CON THỎ CỨU VỚT TOÀN NHÂN LOẠI



Editor: Bạch Hy
13/10/2021
"Vị này chính là bạn trai cháu sao? Ai da, lớn lên cũng thật soái."
A dì hàng xóm xách giỏ thức ăn, rất quen thuộc tự nhiên vỗ vỗ hai bên ở trên người nam nhân, trên mặt tức khắc nở nụ cười như một đóa hoa, "Anh bạn nhỏ cơ bắp phát triển đến không tồi a."
Chính là có chút liệt mặt.

Ánh mắt cũng quá đáng sợ.

Mờ mờ ảo ảo làm bà nhớ tới mèo Maine nhà lão Vương cách vách vẻ mặt cả ngày thâm trầm.

Bất quá, suy xét đến Kỷ La cũng không có làm công việc gì đoàng hoàng, nghe nói chính là một tiểu bá chủ *không có năm bảo hiểm không quỹ nhà ở,mà nam nhân này không chỉ có lớn lên đẹp trai,mà còn cả người mặc áo blouse trắng rất thần khí, thân phận chức vụ có thể là bác sĩ hoặc là người nghiên cứu linh tinh, ** dư dả phù hợp với Kỷ La.

(*không có năm bảo hiểm không quỹ nhà ở:Năm bảo hiểm xã hội và một quỹ nhà ở là tên gọi chung của một số biện pháp bảo đảm mà người sử dụng lao động Trung Quốc đưa ra cho người lao động.

Năm loại bảo hiểm đề cập đến năm loại bảo hiểm xã hội, bao gồm bảo hiểm trợ cấp, bảo hiểm y tế, bảo hiểm thất nghiệp, bảo hiểm thương tật liên quan đến công việc và bảo hiểm thai sản.

Một quỹ đề cập đến quỹ hỗ trợ nhà ở._baidu)
(**gốc: 绰绰有余了,nguyên văn là dư dả: Mô tả tiền bạc hoặc một ngôi nhà rất sung túc và không thể sử dụng hết_baidu)
A dì phán đoán chính xác ở 0,2 giây Kỷ La cùng nam nhân lấy tình yêu và hôn nhân trong thị trường ra làm tiêu chuẩn, cười ha hả nói: "Hôm nào cùng nhau tới nhà của dì ăn cơm nha, con gái ta cũng là học thuật*, năm nay vừa mới thi đậu tiến sĩ......"
(*学术=học thuật: theo cách giải nghĩa hiện nay, là toàn bộ những giá trị có được từ việc học tập và nghiên cứu._google)
"Tạm biệt a dì."
Kỷ La trả lời một câu hàm hồ, lui về phía sau nam nhân dùng sức đẩy hắn đi phía trước đi, thật vất vả đem người đẩy mạnh vào thang máy.

Từ trên người nam nhân cô cảm giác hơi thở không được tốt.

Đây là trực giác của thỏ.

Nguyên văn trừ bỏ yếu tố kỳ ảo, cốt truyện còn bỏ thêm không ít kinh sợ, đặc biệt là giữa giai đoạn sau vai ác cảm thấy bị nữ chủ phản bội, bắt đầu giết chóc tùy ý ở thế giới nhân loại, những hình ảnh đặc biệt đó không thích hợp cho động vật nhỏ xem.

Vốn dĩ vai ác chính là quái vật dị loại không thuộc về thế giới văn minh.

Nhân loại ở nó trong mắt, không khác gì với một đống thịt.

Hiện tại không có nữ chủ nào tràn ngập dũng khí cùng trí tuệ đè nặng hắn xuống, Kỷ La cũng chỉ nỗ lực thuận theo với ý hắn, liền sợ hắn khó chịu một cái, không những không thể cải tạo vai ác thành công, mà còn làm cốt truyện giết chóc bắt đầu trước rồi.


"Tôi nên gọi anh là gì?" Trong thang máy, Kỷ La ngẩng đầu nhỏ cùng nam nhân đối thoại.

"Tùy tiện."
Không khí bên người nam nhân đông lạnh.

Nhân loại hẳn là đối với hắn có rất nhiều xưng hô, thậm chí tên hình ảnh của văn minh khác nhau cũng khác nhau, ác ma cũng được, vệ khuyển địa ngục cũng được, duy nhất có thể khẳng định chính là, hắn cũng không cần để ý một con thỏ không có trí tuệ xưng hô với hắn như thế nào.

Kỷ La nhìn chăm chú cái nút sáng lên ở trên thang máy, nhịn không được đi vào từng bước từng bước dùng ngón tay ấn vào, "Vậy kêu anh là Đại Hoàng đi, nó là bạn tốt đầu tiên của tôi, thỉnh thoảng sẽ chia sẻ xương với tôi, nhưng tôi không thích ăn."
"......" Hắn lại cảm thấy, có lẽ hay là nên để ý một chút.

Kỷ La thấy toàn bộ cái nút sáng lên, mặt đầy hưng phấn, tức khắc phát huy một bộ vương bát quyền đối định với ấn phím.( cái này Hy không hiểu rõ lắm)
Chờ cửa thang máy mở ra.

Mặt bảo vệ giận dữ xông lại đây: "Lại là cô! Ngày hôm qua không phải đã nói với cô rồi sao, đừng nhẫn tâm phá hư thiết bị thang máy!"
Kỷ La ôm lấy cánh tay nam nhân, run bần bật.

Bảo vệ: "Đừng tưởng rằng hôm nay mang theo bạn trai lại đây, tôi cũng không dám mắng cô! tình nhân não tàn như loại các ngươi này chuyên kiếm tìm việc cho người ta làm, khẳng định lúc đầu chơi game phải cần trợ chọn giúp xạ thủ, hai phút bắt đầu song song đưa một huyết, tôi sớm đã nhìn thấu trò ngu xuẩn các ngươi rồi!"
Kỷ La: Không, không cần chơi trò chơi ở thời điểm đi làm QAQ
Càng không cần đem tích tụ bực tức trong trò chơi phát tiết lên đầu cô a.

Nam nhân cúi đầu nhìn Kỷ La, hướng đến gần bảo an một bước.

Kỷ La lại có trực giác không tốt.

"Hắn không thể ăn, chúng ta đi ra ngoài ăn củ cải." Kỷ La gắt gao túm nam nhân tránh ra, không cho hắn tới gần đại ca bảo vệ.

Bảo vệ vẫn còn kêu ở phía sau: "Quản bạn gái anh cho tốt! Đừng làm cho cô ta hố người cả ngày!"
Nam nhân hơi quay đầu lại, dùng dư quang nhìn thoáng qua.

Nhìn thấy bảo vệ đột nhiên chột dạ một trận, đầu choáng váng, muốn tiêu chảy.

"Về sau chỉ có thể tôi cho anh đồ ăn, lại ăn bậy liền đem đuôi anh cắt xuống." Kỷ La chuyển lời Hạ nương nương thường xuyên nói với cô.

Cô nhớ rõ, vai ác có một cách học độc đáo, đó chính là luôn ăn óc người khác, giành được ký ức cùng kỹ năng của đối phương.


Vừa mới bắt đầu, vốn hắn chuẩn bị ăn óc nữ chủ luôn, kết quả bị cảm động trước sự dũng cảm của nữ chủ,nên từ bỏ cái ý định này, an phận nghe lời nữ chủ giáo hóa*.

(*giáo hóa: và và bằng.)
Đến nỗi Kỷ La, cô cho rằng chính mình ôn nhu đáng yêu thiện lương hẳn là quái vật khốn nạn sẽ cảm hóa, tuyệt đối không phải bởi vì đầu óc cô rỗng tuếch, làm vai ác cảm thấy ăn cũng vô dụng.

Kỷ La liền lôi túm, đem nam nhân lôi ra cửa lớn chung cư.

"Đại Hoàng, chúng ta đi chợ hàng tươi sống đi." Kỷ La nhớ lại lúc nữ chủ đã làm khi nhặt được quái vật xong, quyết định * vẽ hồ lô tương tự.

(*vẽ hồ lồ: Làm những việc theo khuôn mẫu (hoặc khuôn mẫu) của người khác và tránh đi đường vòng.

Nói cách khác, bạn làm những gì người khác làm._baidu)
"Đổi tên." Nam nhân nói.

Kỷ La khó khăn.

Lấy tên là chuyện phức tạp như vậy, cô nghĩ đâu thể đặt thẳng là được
Bỗng nhiên, Kỷ La nhìn đến cột điện bên cạnh dán quảng cáo nhỏ: 【 chuyên trị X bệnh, vô sinh! Ca bệnh 1, Thẩm Tiêu tiên sinh, nhiều năm gặp rắc rối vì nửa đêm thường xuyên mắc tiểu, hai vợ chồng khổ sở không nói nổi......】
Kỷ La vẻ mặt nghiêm túc nhìn nam nhân, "Về sau kêu tên của anh là Thẩm Tiêu nha." ( =))) tên anh từ đây mà có nha)
*
Phòng thí nghiệm khu D, nhóm áo blouse trắng tới lui, thần sắc đều rất khẩn trương và nghiêm trọng.

"Nồng độ hạt Mâu quá thấp, nó nhất định đã rời đi khu D." Một cô gái tuổi trẻ buộc tóc đuôi ngựa đến da đầu rất căng mở miệng nói.

Đại soái đứng ở bên cạnh cô ấy, cũng chính là nam chủ, ở dưới tình huống hoảng loạn mỗi người, nam chủ vẫn như cũ duy trì sự kiêu ngạo * tinh anh có chút tự phụ,bình tĩnh nói: "Đừng hoảng hốt, miễn là có thể tìm được vị trí chó địa ngục, chúng ta vẫn còn biện pháp như cũ đem nó cách ly với thế giới nhân loại."
(*Tinh anh:Phần tốt đẹp nhất.)
Cô gái da đầu rất căng đi đến trước bức tường tỏ rõ, nhìn hình ảnh trên mặt không ngừng xoay tròn và bày ra số liệu, thở dài:
"Tôi chỉ sợ không có sự lạc quan như Cung học trưởng.

Nó là sinh mệnh đầu tiên chúng ta quan sát đến trung tâm trái đất, phá vỡ hình thức nhận thức lúc trước của chúng ta đối với sinh mệnh, lúc ấy học trưởng đặt tên cho nó là chó Địa Ngục vốn dĩ chỉ là một con nho nhỏ lanh lợi, nhưng càng đi nghiên cứu sâu, tôi lại càng cảm thấy sợ hãi, ở phía sau chó địa ngục, rốt cuộc còn cất giấu cái gì? Chúng ta sớm nên dỡ bỏ cái kế hoạch này, càng không nên đi đánh tỉnh nó."
Cung Chi Nhiên nhíu mày, nói giỡn: "Ông Đồng, tốt xấu cũng là một phần tử trí thức, khi nào biến thành cửu lị cá*thế? Chó Địa Ngục chẳng qua là một loại đến từ vũ trụ đặc thù sinh mệnh thể, chúng ta cần phải làm là cởi bỏ chúng nó mang đến câu đố, ngươi sẽ không thật cho rằng nó là thần thoại truyền thuyết ác ma đi."
(*Thực ra, "Cửu Lị Cá" là viết tắt, tên đầy đủ là "Cửu Lộ Giáo Dục Bắt Buộc", chủ yếu dùng để chế nhạo những người nổi tiếng hay viết lỗi chính tả và không có trình độ học vấn cao.


Thực ra, "Cửu ngư quần hội" là từ do các cô gái làng lúa sáng chế ra khi trời sắp tối.Từ này ban đầu là tên màu đen của một ngôi sao nào đó, và những vết đen trên mặt trời dùng nó để phàn nàn về một ngôi sao nào đó và thường viết lỗi chính tả.

Anh ta đã không hoàn thành chương trình giáo dục bắt buộc trong 9 năm, vì vậy anh ta được gọi là "Cửu Lộ Cá", sau đó đã trở thành một trò đùa của cư dân mạng.

Bây giờ phạm vi áp dụng tương đối rộng, không chỉ đề cập đến một danh nhân nào đó.

Bất kỳ nghệ sĩ nào chưa hoàn thành chương trình giáo dục bắt buộc 9 năm ở Trung Quốc và ra mắt khi còn nhỏ chắc chắn sẽ bị gọi là "Cửu Lộ Cá"._baidu)
Nữ nhân tháo dây cột tóc xuống dưới, đuôi ngựa xõa tung rơi rụng, sau đó cô ấy cầm lấy thẻ công tác thả tới trên bàn, hướng Cung Chi Nhiên nhún vai.

"Dựa theo quan trắc hồi trước, hình thái nó không cố định, hơn nữa có được chỉ số thông minh cùng năng lực học tập cực cao, nói cách khác chúng ta bắt được nó xác suất cực kỳ nhỏ.

Xin lỗi, Cung học trưởng, tôi muốn rời khỏi."
"Này, cô......"
Cung Chi Nhiên nhìn tiểu học muội cởi áo blouse trắng, phong đai đeo váy ngắn hộp đêm cô ấy mặc bên trong, bỗng nhiên hiện ra chuẩn bị thâu đêm khí thế hoan lạc* đến trước khi thế giới tận thế
(Hoan lạc hay vui thú, chỉ 1 cảm giác hài lòng tột cùng của con người.)
Hắn đè đè huyệt Thái Dương, vẻ mặt bất đắc dĩ.

Không ai biết sinh vật thức tỉnh nên nó xông ra khu cách ly, cũng không có ai lường trước sẽ dẫn tới hậu quả gì.

Người khác lựa chọn, đều không phải là không thể hiểu được.

"Đem video giám sát điều tra ra đây, đặc biệt là đêm qua cái tên trộm tự tiện xông vào vùng cấm, tôi muốn xem rõ quỹ đạo hành động của cô ta." Cung Chi Nhiên phân phó người bên cạnh.

*
Kỷ La bắt xe,lôi kéo nam nhân đi vào chợ hàng tươi sống gần đó.

Cô đối với những cải trắng nhỏ nước đó thật là yêu thích không muốn buông tay.

Đáng tiếc nam nhân không cảm thấy hứng thú bộ dáng đó.

Kỷ La ghi nhớ hệ thống phân phó, hết thảy đều phải nghe theo vai ác đại lão, đành phải lưu luyến không rời buông cải trắng xuống.

Người cũng thật nhiều a.

Kỷ La hít mũi một chút, ôm lấy cánh tay nam nhân có chút sợ hãi.

Ủy khuất.

Trước kia thịnh yến cung đình thời điểm tổ chức cũng có nhiều người như vậy.


Cô làm một con thỏ mũm mĩm trắng nõn mềm mại, ngồi xổm trên bàn Hạ nương nương, liền sẽ hấp dẫn đến rất nhiều ánh mắt thèm thuồng, ngay cả cẩu hoàng đế đều cười thường thường hỏi Hạ nương nương,tính toán khi nào đem con thỏ béo này đi nấu.

"Tôi cảm thấy bọn họ đều muốn ăn tôi." Kỷ La nhón chân, đi theo nam nhân bên người giống như thiên nga nhỏ, nhỏ giọng nói với hắn.

Những người này ánh mắt sáng ngời, khóe miệng mang bộ dáng cười, cực kỳ giống tên cẩu hoàng đế.

Nam nhân liếc mắt nhìn cô một cái, trầm mặc không nói gì.

"Thẩm Tiêu," Kỷ La bỗng nhiên buông lỏng tay nam nhân ra, *tháp tháp tháp chạy đến một trước sạp hàng, "Anh xem cái này!"
(*gốc là:嗒嗒嗒,Hy không hiểu cái này lắm)
Đây là một cửa hàng bán chậu hoa.

Ông chủ đang ở ngoài cửa xử lý chậu hoa, giương mắt nhìn tới đã thấy một cô gái xinh đẹp chạy tới thần khí hiện ra như thật, đôi mắt sáng ngời ngậm mãn ý cười, hiển nhiên ông đối với tiểu hoa hoa này cực kỳ thích chăm sóc tỉ mỉ, ông không kềm nổi lộ ra nụ cười hiền từ.

Hiện nay không có nhiều tiểu cô nương mỹ thiện tâm,hiểu biết như vậy
Ông im lặng trong lòng cảm thán, đang chuẩn bị tiếp đón Kỷ La.

Sau đó liền nhìn đến Kỷ La nắm tiểu hoa hoa một phen mà ông đổ tình yêu đầy cõi lòng ra, nhét vào trong miệng.

Ông chủ:?
Chờ Thẩm Tiêu đi đến sạp trước, một bên Kỷ La bị mắng đến cúi đầu mắt đỏ hốc, một bên động tác vụng về cầm di động quét mã trả tiền.

"Chúng ta đi thôi......" Kỷ La dán ở phía sau lưng nam nhân đi lại phía anh đi, tưởng như là đem giấu chính mình trong một góc của anh.

"Quản bạn gái anh cho tốt!"
Ông chủ ở phía sau rống to.

Hôm nay, là lần thứ hai có người nói với anh như vậy.

Đôi ngươi Thẩm Tiêu lạnh băng sâu thẳm rốt cuộc cũng hiện lên một tia gợn sóng, có lẽ đang tiến hành tự hỏi.

Bỗng nhiên, anh cảm thấy phía sau lưng giống như thiếu cái gì, thiếu hơi ấm xúc cảm nào đó.

Thẩm Tiêu đứng lại, quay đầu đi.

Liền nhìn thấy Kỷ La té xỉu ở phía trước một xe nhỏ đẩy bán đầu thỏ cay.

"Người đến mau lên a, mau gọi 120! Có người không thở được!"


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi