CON THIÊN TÀI VÀ BỐ TỔNG TÀI

Căn bản, Từ Dao cũng không nghĩ tới việc này sẽ biến thành như vậy, theo bản năng, cô †a quay lại về phía mẹ mình nhìn thoáng qua, ai ngờ vẻ mặt của Liễu Tố Vân hiện lên cho.

thấy việc lớn không ổn, điều này làm cho Từ Dao cảm giác trước mắt đột nhiên tối sầm lại Đối với câu hỏi ngược lại của Tô Nhan, Từ Dao chỉ có thể đưa tay che mặt lại, sau đó dùng giọng điệu nhu nhược nói: “Chẳng lẽ..

Không, cái gì chứ? Tô Nhan, mấy cái tát này, đều là do cô gây ra”

Âm thanh bất lực yếu đuối, dường như cô ta muốn đổi trằng thay đen, ai thấy lại nghĩ việc kéo theo nhiều người đến cửa lớn tiếng khinh người như vậy chính là Tô Nhan.

Thế nhưng, chính Tô Nhan cũng rất muốn làm những chuyện ngông cuồng, kiêu ngạo.

khinh người một lần Vì thế cô gật đầu nói: “Đúng vậy, là tôi ra tay, là tôi đánh, như vậy thì đã làm sao?”

Cô còn mặt mũi nào mà dám hỏi như thế?

Từ Dao cắn chặt răng, hận đến mức đáy.

mắt đỏ bừng: “Tại sao cô lại đối xử với tôi như vậy? Tô Nhan, tôi đã làm gì chọc đến cô sao?”

“Cô cảm thấy tôi không còn biện pháp đối phó với cô sao?” Tô Nhan nhếch môi cười khẽ, sau đó liền lên tiếng: “Cô hỏi rất hay, tại sao tôi lại đánh cô? Không có lý do gì mà tôi lại phải phí sức để làm như vậy, sao cô không nói ra những chuyện, mà cô đã làm trước đây?”

Cô ta… cô ta đã làm ra chuyện gì?

Tô Nhan không chào đón cô ta và Diệp.

Tiêu, vậy mà ở cửa lớn nhà Tô Nhan, cô ta lại làm những chuyện ngu ngốc, lúc vào cửa còn lên tiếng công kϊƈɦ Tô Nhan, tất cả lời nói đều chỉ trích Tô Nhan, cho rằng cô chính là người cướp mất Đường Duy, điều này thật sự vô lý.

Gô ta có dám nói những điều đó không?

Ánh mắt Từ Dao bắt đầu trở nên né tránh: “Tôi, tôi có thể làm ra chuyện gì được? Tôi có.

chút kϊƈɦ động, không nhớ rõ bản thân đã nói cái gì…”

Mấy cái tát đó đánh xuống có thể đánh chết cô ta sao?

Tô Nhan cười lạnh, giọng điệu châm chọc đi tới trước mặt Từ Dao: “Chưa từng thấy người nào không biết xấu hổ như vậy”

Nghe đến đó, Từ Dao giống như hạ quyết tâm phủ nhận tất cả: “Tôi làm sao? Tôi không.

làm gì cả! Là cô vô duyên vô cớ đánh tôi, Tô Nhan, cô đừng hòng dùng nước bẩn đổ lên đầu tôi!”

“Thế nào, cô nghĩ lúc ấy Đường Duy không có mặt sao?” Tô Nhan hai tay ôm trước ngực nói tiếp: “Hay là cảm thấy Lam Thất Thất cùng Trì Liệt lúc ấy cũng không có ở đó?”

Từ Dao cố gắng chống đỡ, không chịu hạ mình: “Vậy thì thế nào? Hiện giờ Đường Duy.

đứng về phía cô, Lam Thất Thất là bạn thân của cô, Trì Liệt lại là bạn trai của cô, bọn họ.

chắc chẳn sẽ đứng về phía côi Ai biết được.

các người đã thông đồng với nhau!”

Tô Nhan thật sự muốn võ tay khen ngợi Từ Dao, lúc này cô ta còn có thế nói trắng thành đen như vậy!

Chỉ có Đường Duy, khi nghe Từ Dao nói đến việc Trì Liệt là bạn trai của Tô Nhan, ánh mắt cậu hơi thay đổi, sát ý dần dần tràn ngập đáy mắt.

Từ Dao phát hiện tình hình có chuyển biến, lập tức tiếp tục nói: ‘Không sai! Lúc đó xảy ra chuyện, cô dựa vào bọn họ, những người bạn tốt của cô, sau đó liền ngông cuồng ra tay đánh tôi! Bởi vì bọn họ sẽ giúp cô che giấu tất cả, thật sự không có đạo đức!”

Cô ta đúng là vô cùng dẻo miệng, còn có thể bịa ra những lời như vậy.

Từ Chấn nghe thấy vậy, tất nhiên sẽ bảo vệ con gái ông ta, liền quay lại lên tiếng: “Tô Nhan, con gái tôi nói cũng có đạo lý, cô có chứng cứ gì có thể chứng minh chuyện xảy ra lúc đó không? Nếu như không có, vậy tôi cho.

rằng, việc này là do mấy người các cô thông đồng muốn ra tay với Từ Dao?”

Tô Nhan ngẩn người, sau đó lại nhớ ra một chỉ tiết quan trọng: “Trong nhà tôi có máy giám sát! Hiện tại tôi hoàn toàn có thể lấy cho ông xem”

Nghe đến đó, sắc mặt Từ Dao lại thay đổi.

Nói xong Tô Nhan lấy di động ra, gọi cho nhân viên bảo vệ trong nhà: “Chú, là tôi, phiền chú điều chỉnh máy giám sát một chút… Chú đang nói gì vậy? Vừa rồi Nghiêu Nghiêu trở về lấy đi video giám sát sao?”

Đường Duy thấy vậy liền nhíu mày.

“Vậy chú chuyển lời, nói cậu ấy ra đây gặp ôi, tự mình đưa video giám sát tới!” Tô Nhan nhìn về phía mọi người: “Nghiêu Nghiêu sợ có người động tay động chân, cho nên tự mình mang theo video giám sát tới đây.”

Biểu tình trêи mặt Liễu Tố Vân trở nên phức tạp, Từ Dao liên tục nháy mắt với bà ta, thế nhưng Tô Nghiêu cũng không phải người dễ chọc, cậu ta đã muốn tự mình đưa tới, vậy thì mọi chuyện sẽ bại lộ!

Liễu Tố Vân lén lút, lùi về sau, nơi mọi người không nhìn thấy liền lấy điện thoại di động ra gửi một hàng tin nhắn.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi