CỰ LONG THỨC TỈNH

Chương 661

Bởi vì chỉ những người có lực tinh thần mạnh mẽ thì mới thoát được khỏi ảo thuật. Hơn nữa, võ giả bình thường ngoài thân xác mạnh mẽ ra thì lực tinh thần không hề mạnh.

Nhưng dù có thế nào thì cũng chẳng thể cản được thuật tăng phúc của bảo vật trấn phái, bởi vậy mà Chu Tiên Hiền vô cùng tự tin.

Mà lúc này, Lục Hi nhìn Chu Tiên Hiền lấy ra cây sáo ngăm đen kia, mặt không cảm xúc, chẳng qua anh cũng cảm nhận được trong cây sáo kia ẩn chứa một loại năng lượng rất hợp để hiến tế.

Xem ra lần này anh đến đúng lúc rồi, đồ để hiến tế không dễ tìm chút nào.

Anh cũng không vội ra tay mà chờ xem động thái tiếp theo của Chu Tiên Hiền. Anh cũng muốn xem xem cái Vô Thượng Tông này ghê gớm ở điểm nào.

Đúng lúc này, bên tay phải của Chu Tiên Hiền đã liên tục biến hóa mấy lần ấn quyết và hoàn thành một thuật pháp. Đồng thời, ông ta đã tràn ngập thất vọng về Lục Hi. Xem ra ông ta đã đánh giá cao người này quá rồi.

Võ giả cùng tu sĩ chiến đấu thì võ giả nhất định phải chiếm được tiên cơ, công kích cận chiến, khiến tu sĩ không thể thi triển ra thuật pháp, vậy mới có thể thắng được.

Mà Lục Hi lại không buồn quan tâm ông ta, mặc kệ ông ta làm mọi thứ, vậy khác gì tự tìm cái chết đâu cơ chứ.

Lúc này, Chu Tiên Hiền đã làm xong thuật pháp, sau đó hét lớn một tiếng.

“Địa ngục Sâm La!”

Chỉ thấy đại sảnh bỗng sinh ra chín cái đầu quỷ thật lớn, miệng phun ra ma trơi lơ lửng trên không trung, dữ tợn nhìn Lục Hi.

Đại sảnh lập tức nổi gió, người nhà họ Liễu chỉ cảm thấy có một trận gió lạnh càn quét, không khỏi rùng mình.

Mà Lục Hi thì vẫn đứng yên bất động, lạnh nhạt nhìn con quỷ trên không trung.

Thấy dáng vẻ thờ ơ của anh, Chu Tiên Hiền cười khẩy, quát to: “Đi!”

Chỉ thấy ông ta ra lệnh một tiếng, chín cái đầu quỷ dữ tợn gào rú tấn công Lục Hi, đồng thời cũng phun ra những con ma trơi màu xanh lam.

Địa ngục Sâm La sau khi được cây sáo tăng phúc thì đã có uy lực mạnh hơn thuật Cửu U đoạt hồn nhiều. Chín cái đầu quỷ phun ra ma trơi Cửu U đủ để đông chết một tông sư. Ông ta không cho rằng Lục Hi có năng lực tiếp chiêu này của mình. Ông ta thậm chí chẳng cần dẫn động sát trận trong ống sáo nữa ấy chứ. Dù gì cũng cần đến lực sinh mệnh để trả giá chứ không phải tiêu hao pháp lực là xong.

Lúc này, ma trơi Cửu U đã phun tới trên người Lục Hi, người nhà họ Liễu thấy vậy thì đều lộ vẻ mừng rỡ.

Bọn họ đứng cách rất xa mà đã cảm nhận được cái lạnh thấu xương của ma trơi này rồi, Lục Thiên Hành này mà bị chín cái đầu ma trơi phun chính diện thì sợ là sẽ mất mạng luôn.

Đúng lúc ấy, chín luồng ma trơi Cửu U đã toàn bộ phun vào người Lục Hi, mà anh cũng chẳng hề phòng bị.

Trong nháy mắt, Lục Hi bị ma trơi bao phủ, ngọn lửa rét lạnh xanh thẳm bao vây anh rồi bốc cháy ngùn ngụt.

“Hahahaha”, Chu Tiên Hiền cười phá lên: “Tôi cứ tưởng cậu có trò mèo gì nữa cơ, nhưng đúng là thất vọng quá đi mất. Chỉ một cái địa ngục Sâm La của tôi mà cậu cũng không ngăn được, vậy cũng dám ngông cuồng như thế, quá là nực cười”.

Mà lúc này, Liễu Bồi Nhiên mới yên tâm thả lỏng.

Lục Hi vừa phá tan ảo ảnh khiến ông ta khiếp sợ không thôi. Nếu Chu Tiên Hiền cũng không phải đối thủ của Lục Thiên Hành thì cái tên này lại quá đáng sợ, cả nhà ông ta sẽ bị tiêu diệt trong phút chốc.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi