CỰ LONG THỨC TỈNH

Chương 752

Nhưng nếu thực sự là hàng giả thì nhà họ Ôn chắc chắn cũng mất hết thể diện, dù sao hàng đấu giá được nhà họ Ôn bọn họ giám định, cảm thấy có giá trị đấu giá mới mở hội đấu giá. Nếu là hàng giả, cũng cho thấy nhà họ Ôn không có cao nhân, tuy không có trách nhiệm gì nhưng cũng là chuyện vô cùng mất mặt.

Lúc này, có người nói: “Chúng tôi đều hiểu quy tắc, cũng xem qua hàng rồi, mời ông Ôn ra giá trước đi”.

“Được”, Ôn Tôn Nguyên nói: “Giá khởi điểm là mười triệu, mỗi lần tăng thêm một triệu, bây giờ có thể bắt đầu rồi”.

“Mười một triệu”.

Tôn Ôn Nguyên vừa dứt lời, đã có người trả giá.

“Mười hai triệu”.

Mọi người bắt đầu chậm rãi trả giá.

Món hàng này, bọn họ đều thấy thực sự không tệ, họ cũng đều là cao thủ của tông sư các nơi phái đến, bản thân cũng có năng lực nhất định, có thể cảm nhận được năng lượng dao động trên ngọc bội.

Hơn nữa, nhà họ Ôn truyền thừa mấy trăm năm, nền tảng căn nguyên vững chắc, thường sẽ không bị gạt, Ôn Tôn Nguyên có thể nói ngọc bội này có nhiều công hiệu như vậy, thì chắc hẳn rất được, không có vấn đề lớn, cho nên bọn họ vẫn khá yên tâm.

Còn Lục Hi chỉ mỉm cười nhìn mọi người đấu giá, anh muốn đợi đến thời khắc cuối cùng, vạch trần bộ mặt thật của kẻ lừa đảo, khiến hắn ta xôi hỏng bỏng không, mừng hụt một phen, và cho hắn ta một bài học, để hắn ta biết người trung nguyên không dễ bị che mắt.

Lúc này chỉ nghe thấy Vương Bá Hổ lớn tiếng nói: “Hai mươi triệu”.

Tất cả mọi người đều sửng sốt, lúc này, ngọc bội mới đấu đến giá mười lăm triệu, người này đã tăng giá đến hai mươi triệu, vô cùng đột ngột.

Lúc này, Vương Bá Hổ ra vẻ không quan tâm, dương dương tự đắc.

Lục Hi nhìn mà chỉ lắc đầu, người này cũng đúng là thích chơi trội, chắc bình thường thích gáy một tiếng làm người khác kinh sợ trong hội đấu giá thế này.

Lúc này, Ôn Tôn Nguyên người nói: “Thì ra là cậu Vương của Tây Sơn, thật khí phách hào phóng, khâm phục khâm phục”.

Vương Bá Hổ cười ha ha, ôm Lưu Lộ Lộ bày vẻ mặt tự kiêu, khinh thường tất cả.

Mọi người vừa nghe, thì ra là tên bại gia chi tử cấp thần của nhà họ Vương ở Sơn Tây, lập tức cũng không thấy lạ, tiếp tục đấu giá.

Hai mươi triệu còn xa mới đến giới hạn của bọn họ, phía sau bọn họ cũng là bá chủ một phương, gia tộc giàu có, cũng không kém Vương Bá Hổ.

Sau khi Vương Bá Hổ khuấy động, cuộc đấu giá lập tức sôi nổi.

“Hai mươi mốt triệu”.

“Hai mươi hai triệu”.

“Hai mươi ba triệu”.

Trong phút chốc đã tăng đến hai mươi lăm triệu.

Lúc này, Vương Bá Hổ cười ha ha, trực tiếp hét: “Ba mươi triệu”.

Mọi người đều sửng sốt, mặt tối sầm.

Người này thích hét giá lớn vậy hả?

Nhìn Vương Bá Hổ tỏ vẻ mặt dương dương tự đắc, những người trong võ đạo hận không thể tiến lên tát gã vài cái.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi