CỰ LONG THỨC TỈNH

Chương 431

Mọi người ồ lên!

“Người này không phải mắc bệnh ảo tưởng đó chứ?”

“Tha chết cho người ta, dựa vào đâu?”

“Cái này đúng là tự đâm đầu vào chỗ chết mà”.

Nhìn thấy Lục Hi vậy mà còn đám nói ra lời ba hoa như vậy trước mặt Cẩu Tồn Kiến đáng sợ kia, họ đều sôi nổi thương tiếc cho sự kiêu ngạo của anh.

Tuy nhiên, ngay tại khoảnh khắc Cẩu Tồn Kiến xuất hiện, Lục Hi đã chú ý tới ông ta.

Bởi khi ông ta vừa xuất hiện, anh liền cảm nhận được sự dao động mỏng manh của một làn sóng pháp lực.

Sau đó anh ngay lập tức khởi động mắt xuyên thấu.

Dưới con mắt xuyên thấu thần thông, cho dù Cẩu Tồn Kiến ẩn giấu sâu đến đâu thì trong mắt Lục Hi cũng giống như một người trần trụi mà thôi.

Anh lập tức phát hiện ra rằng có một dòng chảy pháp lực yếu ớt trong cơ thể ông ta, hơn nữa thân thể cũng đã biến đổi không giống người thường.

Vì sự hiếu kỳ anh vẫn luôn không lên tiếng, anh biết, Cẩu Tồn Kiến che giấu thâm sâu như vậy chắc chắn là vì mục đích gì đó, cuối cùng ông ta cũng sẽ không nhịn được mà ra tay, anh muốn chờ xem, khi Cẩu Tồn Kiến thi triển ra năng lực sẽ là dáng vẻ như thế nào.

Đồng thời anh cũng rất muốn biết năng lực của ông ta là có được từ đâu bởi tình trạng của ông ta đã có điểm bất đồng với những võ giả khác vì có một số dấu hiệu của tu chân giả.

Hơn nữa từ sự biến hóa trong cách ra tay của ông ta, Lục Hi có thể khẳng định ông ta đã tu luyện công pháp dung hợp giữa một môn pháp thuật và võ đạo mới dẫn tới việc có được thủ đoạn mạnh mẽ này để vờn đánh một vị tông sư.

Lục Hi rất tò mò ông ta đã lấy được loại công pháp này từ đâu, có lẽ từ đây có thể tìm được một vài tung tích của các thế lực lánh đời trong thế giới này để bản thân có thể chuẩn bị tốt hơn. Bởi anh luôn cho rằng thế giới này không chỉ có dáng vẻ như bề nổi này.

Vì vậy, đợi khi Cẩu Tồn Kiến bộc lộ ra toàn bộ năng lực của bản thân, Lục Hi mới kịp thời ngăn cản ông ta, dù sao anh cũng đã nhìn ra trạng thái của Cẩu Tồn Kiến, hơn nữa một vị tông sư để tu luyện cũng không dễ dàng, anh không nhẫn tâm nhìn ông ta cứ như vậy tử vong.

Lúc này, Cẩu Tồn Kiến trợn tròn đôi mắt đỏ tươi nhìn sang Lục Hi cười khằng khặc: “Muốn biết thì thắng tôi trước rồi lại nói”.

Nói rồi Cẩu Tồn Kiến tiến từng bước lớn xông về phía Lục Hi, tiếng bước chân ầm ĩ khiến mặt đất run lên từng trận.

Tất cả mọi người lập tức sốt ruột, thứ ngu xuẩn này tuyệt đối đừng kích động tới sát thần này, nếu ông ta nổi điên lên muốn chém giết thì ở đây ai cũng không thoát nổi mà.

Lục Hi cười lạnh một tiếng, anh nói: “Thứ không biết sống chết, cho ông cơ hội, vậy mà ông lại muốn đâm đầu vào chỗ chết à”.

Nói xong, Lục Hi không thèm nhìn liền đánh ra một quyền, đón lấy quả đấm cực lớn của Cẩu Tồn Kiến đang đánh xuống đỉnh đầu anh.

Lúc này trên cánh tay của Lục Hi đã không còn là ánh sáng vàng chói mắt, mà bao bọc bằng một tầng vàng sậm đang chậm rãi di chuyển, trông cực kỳ thần bí.

Quả đấm của Cẩu Tồn Kiến to như quả bóng rổ, nó mang theo tiếng gào thét kèm theo sấm sét rơi xuống ngay đầu.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi