CỰ LONG THỨC TỈNH

Chương 893

“Thương lượng con mẹ mày, còn không tránh ra, ông đây phế mày trước đấy có tin không?”, cậu trai tóc tím quát lên.

Cảnh sát trên tàu thấy vậy cũng đè nén tức giận trong lòng, ông ta nói: “Cậu Ôn, chúng tôi cũng rất khó xử, cậu đừng làm khó chúng tôi nữa, có chuyện gì mấy người xuống tàu rồi giải quyết được không?”

“Hôm nay ông đây cứ muốn giải quyết ở đây đấy, làm sao? Kẻ làm nhục nhà họ Ôn tao phải chịu đủ trừng phạt, nếu chúng mày dám ngăn cản thì tao sẽ xử tội cùng hắn”, cậu trai tóc tím tức giận nói.

Lão cảnh sát nghe vậy liền nhìn Lục Hi nói: “Tôi đã cố gắng hết sức rồi, anh đừng trách tôi”.

Lục Hi cười một tiếng rồi đáp: “Không đâu, ông đã làm rất tốt”.

Lục Hi thấy ông ta dù biết nhà họ Ôn có gia thế khủng khiếp nhưng vẫn xông vào giải vây cho mình, như vậy đã xem như rất đáng quý rồi.

Lão cảnh sát trên tàu thở dài rồi yên lặng rời đi.

Lúc này, hành khách trên tàu cũng len lén nhìn mấy người, bọn họ đang tưởng tượng tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì.

Đúng lúc đó, bỗng nhiên Lục Hi nói: “Tao cho chúng mày một cơ hội, bóp nát điếu thuốc trong tay, nói xin lỗi với toàn thể hành khách, tao sẽ bỏ qua cho mày”.

Bốn người sửng sốt, sau đó liền phát ra một trận cười điên cuồng.

Mãi hồi lâu sau, bốn người mới ngưng cười, bọn chúng nhìn Lục Hi nói: “Mày lại còn dốt nát đến mức này à? Quả thật người ta thấy đủ rồi, mày biết không, đến giờ vẫn chưa có ai dám nói lời như này với người nhà họ Ôn đâu”.

Lục Hi nghe xong liền chậm rãi đáp: “Xem ra chúng mày không muốn quý trọng cơ hội này rồi”.

“Quý trọng cái đầu mày ấy”.

Cậu trai tóc tím nói xong, cậu ta tấn công một quyền về phía mặt Lục Hi.

Ba người khác cũng dùng cả quyền cả cước tấn công khắp nơi trên cơ thể Lục Hi, trên quyền cước mang theo tiếng gió rất có uy thế.

“A~”

Xem ra đã thật sự đánh nhau rồi, bốn người đánh một, mặc dù hành khách đã có dự cảm, nhưng vẫn không nhịn được kêu lên một tiếng kinh ngạc.

Đúng lúc này, Lục Hi lại cười nhạt, một tay đút túi, một tay nhẹ nhàng nâng lên, giống như bướm hoa lướt đi trong quyền ảnh của bốn người.

“Bốp bốp bốp bốp”.

Cùng với bốn tiếng bạt tai vang dội, bốn người của nhà họ Ôn ngã lộp bộp xuống sàn tàu, bọn chúng r3n rỉ đau đớn che mặt mình.

Trong phút chốc, tất cả hành khách đều sợ ngây người, bọn chúng không ngờ trong vòng vây, một mình Lục Hi có thể dễ dàng quật ngã bốn người xuống đất, lại còn trông rất ung dung thoải mái, giống như đập chết bốn con ruồi.

Im lặng một lúc, trong khoang tàu phát ra một tràng pháo tay kịch liệt.

Bốn người này phách lối như vậy, bọn họ đã không ưa lâu rồi, nhưng nhìn bọn chúng rất có quyền thế, mọi người chỉ giận chứ không dám nói gì.

Bây giờ, nhìn thấy có người ra tay trừng trị bọn chúng, khỏi phải nói trong lòng họ vui sướng biết bao, họ rối rít vỗ tay cho Lục Hi, bày tỏ kính nể trong lòng.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi