CỰC PHẨM CHIẾN LONG

Hai mẹ con bước từng bước một ra ngoài.

Về phần những vệ sĩ ngã xuống đất, Phó Hồng thậm chí còn không thèm nhìn họ.

Những vệ sĩ này đã làm bà mất mặt, về nhà Phó Hồng còn muốn trừng phạt họ.

Về phần Lý Quân, không phải Lý Quân chỉ biết một chút võ thuật thôi sao? Có gì đặc biệt hơn người...

Các vệ sĩ cũng lần lượt đứng dậy. Một số người bị thương nặng được đồng đội hỗ trợ.

Sau khi họ hoàn toàn đi khỏi, người nhà họ Loan và cả Nam Cung Tuyết đều thở phào nhẹ nhõm.

Nam Cung Tuyết đi tới trước mặt Lý Quân, lo lắng nói: “Anh không bị thương chứ?”

“Đương nhiên là không, nhưng tôi đã làm anh trai cô bị thương, cô sẽ không trách tôi chứ?”

Lý Quân hỏi.

Nam Cung Tuyết lắc đầu.


“Anh trai em có ý đồ xấu, nên dạy cho anh ấy một bài học.” Lý Quân gật đầu.

Nam Cung Tuyết vẫn là một người hiểu chuyện, nếu cô trách anh đã làm †ổn thương anh trai mình sau khi anh cứu cô thì thật là một người máu lạnh.

Nhưng cô không phải là loại người như vậy, không uổng công Lý Quân đã cứu cô.

Bên kia, Loan Thiệu Nghỉ và Loan Thục Ninh nhìn Lý Quân với ánh mắt phức tạp.

Thực lực của Lý Quân quá mạnh mẽ và đáng sợ, thân phận của anh cũng rất bí ẩn.

Nhưng không kiêng nể gì mà đắc tội gia tộc Nam Cung, như vậy có thực sự ổn không?

Suy cho cùng, gia tộc Nam Cung không dễ chọc vào.

“Lý Quân, nhanh vào nhà, vừa rồi tôi thực sự không có cách nào khác nên mới phải gọi điện thoại cho anh.”

Loan Thục Ninh nghĩ đến việc có thể Lý Quân và gia tộc Nam Cung hoàn toàn bất hòa vì cuộc điện thoại của mình nên cảm thấy bất an.

“Không, trời cũng không sớm nữa, tôi về trước đây.”

.. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.

Truyện nhanh hơn cả mấy chục chương.. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

“Nam Cung Tuyết, cô xác định mình không muốn gả cho nhà họ Thôi chứ không phải chỉ nhất thời tuỳ hứng trốn đi chứ?”

Lý Quân đột nhiên hỏi một cách nghiêm túc. Anh nhất định phải làm rõ điều này.

Nếu Nam Cung Tuyết chỉ là nhất thời hờn dỗi thì anh cũng không cần nhúng tay vào.

“Đương nhiên, công tử nhà họ Thôi vừa phách lối vừa háo sắc, cho dù có chết tôi cũng không gả cho hắn.”


Giọng điệu Nam Cung Tuyết kiên định.

“Được, vậy tôi sẽ giúp cô đến cùng, chỉ cần có tôi ở đây, không ai có thể ép buộc cô.”

Lý Quân nói vô cùng quyết đoán.

Đã quyết định giúp đỡ thì đương nhiên không thể bỏ cuộc nửa chừng. “Cảm ơn, Lý Quân."

Nam Cung Tuyết xúc động nói.

Loan Thục Ninh ở bên cạnh lộ ra vẻ kỳ quái.

Từ cuộc trò chuyện giữa hai người, có vẻ như mối quan hệ giữa Lý Quân và Nam Cung Tuyết không phải là bạn trai và bạn gái.

“Chẳng lẽ là..."

Lý Quân xua tay, lên xe đạp rời đi.

Loan Thiệu Nghỉ và những người khác nhìn với vẻ mặt kinh ngạc. Với người có thân phận như Lý Quân mà chỉ di chuyển bằng xe đạp. Nam Cung Tuyết và Loan Thục Ninh cũng có chút ngơ ngác.

Chiếc xe thể thao trị giá một trăm triệu đi đâu rồi?

Trở lại biệt thự Tây Tiểu Đường, Lý Quân vào phòng tắm tắm rửa. Giày vò một ngày, trời đã gần tối.


Lý Quân ngồi trên sân thượng, im lặng châm điếu thuốc.

Mới hút vài hơi, điện thoại đã vang lên.

Là Cố Nghiên gọi tới.

Giọng Cố Nghiên trong điện thoại có chút mệt mỏi: “Ông chủ, buổi họp báo đã sắp xếp xong rồi, ngày mai anh có muốn đích thân đến tham dự buổi họp báo không?”

Cố Nghiên biết rằng Lý Quân là một ông chủ không nhúng tay nhiều vào chuyện công ty, anh thậm chí còn không tham dự hầu hết các cuộc họp của công ty.

Hơn nữa anh tương đối khiêm tốn, ngày mai họp báo sẽ phải đối mặt với giới truyền thông và nhiều doanh nhân nổi tiếng, cho nên Lý Quân có lẽ sẽ không muốn xuất hiện.

Không ngờ, Lý Quân lại kiên định nói: “Đương nhiên là muốn tham gia.”

Sau khi cúp điện thoại, ánh mắt Lý Quân sâu thảm, khuôn mặt lóe lên dưới ánh hoàng hôn, lẩm bẩm nói:

“Đây là bước đầu tiên của tập đoàn Quân Lâm, về sau sẽ còn nhiều bước nữa. Mình sẽ chứng minh cho mọi người thấy lựa chọn của lão đầu không hề sai...


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi