CON THIÊN TÀI VÀ BỐ TỔNG TÀI

Anh nghĩ như vậy vì là lúc anh nên gánh vác tất cả trách nhiệm của một người đàn ông. Anh không có gì có thể bù đắp.

Đường Thi nếu như có cơ hội có thể đâm anh một dao. Anh nếu là chết thì chết rồi, nếu không chết thì kiếp này cũng xem như có thể trả lại cho Đường Thi.

Anh và cô sẽ không hề liên quan.

Nhưng hiện giờ, trái tim còn đang đập, cơ thể của anh ta đang nói cho bản thân anh ta rằng anh ta vẫn còn sống. Anh ta vẫn không thể từ bỏ Đường Thi.

Anh thậm chí còn chưa từ bỏ hi vọng chữa khỏi.

Bạc Dạ nhìn thoáng qua Lâm Từ: “Hôm nay Đường Thi đi làm gì?”

"Bạn tốt của cô Đường là Khắc Lý Tư tìm cô ấy cùng đi uống rượu. Buổi tối cô Đường đi cùng với anh ta.

Uống rượu?

Bạc Dạ dường như cũng không phải thích nghe thấy những loại từ Đường Thi uống rượu này. Dù sao...cái nơi quá nhiều ánh mắt như hổ rình mồi.

"Nhưng cậu không cần lo lắng, cùng đi còn có rất nhiều người. Cô Đường hẳn là không đến mức xảy chuyện gì.” Lâm Từ nhẹ giọng nói: “Cậu Dạ, anh về sau đều là như vậy sao?”

Bạc Dạ sửng sốt: “Làm sao vậy?"

"Tôi là nói..." Lâm Từ có chút lo lắng, sợ bị Bạc Dạ mắng: “Cậu sẽ buông tay cô Đường Thi như vậy sao?”

Sau này chỉ sống dựa vào nghe ngóng tin tức của cô ấy, không bao giờ muốn đi phá vỡ cuộc sống tốt đẹp của cô ấy nữa, không bao giờ xâm nhập vào thế giới của cô ấy nữa. Chỉ trốn ở trong bóng tối nhìn trộm bằng đôi mắt đen như mực kia.

Bạc Dạ không nói chuyện, trầm mặc rất lâu mới nói: “Cô ấy bây giờ cuộc sống rất tốt...không có tôi, cô ấy mới có thể sống càng tốt hơn.”

Anh ta chỉ cần im lặng mà trả hết món nợ còn thiếu là được rồi, không bắt buộc Đường Thi tha thứ, nhưng thỉnh cầu...lúc bản thân trong đêm tối mơ thấy ác mộng, sẽ không giày vò tâm can mà hối hận.

Lâm Từ thở dài: “Cậu Dạ, cậu không tùy tiện ra tay là vì bảo vệ cô Đường sao?"

Bạc Dạ nheo mắt lại: “Anh điều tra được cái gì rồi?”

"Hacker đứng đầu thế giới R7CKY và người hợp tác với anh ta Ventus, từng xâm nhập kho dữ liệu công dân, hơn nữa đã thay đổi tư liệu của Đường Thi."

Lâm Từ đem USB đưa cho Bạc Dạ, bên trong là một số tư liệu cụ thể: “Tôi đối với mật mã thẻ usb này không có hiểu rõ, cho nên muốn để cho cậu nhìn xem, có phải như vậy không."

Bạc Dạ lúc trước cũng là kỹ sư chỉ có điều sau đó theo đuổi kinh doanh thì dần dần không đụng vào những đồ này.

"R7CKY và Ventus điều tra bối cảnh của Đường Thi, chắc chắc cũng là nhận tiền của người khác.”

Bạc Dạ đem usb cắm vào máy tính, sau đó hình nền hiện lên, anh ta nhanh chóng gõ bàn phím, những mật mã kia nhanh chóng bay vào não anh ta và sớm đã thuộc lòng.

Người đàn ông dường như đọc nhanh như gió, trước mắt một loạt mật mã trên màn hình trước mắt nhanh chóng tăng lên, tạm thời khôi phục xác nhận như bạn đầu.

Bạc Dạ nhập vào, lông mi nhăn lại: “Quả nhiên giống như Tô Kỳ nói, tài liệu của Đường Thi bị người khác sửa qua, Đường Duy cũng vậy.”

Không ngờ có người muốn ra tay với bọn họ. An Mật đã xuất hiện và chân tướng đã công khai, còn có cái gì...còn có ai là kẻ thù của Đường Thi?

Bạc Dạ thở dài, xoa mi tâm, nhớ tới tin tức lúc trước bọn họ lục soát Tùng Sam, cũng tra được thông tin của Tùng Sam bị người khác sửa chữa qua.

Đây...là trùng hợp sao?

Có lẽ Đường Thi và Tùng Sam thật sự có quan hệ mật thiết?

Trong phòng làm việc chốc lát yên tĩnh, gần tối màn đêm dâng lên, bóng tối dần dần bao phủ mỗi một góc của thành phố.

Mọi người...đều chìm ngập trong bóng tối.

Đường Thi tối hôm nay tự mình trang điểm liền ra khỏi cửa, Khắc Lí Tư nhìn thấy dáng vẻ của cô ấy hài lòng mà cười: “Bạc Dạ nếu bây giờ nhìn thấy em xinh đẹp như vậy, phỏng chừng có thể tức chết.”

Đường Thi bĩu môi: “Đang yên đang lành nhắc đến Bạc Dạ làm gì?"

"Thật là vui!” Khắc Lý Tư cười đến mức mắt nhắm lại: “Làm cho người đàn ông cặn bãn hối hận đi. Em càng ưu tú, anh ta sẽ càng hối hận. Chúng ta cho anh ta trình diễn một màn gương vỡ lại lành để cho anh ta sau này cô độc đến già!”

"Anh chửi rủa thật là tàn nhẫn.” Đường Thi cười: "Là ai nói người nước ngoài có phong độ quý tộc?”

"Dừng." Khắc Lý Tư không ngiêm túc: “Đối với loại đàn ông như Bạc Dạ kia, tôi không thèm dùng phong độ quý tộc để đối mặt với anh ta.”

"Được được được, khắp thế giới đều là đàn ông cặn bã chỉ anh là đàn ông tốt.”

Đường Thi vui vẻ mà ôm cánh tay của anh ta: "Đi thôi, bạn của tôi cũng chờ sốt cả ruột rồi."

Khắc Lý Tư nhéo mũi cô một cái: "Bảo bối nhỏ, có

lẽ sẽ có nhân vật em không tưởng tượng được." Đường Thi nháy mắt mấy cái: “Quý ngài thần bí thân mến, tôi sẽ mong chờ.”

Hai phút sau, hai người đến KTV, vừa đi vào cửa liền có người lao tới, Đường Thi chăm chú nhìn: “Ngài Vưu Kim?”

"Hey, bảo bối ngạc nhiên không?"

Vưu Kim đi qua đứng một chỗ với Khắc Lý Tư. Đường Thi nhìn chằm chằm hai người họ rất lâu, sau đó kinh ngạc mà che miệng lại: “Trời ơi! Các người là anh em!"

"Đúng vậy." Vưu Kim ở trong ngực Khắc Lý Tư: "Chính là anh ta, người em trai đáng ghét của tôi, luôn luôn kêu tôi chăm sóc thật tốt cho em.”

Đường Thi vô cùng kích động: “Vì sao từ trước đến nay không nói với tôi?”

"Chuyện này cũng không có gì ghê gớm, cô Sweetheart thân yêu.”

Mấy người kích động mà trực tiếp chuyển sang trao đổi bằng tiếng anh, đến sau khi Vưu Kim đẩy Khắc Lý Tư và Đường Thu đi vào: “Đi nhanh một chút đi, bạn của chúng tôi đều đang sốt ruột chờ, nghe nói Khắc Lý Tư dẫn theo một cô gái đáng yêu qua đều không thể chờ đợi được muốn gặp cô.”

Chuyện này ngược lại làm cho Đường Thi có chút nôn nóng, vừa mới đi vào, những người bạn nước ngoài sối nổi đi lên bắt tay với cô.

"Ngưỡng mộ quý danh đã lâu, cô Dawn."

"OMG, cô thật sự là một cô gái dễ thương.” Người đàn ông nước mỹ vỗ vỗ bả vai của cô: "Không biết lần sau còn có cơ hội cùng nhau chụp một bức ảnh.”

“Hừ, thôi đi Cash, anh đừng tưởng tôi không biết anh có chủ ý gì.” "Hey, Vưu Kim, ông bạn già đừng vạch trần tôi, cô gái xinh đẹp, tôi không có ý xúc phạm cô. Tôi là nói, cô rất đẹp cho nền. Tôi muốn hợp tác với cô..."

"Ha ha ha, đi xuống thôi Cash! Đường Thi, có thế hát không, qua đây hát một chút, muốn ăn cái gi?"

Người ngoại quốc đều rất hào phóng và nhiệt tình. Đường Thi uống nước trái cây cùng mọi người cụng ly, người phụ nữ cười so với rượu còn muốn say lòng người hơn, khiến người ở đó đều cảm thấy say mê.

Khắc Lý Tư, anh làm sao biết Dawn?"

Vưu Kim nhìn thấy vẻ mặt tự hào của Khắc Lý Tư, thì giống như dáng vẻ của một người phụ huynh kiêu ngạo vì đứa con xuất sắc của mình, cười chọc anh ta: "Cô ấy nhìn ngoài nóng trong lạnh, dáng vẻ và lễ nghi cũng là thích hợp nhưng đối xử với mọi người có chút xa lánh, không giống như là có thể dễ dàng kết bạn như vậy. Nói nhanh, em vì sao làm được?”

Khắc Lý Tư cười, trong tay cầm một ly rượu, ghé vào bên tai anh của mình, hai gương mặt lai Mỹ đặc biệt không rõ ràng, anh ta nói: “Đương nhiên là vì bộ dạng đẹp trai của em rồi. Anh ghen tị?”

Vưu Kim đối cới cách nói tỏ vẻ tình cảm kích động của Khắc Lý Tư làm cho cả người nổi hết da gà: "Ui Không, xin em dời lực chú ý đối với người đàn ông khác. Anh cũng không chịu nổi màn này của em.”

"Đáng chết, anh cự tuyệt em." Khắc Lý Tư cười suồng sã "Là vì em đã cứu cô ấy, lúc trước Đường Thi bị Bạc Dạ đuối giết, công việc lâm vào đáy vực. Em nhìn trúng tác phẩm của cô ấy.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi