CON THIÊN TÀI VÀ BỐ TỔNG TÀI

"Sang năm chúng ta cùng nhau đón sinh nhật đi.” Tiểu Nguyệt Lượng nhéo nhéo mặt Đường Duy: “Đi, lên xe, tôi bảo anh trai tôi lái xe quân đội chở hai người. Như này, cũng đủ nể mặt rồi chứ?”

“Đủ rồi đủ rồi.” Đường Thi cười cười: “Trên đường đi mình thấy có rất nhiều người chụp chúng ta.”

Tiểu Nguyệt Lượng xắn tay áo: “Chụp thì sao! Không làm gì sai, không sợ người khác chụp!”

Cô ấy giúp Đường Thi kéo cửa xe: “Cô đi San Francisco mấy ngày?”

"Một tuần hoặc lâu hơn, tôi vốn muốn định cư ở đó."

"Quay về đi, mọi người đều cần cô.” Tiểu Nguyệt Lượng lên xe,ghế lái chính là anh trai vô cùng tuấn tú, Lam Minh.

Người đàn ông quay đầu lại, khuôn mặt đẹp trai tuấn tú: “Lại gặp mặt.”

"Chào đội trường Lam Minh”

Đường Thì từ ghế sau vươn tay ra, Lam Minh cũng vươn tay ra, Đường Thi đụng phải chai sạn lồi ra trong lòng bàn tay, cảm thấy hơi sốc, trong lòng nhủ rằng đây chính là bàn tay của của người hằng năm cầm súng.

Lam mình chào hỏi xong liền quay lên khởi động xe, ngồi bên chính là đàn em của anh, cũng là quân nhân, rất nhiệt tình.

Quay đầu lại hướng Tiểu Nguyệt Lượng cùng Đường Thi nói: "Em gái, chị dâu, chào!”

Giọng nói lớn như vậy, Đường Thi sửng sốt.

Em gái là nói Tiểu Nguyệt Lượng, chị dâu là chỉ... Tiểu Nguyệt Lượng từ sau đánh lên tên đó một

cái: “Cái gì mà chị dâu, đây là bạn tốt của tôi!” Anh ta liền ngay lập tức xấu hổ: “Tôi... tôi còn tưởng rằng là bạn gái Lam Minh...”

"Này anh có thể dùng từ khác được hay không, cái gì mà bạn gái!” Tiểu Nguyệt Lượng nói vài tiếng: "Đây chính là bạn thân của tôi, đúng không Đường

Thi!” Đường Thi cười, Đường Duy ở sau cũng cười theo, nhóc hỏi: “Anh trai nhỏ, mọi người đều là quân nhân

sao?”

Lam Minh lái sẽ không thể cùng bọn họ nói chuyện phiếm, vì vậy đàn em của anh đã thay anh nói chuyện, trả lời câu hỏi của Đường Duy: “Phải, bọn anh đều là quân nhân đấy.”

“Thật tuyệt.” Đường Duy rất ngưỡng mộ, sau đó quay qua Tiểu Nguyệt Lượng nói: "Chị Tiểu Nguyệt Lượng, người nhà của chị đều thật giỏi.” Tiểu Nguyệt Lượng, trợn mắt khinh thường nói: "Em không biết được có anh trai như vậy bi thương đến mức nào, mỗi lần chị ra ngoài đi đâu anh ấy đều có thể tra ra được. Mỗi lần như vậy đều đem bạn trai của chị đi.”

Trong xe lập tức phát ra một tràng cười. Lam Minh quả thực không hơn không kém chính là cuồng em gái, chỉ cần em gái ở ngoài bị nam sinh theo đuổi. anh nhất định phải điều tra rõ thân phận của người đó, chỉ cần có chút không ổn, lập tức mang cả hai tách ra.

Sinh nhật hôm nay của Tiểu Nguyệt Lượng, cô mời rất nhiều người lớn, năm nữ đều có đủ, bởi vì tính cách Tiểu Nguyệt Lượng nam hay nữ đều rất muốn cùng chơi.

Tất cả ở đây đều rất được hoan nghênh, hại cho Lam Minh phải đem một lượt danh sách khách mời ra điều tra lại, sợ có cái gì đó không ốn. Vạn nhất chính là sợ người đàn ông theo dõi em gái mình trà trộn vào.

Tán gẫu suốt dọc đường, không đến một giờ thì đến nơi, lúc xuống xe, mọi người trong hội trường đều ô lên: “Ai nha, nữ thần đã lâu rồi không gặp!”

"Một ngày không gặp như cách ba thu!"

Lục Khủng Long cùng Phương Phương đứng cũng một chỗ, ông Vương cũng rất kích động đi đến ôm Đường Thi, theo sau nhìn thấy con trai của Đường Thi. Thét chói ta!

“A a a thật đáng yêu quá đi” “Đây là con của cô thật sao! Sao cô lại có thể có đứa con đáng yêu như vậy?

"Đúng là rất giống Bạc D..."

“Đây chính là do gen tốt.”

Đường Duy giống như một quý ông nhỏ, cúi người: "Chào mọi người.”

"Cô bây giờ mới chính là chiến thắng cuộc sống! Có đứa nhỏ đáng yêu ngoan ngoãn như vậy!" Lục Khủng Long nói: “Khiến cho tôi cũng muốn sinh..."

"Không ai muốn cùng anh sinh con đâu, không cần nghĩ tới." Phương Phương ở một bên cười: “Hơn nữa, gen của anh với Bạc Dạ có thể giống nhau được sao?”

Lục Khủng Long rầu rĩ.

"Sinh nhật hôm nay, nhắc đến Bạc Dạ làm gì?" Tiểu Nguyệt Lượng thở dài một tiếng: “Mau vào hết đi, dù sao hôm nay mình cũng không mời Bạc Dạ, hôm nay có anh trai mình ở đây hắn dám tới, mình

kêu anh trai ném hắn ra ngoài Bọn họ bảo vệ Đường Thi như bảo bối, tất cả cũng là do Đường Thi chịu quá nhiều tổn thương từ người đàn ông kia, đều không phải loại gì tốt.

Khi bước vào Đường Thi không ngờ rằng lại được gặp rất nhiều gương mặt trong giới thượng lưu. Dù sao Tiểu Nguyệt Lượng cũng là thiên kim của Lan. Họ rất khiêm tốn, tốt xấu gì ở đây người đến người đi đều là những người có tiếng tăm trên thương trường, nếu kết thân được thì cũng không phải chuyện xấu.

"A, kia hình như là Đường Thi" Giang Lăng ở xa xa nheo mắt nhìn, chọc anh trai mình: "Không đi qua nhìn thử sao."

Giang Lăng thiếu chút nữa phun ra ngụm nước cam trong miệng: “Bên ngoài chỗ nào không gặp! Thế mà ở đây cũng có thể đụng phải!”

Bởi vì sinh nhật của Tiểu Nguyệt Lượng! Ba của họ cũng được mời tới, ngay cả những lão tiền bối cùng thế hệ với cha họ cũng được mời đến.

Đường Thi nhìn thoáng quá, thấy được vài gương mặt quen thuộc.

Trong số đó có ba của Tô Kỳ, người mà họ đã gặp trong hội trường. Trong số đó có ba Tô Kỳ, người mà họ đã gặp trong hội trường.

Ba của Tô Kì đang ở đó cùng với những người bạn già nói chuyện phiếm, những ông chú tụ tập lại một chỗ, họ tuổi tuy đã lớn những cặp mắt vẫn rất tinh tường ngoan độc, liếc mắt nhìn một cái đã thấy Đường Thi trong đống người.

Ba Tô Kỳ nói: "Thấy không, con trai tôi trước kia chính là theo đuổi cô bé đó.”

Ba Lam Minh có chút bất động cười lạnh một tiếng: “Ngại quá, cô bé chính là lúc nãy chính là từ xe con trai tôi bước xuống.”

"Mấy người đây là muốn làm gì? Chính là giúp con trai tìm vợ sao?"

Ba Tiêu Lý nở nụ cười: “Tôi nghe nói con trai ông

Bạc cũng thích cô bé này.”

Ba Bạc Dạ ngẩng đầu liếc nhìn Đường Thi một cái, ông nhớ rõ ràng cô năm xưa chính là thiên kim tiểu thư của Nhà họ Đường, mới sửng sốt một chút.

Trong cái xã hội thượng lưu này, có rất nhiều nhân vật nổi tiếng, nhưng đa số đều giống nhau. Chỉ riêng có cô trời sinh vốn ánh mắt luôn cao ngạo.

Lúc ấy trong hải thành, tất cả đàn ông đều coi cô như nữ thần.

Lúc trước khi cô cùng Bạc Dạ kết hôn, ông cảm thấy hai người có thể tính cách công hợp. Nhưng mặt khác lại cảm thấy, cô gái xuất sắc như vậy mới thích hợp làm con dâu của nhà họ Bạc, cũng coi như nở mày nở mặt với tổ tiên.

Chính là ông nghĩ cũng không nghĩ tới, chính này con trai mình đã đưa cô ấy vào địa ngục.

Ông nheo mắt lại: “Bạc Dạ hôm nay không tới.”

"Con trai ông gần đây hắn cũng rất bận rộn đi?" Ba Tiêu Lý cười vô vỗ vai bằng hữu: “Ít nhất ông còn có đứa con tài giỏi tiếp quản được gia nghiệp, so với con cái bọn tôi ăn chơi lêu lổng thì nó vẫn là tốt hơn đi."

Không phải, căn bản là không được mời.

Bình thường, trong giới thượng lưu này khi tổ chức tiệc tùng, ít nhiều gì đều có liên quan với nhau, chính là quen biết nhiều hay ít. Chỉ trừ khi cả hai cùng đối đầu, một mất một còn, nếu không sẽ không có chuyện bỏ sót một người nào. Duy chỉ có Bạc Dạ bị bỏ sót, ông suy nghĩ, có phải hay không tiểu thư Lam gia cố ý. Bởi vì Lam Minh cho nên mọi người ở đây đều sẽ nể mặt cô.

Vậy bạn tốt của tiểu thư Lam là ai? Đường Thi. Vì bảo vệ Đường Thi, bữa tiệc sinh nhật Tiểu Nguyệt Lượng hôm nay bọn họ không mời Bạc Dạ.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi