có hy vọng cô gái mở miệng cùng mình nói chuyện.

Tuy nhiên, tại thời điểm anh ngẩng đầu lên lần nữa, anh lại thấy cô gái đang chớp mắt một cách khó khăn với mình, như thể cô ấy đang bày tỏ sự tin tưởng đối với Lâm Thần vậy. Điều này khiến Lâm Thần có một chút cảm động không thể giải thích được. Một cô gái đã rơi vào tình cảnh tuyệt vọng như vậy lại có thể tin tưởng người khác, bất kể là ai cũng sẽ phải cảm động vì điều này!

“Hô!”

Hít sâu một hơi, Lâm Thần kéo một cái ghế đẩu ngồi ở đầu giường, vươn tay nhẹ nhàng bóp gáy cô gái, sau đó nói với cô gái: “Nhắm mắt lại, đừng nghĩ gì tới nó, đem tất cả mọi việc giao cho tôi, tất cả sẽ ổn thôi!”

Lời nói của Lâm Thần dường như có một ma lực đặc biệt, khi nghe anh nói điều này cô gái thực sự nhắm mắt lại. Một lúc sau, có hơi thở đều đặn bên cạnh, cô ấy dường như đã hoàn toàn đi vào giấc ngủ!

Điều này thực sự có liên quan đến huyệt đạo sau gáy cô gái mà Lâm Thần vừa động vào, có thể khiến cho cô ấy nhanh chóng ngủ say. Việc cho cô ấy uống thuốc mê vào lúc này thực sự là không tốt và nó có thể còn gây ra tác dụng xấu hơn, vì vậy thôi miên vật lý càng thêm phù hợp hơn với cô ấy.

Sau khi cô gái ngủ say, Lâm Thần lấy ra một vài cây kim châm bạc từ chiếc hộp kim châm ở bên cạnh, sau đó nhanh chóng cắm những cây kim mảnh màu bạc vào các huyệt đạo quan trọng của cô gái!

Sau đó, anh bắt đầu dùng phương pháp độc nhất vô nhị của Lâm gia để loại bỏ máu đông cho cô gái, từng chút từng chút một khơi thông máu bầm tích tụ trong cơ thể cô gái, để kinh mạch của cô gái hoạt động!

Toàn bộ quá trình này tương đối mất thời gian, bởi vì cô gái đã bị như vậy lâu rồi, nên muốn thúc đẩy tuần hoàn máu, loại bỏ máu bầm thì phải giải quyết từng chỗ một, nếu nóng vội quá thì rất có thể mạch máu của cô ấy vỡ ra vì không thể chịu đựng nổi vòng tuần hoàn máu đột ngột hoạt động như vậy!

Tổng thể quá trình sử dụng châm cứu tương đối suôn sẻ, lông mày cau có nhíu chặt của Lâm Thần từ từ giãn ra, nhìn làn da tái nhợt của cô gái dần trở nên hồng hào, Lâm Trần biết rằng chắc chắn mình không còn bao lâu nữa sẽ thành công!

Nhưng vào thời khắc quan trọng mấu chốt này, thân thể cô gái đột nhiên rùng mình một cái, Lâm Thần nhận ra tình hình có gì đó không ổn. Lẽ ra đây là do lưu thông khí huyết đột ngột, mới khiến cho thân thể vốn đã yếu ớt của cô xuất hiện phản ứng loại trừ!

“Xem ra chỉ có thể sử dụng con bài cuối cùng là Lâm gia thần kim, nhưng cho tới bây giờ tôi vẫn chưa sử dụng thành thạo cây kim đó. Nếu tôi ra tay hấp tấp...” Lâm Thần có chút do dự đi lên.

Lâm gia thần kim là do tổ tiên nhà họ Lâm tạo ra, ban đầu chỉ có một loại phương pháp luyện kim, sau các thế hệ người thừa kế dòng họ Lâm sẽ bổ sung thêm một loại phương pháp luyện kim mới mà ông đã học được qua nhiều năm hành nghề chữa bệnh. Như vậy cho tới bây giờ, Lâm gia thần kim đã có chín cây kim!

Kỹ thuật châm cứu chín kim châm kiểu này có thể nói là khó học hơn một kiểu kim châm rất nhiều, nhưng hiệu quả cũng tốt hơn một kiểu kim châm, các kỹ thuật khác nhau đôi khi có thể cứu sống một người đang hấp hối.

Đã nhiều năm như vậy, Lâm Thần chỉ sử dụng sáu cách châm đầu tiên với tài năng của mình, nhưng ba cách châm sau, Lâm Gia Chân vẫn chưa sẵn sàng thử nghiệm, đặc biệt là cách châm cứu thứ chín, lúc nào cũng không phát huy được tác dụng, đây là lý do khiến Lâm Thần do dự từ nãy đến giờ.

Vốn dĩ bệnh tình của cô gái này sẽ dễ dàng giải quyết với năng lực hiện tại của Lâm Thần, giống như vừa rồi, nhưng tình huống đột ngột này Lâm Thần cũng không lường trước được, cho nên anh chỉ còn có thể thử một chút!

“Yên tâm! Vì cô đã lựa chọn tin tưởng tôi, vậy thì tôi nhất định sẽ không để cô thất vọng!” Lâm Thần nhìn cô gái đang ngủ, nói một cách nghiêm túc.

Ngay lập tức, Lâm Thần lấy ra một cây kim châm bạc mới cắm vào giữa lông mày của cô gái, sau đó bàn tay cầm châm bạc bắt đầu cũng run rẩy theo nhịp cơ thể của cô gái run lên. Nhưng châm bạc dường như không hề động đậy, bởi vì Lâm Thần đã vững vàng theo sát nhịp điệu run rẩy của cô gái!

Mười phút trôi qua, cô gái vẫn không khá hơn chút nào, thân thể vẫn kịch liệt run rẩy, trên trán Lâm Thần đã lấm tấm mồ hôi, nhưng Lâm Thần vẫn không muốn bỏ cuộc, tay anh vẫn cầm chắc cây kim bạc!

Mười lăm phút, hai mươi phút, hai mươi lăm phút, ba mươi phút...

“Phốc!”

Cô gái đột nhiên ngồi thẳng người dậy, Lâm Thần cũng buông lỏng bàn tay đang cầm kim bạc, để cô gái nôn ra một ngụm máu bầm trên ngực mình, nhưng khóe miệng lại hơi nhếch lên một nụ cười vui vẻ thoải mái.

“Cuối cùng... cũng không phụ lòng tin tưởng của cô, còn khiến thanh danh Lâm gia cũng được kiên trì bền vững!”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi