CƯA ĐỔ THƯỢNG THẦN BĂNG LÃNH

“Ti chức Giản Chỉ Hề, sư phụ là Tang Chính Khanh trang chủ Bích Ba sơn trang, chịu sự gửi gắm của sư phụ, đến Bắc Cương rèn luyện.”

Hạ Triều Ca kiên trì nói hết lời, Hề Minh Húc sẽ không phát hiện nàng ha?

Hề Minh Húc gật đầu, cười khen ngợi Hạ Triều Ca.

“Bích Ba sơn trang quả nhiên không tầm thường, nhân tài đông đúc. Trước đó việc ngươi sửa chữa lỗ hổng phía bắc, ta đã nghe nói, làm rất tốt.”

“Có thể vì Ly quốc tận trung, là vinh hạnh của ti chức.”

Hạ Triều Ca trả lời có nề nếp, nét mặt cực kì trấn định.

“Tốt, tốt. Vậy trước tiên ở đây ta phải chúc mừng Lam tướng quân, có được một trợ thủ đắc lực!” Hề Minh Húc cười nói.

“Đây cũng là phúc của mạt tướng!” Lam Thiên Tường nói.

“Ta thật hâm mộ lão Lam, quan hệ với Bích Ba sơn trang tốt như vậy, một quân sư tạm rời cương vị lại đưa tới một quân sư khác!” Chủ soái Bạch Hổ quân cười nói.

“Đúng đấy, ta thật sự muốn nhìn một chút, quân sư của Bích Ba sơn trang trong lần diễn tập này, cho ngài mưu gì, kế gì đây!” chủ soái Chu Tước quân cũng phụ họa theo.

“Các ngươi đừng tự coi nhẹ mình, quân sư của mỗi người cũng rất lợi hại mà!”

Lam Thiên Tường đi theo mấy người vừa nói vừa cười, có thể thấy quan hệ hết sức tốt.

“Đã như vậy, nhiều lời vô ích, thủ hạ của ta phải xem thực hư ra sao!” Huyền Vũ quân chủ soái nói.

“Vậy thì tốt, nghe lệnh của ta, diễn tập chính thức bắt đầu!”

Sau khi Hề Minh Húc tuyên bố hiệu lệnh, bốn nhánh quân đội rất nhanh chóng xoay người rời khỏi, đi về doanh địa diễn tập của mình.

Hạ Triều Ca đứng lên, xoay người lên ngựa, thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Hề Minh Húc quả nhiên không nhận ra, quả thực hù chết nàng!

Lần này, cuối cùng nàng cũng không sợ hãi!

Hạ Triều Ca vui tới mức lệ rơi đầy mặt!

Bốn cánh quân đội xuất phát, Hề Minh Húc chậm rãi đi lên tường thành chủ quân thành, ở trên cao nhìn xuống các tướng sĩ phía dưới.

Lúc này, ánh mắt hắn bỗng nhiên di chuyển, rơi vào Hạ Triều Ca phía sau.

Hề Minh Húc chậm rãi cong khóe môi, lộ ra một nụ cười.

Hắn thấp giọng lẩm bẩm: “Đi mòn đế giày tìm chẳng thấy, đến lúc tìm ra chẳng phí công, thì ra nàng ở đây.”

Diễn tập bắt đầu, hết thảy đều tiến hành thuận lợi.

Hạ Triều Ca ở trên đài chỉ huy Thanh Long quân, tự mình chỉ huy toàn bộ Thanh Long quân chiến đấu, vững vàng, bình tĩnh, gặp biến không sợ hãi.

Hề Minh Húc nghiêm túc nhìn bốn nhánh quân đội diễn tập, lúc thấy biểu hiện của Hạ Triều Ca, trong mắt hắn không khỏi lộ ra một tia kinh diễm.

Xem ra, việc Hạ Triều Ca che dấu, không chỉ có một chút.

Hề Minh Húc không khỏi nhếch miệng, lộ ra một nụ cười mà chính hắn cũng không phát giác.

Qua cả ngày diễn tập, bốn nhánh quân đội định ra thắng bại, Thanh Long quân rút ra thứ nhất, đẹp đẽ đánh tan ba cánh quân đội khác.

Buổi tối, dựa theo lệ cũ qua ngày diễn tập, Hề Minh Húc cử hành một yến tiệc mừng công.

Chúc mừng lần này diễn tập hoàn thành viên mãn, đồng thời cũng khen ngợi những người có biểu hiện nổi bật.

Gió đêm Bắc Cương mát mẻ lại mang chút lạnh thấu xương, như là tướng sĩ Bắc Cương, mỗi người đều cứng cỏi như nam tử hán làm bằng sắt.

Một ngày diễn tập mệt nhọc đi qua, tướng sĩ đều được thưởng rượu, bày ra từng bàn, trong yến hội mượn rượu nói chuyện vui vẻ.

Trong chủ quân thành, trên trung tâm quảng trường, Hề Minh Húc cùng các tướng lĩnh chức vị cao trong quân đội của bốn nhánh làm thành một vòng, ngồi xung quanh lửa trại.

Hề Minh Húc đứng lên, nâng chén rượu trong tay về phía các tướng lĩnh có mặt.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi