CÔNG LƯỢC LĨNH CHỦ THÀNH PHỐ NGẦM KIA


Bùi Y đi vào huyệt động của cẩu đầu nhân.
“Long Tinh, Long Tinh……” Y vừa đi vừa sờ soạng trên vách tường.
Louis nhướng mày: “Long Tinh?”
Hắn đặt phép thuật giám thị qua một bên, một cái tay khác lôi ra giao diện hệ thống.
Mục tiêu tìm kiếm: Long Tinh.
Tìm kiếm —-
Đinh, đã xác định được mục tiêu tìm kiếm.
Long Tinh, khoáng sản loại đặc thù.

Vật do cự long hệ thuần huyết cộng sinh sản xuất, vô cùng được các sinh vật long mạch yêu thích.
Địa điểm phân bố: Long cốc, bảo tàng hẻm núi, bình nguyên báo thù, huyệt động cẩu đầu nhân.
Tầm mắt của Louis dừng lại vài giây ở trên dòng chữ huyệt động cẩu đầu nhân, sau đó cong khóe miệng: “Trứng thối nhỏ (tiểu phôi đản) tham tiền.”
————————–
Uông Ngao.Cẩu Thặng là Boss lớn của phó bản cẩu đầu nhân.

Nó đã hoành hành ngang ngược nhiều năm chưa từng có địch thủ.

Hai anh em của nó là Uông Ngao.Cẩu Đại, Uông Ngao.Cẩu Nhị cũng đều là cẩu đầu nhân thân dày thịt béo.
Bọn nó chiếm cứ vị trí sâu trong quặng mỏ, trải qua cuộc sống sa đọa mà vui sướng đếm Long Tinh mỗi ngày.
Có một ngày, bọn nó phát hiện thông đạo nối quặng mỏ với thế giới bên ngoài bị mở ra.

Cẩu Thặng phái một đàn em ra cửa dò đường.
Cầu Thặng tin chắc rằng bọn chúng có được Long Tinh sẽ đi ra quặng mỏ, đi về phía dưới nền đất!
Nhưng mà, mộng tưởng của nó đã tan biến sau khi đàn em ra ngoài được 17 phút 28 giây.
Mọt ác ma cấp cao tay cầm roi da đi vào quặng mỏ của nó, tàn sát bừa bãi trong quặng.
Cẩu Thặng tức giận rồi.
Đây quả thực là vũ nhục tôn nghiêm của Uông Ngao.Cẩu Thặng nó.
Tôn nghiêm của cẩu đầu nhân không thể bị giẫm đạp!
Cẩu Thặng gọi hai anh em của nó đến, ba con cẩu đầu nhân mặc trang phục thợ mỏ màu đỏ cam cầm theo xẻng dẫn đám đàn em của mình đi lên con đường báo thù.

—————————
Bùi Y cầm roi, thấy ba con cẩu đầu nhân lớn hơn các con còn lại một cỡ hùng hổ đi về phía y.
“Ác ma, hôm nay Uông Ngao.Cẩu Thặng ta sẽ làm mi nếm thử tư vị sợ hãi!”
Cẩu đầu nhân ở giữa giơ xẻng lên, nói xong câu khiêu khích liền xông về phía Bùi Y.
Bùi Y: “Cái gì Cẩu Thặng?”
Không có gì là một cái mị thuật không choáng váng được, nếu có, vậy thì hai cái.
Mị ma tương đối bình tĩnh mà ném một cái mị thuật qua, trên đầu của ba con cẩu đầu nhân lập tức xuất hiện vòng ngôi sao nhỏ xoay tròn.
Sau đó roi da nhỏ xoẹt xoẹt xoẹt, ba con cẩu đầu nhân bay ngược ra ngoài, đập lên vách tường quặng mỏ, mất đi hô hấp.
【 đinh ——】
Thành tựu đầu sát phát ra âm thanh nhắc nhở, Louis nhanh chóng bóp tắt thông báo toàn server.
Chỉ có người chơi mới có thể nghe được một tiếng đinh, sau đó không có gì nữa.
Các người chơi: “???”
Louis giật giật ngón tay, khi các người chơi còn chưa kịp offline đã đem thông báo đầu sát chuyển thành —-
【 Phó bản Cẩu đầu nhân hắc ám đã mở ra, xin các người chơi tự mình tiến hành thăm dò.


Thứ gì? Phó bản?
Các người chơi sôi trào.
Khi chơi game thì phó bản chính là một phần vô cùng quan trọng, ai mà muốn mỗi ngày đều phải đi dọn gạch chứ?
Một ít người chơi là phần tử PVE cuồng nhiệt đã ném xuống xẻng đào quặng trong tay, xắn ống tay áo tính toán đi thăm thú nơi đặt phó bản.
Thế nhưng còn chưa kịp đợi bọn họ bước ra ngoài, tin tức hệ thống đã bùm bùm nhảy ra.
【 đinh —— mở ra hệ thống học tập kỹ xảo chiến đấu, đạo sư dạy kỹ năng đang trên đường đi đến thành phố ngầm Ám Dạ Chi Tâm, xin các người chơi hãy đối xử lễ phép với đạo sư kỹ năng.


【 đinh —— hệ thống vũ khí mở ra, người chơi có thể dựa vào sở thích mà lựa chọn vũ khí khác nhau.


【 đinh —— Bên ngoài thành phố ngầm Ám Dạ Chi Tâm đã mở ra, xin người chơi tự tiến hành thăm dò.



【 đinh —— nhiệm vụ xây dựng đổi thành nhiệm vụ dài hạn, nhưng xin các người chơi hãy chú ý đến thanh tiến độ nhiệm vụ, sau khi tiến độ trở về 0 sẽ vĩnh viễn không thể tiếp nhận nhiệm vụ loại xây dựng.】
Lượng tin tức của hệ thống khá nhiều.
Khi các người chơi đều châu đầu ghé tai đàm luận thì một con Slime mềm như bông đứng lên từ trên mặt đất, hắn vừa mới online đã nghe được tin tức cuối cùng của hệ thống.
Sau khi tiến độ về 0 thì vĩnh viễn không thể tiếp nhận nhiệm vụ loại xây dựng?
Biểu tình của Slime vặn vẹo, thiên ngôn vạn ngữ hóa thành một câu: “Kế hoạch chó chết, tôi *** ông ( &……#¥%……&* () *)”
【 Người chơi Manh Vương nhục mạ tổ khai phá trò chơi, cấm ngôn 10 phút.

Trò chơi văn minh, bạn-tôi-hắn đều văn minh.


————————
Trong quặng mỏ cầu đầu nhân, Bùi Y đi vào chỗ sâu nhất.
Dưới một hoàn cảnh đen tối lại âm lãnh, Long Tinh tản ra ánh sáng nhàn nhạt.
Trong mắt Bùi Y đều là những vật nhỏ sáng lấp lánh này.
A, y sắp không thở nổi.
Ổ cẩu đầu nhân này thật là hôi.
Bùi Y bóp mũi, rời khỏi hang động cẩu đầu nhân.
Y trở về thành phố ngầm của mình, nói với ông chủ địa tinh: “Ông chủ Lam Lam La, vừa nãy tôi có được ít nhất là một xe quặng Long Tinh, tôi hy vọng ông có thể vận dụng nó vào việc xây dựng sảnh thành chủ của tôi.”
Đôi mắt của ông chủ Lam Lam La trừng lớn “A? Bùi Y tiên sinh, cậu nói cái gì? Cậu nói là Long Tinh sao? Cái loại khoáng thạch phát ra ánh sáng vàng tươi đầy hơi thở của cự long đó?”
Bùi Y: “Đúng vậy, không sai.”
Lam Lam La thở dốc vì kinh ngạc: “Ặc, Bùi Y tiên sinh, tôi có thể hỏi Long Tinh của ngài lấy từ chỗ nào không? Ngài biết, giá cả Long Tinh do Long Cốc sản xuất rất đắt đỏ, mấy năm gần đây càng ngày càng xuất hiện nhiều Long Tinh giả mạo phẩm chất kém.”
Ông chủ địa tinh dừng một chút rồi tiếp tục nói: “Đương nhiên, cũng không phải tôi nghi ngờ đám Long Tinh này của ngài có vấn đề.

Tôi chỉ là muốn xác nhận lại phẩm chất của Long Tinh thôi.

Dù sao thứ như Long Tinh này nếu không sử dụng cẩn thận thì sẽ xảy ra sự cố rất kinh khủng.”

Bùi Y gật gật đầu: “Long Tinh của tôi ở trong quặng mỏ cẩu đầu nhân cách đó không xa, hẳn là mấy trăm năm trước hồng long Narcis lưu lại.”
Lam Lam La che lại trái tim: “Nga, trời ạ.

Ma Thần của tôi a.

Đại nhân Narcis, vị đại nhân có danh hiệu máy gom tiền kia, Long Tinh của ngài ấy ở trong Long cốc được bán 120 ma tinh một gam đấy.

Bùi Y tiên sinh, ngài thế mà lại tìm được Long Tinh của hắn, ngài thật lợi hại.”
Bùi Y không khống chế được mà cong khóe miệng: “Đây chỉ là chuyện nhỏ.

Bây giờ, chúng ta cần phải lập tức sắp xếp một ít địa tinh đi đến hang động của cẩu đầu nhân để vận chuyển long Tinh về.”
—————————-
Đội vận chuyển lâm thời của địa tinh bước trên con đường vận chuyển.
Cùng lúc đó, đa số người chơi đều đang cắm đầu làm việc.
Bởi vì bọn họ phát hiện vẫn chưa hoàn thành thanh tiến độ của nhiệm vụ dọn gạch, họ cần phải hoàn thành một cột mốc nhỏ, ví dụ như số lượng gạch đạt được các con số lấy 100, 300, 500 mở đầu.
Vì thế những người chơi vừa càu nhàu “Kế hoạch của nhiệm vụ không chừng là tên mắc bệnh cưỡng bách”, vừa phải cắm đầu hộc mặt làm việc.
Dưới khung cảnh vui sướng yên bình đó, có hai người chơi không hợp bầy.
Đó là một con Slime tên là Manh Vương và một con Goblin tên là Soái Ca.
Hai người chơi này chính là hai tên đen đủi bị Mũ Đỏ trừ sạch tiến độ nhiệm vụ.

Bởi vì không có nhiệm vụ, hai người liền bàn bạc đi làm những chuyện khác.
Ví dụ như — đi ra khỏi thành phố ngầm, du ngoạn thế giới.
Cũng chính là “dẫm bản đồ” mà người đời thường gọi.
Hai người chơi sờ soạng đến bên rìa thành phố ngầm Ám Dạ Chi Tâm, dưới ánh mắt nhìn trộm của người chơi khác, nghênh ngang đi ra ngoài.
Manh Vương: “Anh em, cẩu kế hoạch đóng một cánh cửa sổ của chúng ta thì chắc chắn sẽ mở ra một cánh cửa khác.

Tôi không tin trò chơi này chó má như vậy, chúng ta đi ra ngoài tìm kiếm cơ hội dọn gạch mới.”
Soái Ca: “Ông nói rất đúng, tôi cảm thấy đã cảm nhận được nhiệm vụ mới của chúng ta rồi.”
Manh Vương vặn vẹo thân thể “Nơi nào? Nơi nào?”
Đôi tay của soái ca nắm lấy phần đầu giống như thạch trái cây của Slime, bẻ hắn qua một hướng: “Nhìn nơi đó.”
Bên cạnh thành phố ngầm Ám Dạ Chi Tâm, trên một mảnh đất cũng vô cùng hoang vu, một đội địa tinh đang đi về một hướng nào đó.
Mà phía trước đội ngũ địa tinh chính là NPC đại mỹ nam mà các người chơi đã từng thấy —-
“Thật là nhiệm vụ a.


Tôi đã bảo NPC này không phải đến không mà.”
Manh Vương cùng Soái Ca chạy nhanh về phía đó.
Ông chủ địa tinh thấy Slime cùng Goblin xông về phía bọn họ, lập tức xụ mặt nói: “Goblin cùng Slime từ chỗ nào đến vậy? Bộ dạng hấp tấp lỗ mãng như này còn ra thể thống gì chứ?”
Manh Vương: “Tại sao trò chơi này đâu đâu cũng là không khí khinh bỉ vậy? Bây giờ nhìn NPC nào cũng đều như đang trào phúng chúng ta.”
Soái ca: “Đừng động cốt truyện, mau đi nhận nhiệm vụ.”
Hai người chơi vòng qua ông chủ địa tinh đầy mặt khó chịu, đi đến trước mặt Bùi Y.
Manh Vương nói: “Chào đại mỹ nhân, ngài có nhiệm vụ gì cho chúng tôi không?”
Bùi Y nhìn bọn họ, cũng không cảm thấy hai sinh vật cấp thấp này có thể giúp y cái gì.

Đào đất đúng là cần ma, nhưng hai tên cũng không đủ dùng a.
Vì thế Bùi Y nói: “Không, không có.”
Hai cái người chơi: “???” Tại sao trò chơi này lại không theo kịch bản chứ?
Soái Ca nói: “A, tùy tiện cái gì cũng được, có thể có cái gì nằm trong khả năng của chúng tôi không?”
Bùi Y nhướng mày: “Các người đang tìm việc làm?”
Soái Ca cùng Manh Vương liếc nhau, sôi nổi gật đầu: “Đúng đúng đúng, chúng tôi đang tìm việc làm.” “Đúng vậy, nhà chúng tôi trên có mẹ già 80 tuổi, dưới có con nhỏ 3 tuổi, chúng tôi vô cùng khát vọng có được một công việc.”
Bùi Y “Ngô” một tiếng: “Vậy, các cậu giúp tôi vận chuyển Long Tinh đi.”
Hai người chơi mừng rỡ như điên: “Được được, tôi làm.” “Không thành vấn đề, sức lực của tôi rất lớn.”
Đôi tay đang nặn NPC nhiệm vụ của Louis dừng lại, hắn vừa mới không chú ý một cái mà đã có người chơi nói chuyện với tiểu khả ái rồi?
Còn làm ra một cái “nhiệm vụ”?
Được rồi, vậy cho các người một nhiệm vụ.
【 đinh —— chúc mừng người chơi Manh Vương, Soái Ca kích phát nhiệm vụ kỳ ngộ.

Long Tinh của Mị ma.


Hai người chơi nhận được nhắc nhở của hệ thống, vẻ mặt vô cùng vui sướng, ánh mắt nhìn Bùi Y càng thêm nóng bỏng.
Bùi Y: “?” Hay là huyết thống mị ma của y được kích hoạt rồi?
Nhưng mà nhóm địa tinh bên cạnh hình như cũng không xuất hiện phản ứng khác thường gì.
Louis nhanh chóng xử lý xong chuyện trong tay, nâng cằm bắt đầu tự hỏi.
“Server, thay ta tìm hiểu xem nhà hàng nào phục vụ bữa tối dưới ánh nến tốt nhất?”
Server: “Ha? Anh muốn làm gì?”
Hết chương 12.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi