CỰC PHẨM CHIẾN LONG

Trong văn phòng Cố Nghiên.

Khi thấy Lý Quân đi tới, trên khuôn mặt tràn ngập mỏi mệt kia của Cố Nghiên mới tỏa ra một chút thần thái.

Cho dù một người phụ nữ mạnh mẽ như cô, giờ phút này cũng cần một điểm tựa.

Mà Lý Quân chính là điểm tựa của cô.

"Ông chủ, anh tới rồi!"

“Sáng sớm, đã có nhiều đối tác muốn chấm dứt hợp tác với chúng ta.”

"Tôi đã để phó tổng giám đốc đi chào hỏi bọn họ rồi."

"Không sao, chỉ là mấy tên tôm tép nhãi nhép thôi."

Lý Quân ngồi xuống đối diện Cố Nghiên.


"Một lát nữa mấy người Chu Bỉnh Khôn sẽ đến, triệu tập một cuộc họp của tất cả các giám đốc, tôi có chuyện muốn tuyên bố."

Lý Quân nói.

Nghe anh nói như thế, trong lòng Cố Nghiên lại hơi hồi hộp một chút. Mấy người Chu Bỉnh Khôn sẽ đến rút vốn sao?

"Yên tâm đi, mấy người Chu Bỉnh Khôn tỉnh lắm." Lý Quân cười nói.

Khỏi cần phải nói, chỉ với thân phận thiếu chủ Chiến Long Điện của anh, bọn người Chu Bỉnh Khôn có ngốc thì cũng biết nên lựa chọn như thế nào.

Nhưng Gố Nghiên không biết tầng quan hệ này, cho nên cô mới lo lắng như thế.

"Được rồi, tôi sẽ để thư ký sắp xếp."

Cố Nghiên biết hiện tại lo lắng cũng không có tác dụng gì, chỉ có thể binh đến tướng chắn, nước đến đất chặn.

Lý Quân và mấy người Chu Bỉnh Khôn hẹn trước thời gian họp là chín giờ, hiện tại là tám giờ mười, còn năm mươi phút nữa, Lý Quân bèn trở lại phòng

làm việc của mình kiên nhẫn chờ.

Lý Quân hầu như chưa từng dùng phòng làm việc này, nơi này rộng hơn hai trăm mét vuông, được trang trí xa hoa, khí chất ngời ngời.

Trong phòng làm việc, ngoại trừ bàn làm việc và tiếp khách khu vực ở bên ngoài, còn có một đống thiết bị huấn luyện, cung cấp cho việc rèn luyện thường ngày.

Lý Quân dứt khoát cởi áo vest ra, xắn tay áo rồi lên bắt đầu tập đấm bốc ở văn phòng.

Ngoài cửa.

Nhân viên nữ phụ trách bưng trà dâng nước cho Lý Quân tò mò nhìn anh đang tập đấm bốc.

Tập đoàn Quân Lâm đang ở trên ranh giới sinh tử, mà dường như ở trên người vị chủ tịch này không hề có một chút lo lắng nào.


Bây giờ anh còn có tâm trạng ở đây rèn luyện thân thể, cái này gọi là đứng trước núi thái sơn sụp đổ mà mặt không đổi sắc phải không.

Tám giờ ba mươi, một chiếc xe thương vụ xa hoa dừng lại dưới lầu tập đoàn Quân Lâm.

Chu Bỉnh Khôn và thư ký sải bước đi vào tập đoàn Quân Lâm.

.. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.

Truyện nhanh hơn cả mấy chục chương.. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

Những người khác cũng không biết Lý Quân có cuộc hẹn với mấy người Chu Bỉnh Khôn, cho nên khi nhìn thấy Chu Bỉnh Khôn xuất hiện, trong lòng mọi người trong công ty đều hơi hồi hộp một chút.

"Đối phương đến rút vốn thật kìa, tập đoàn Quân Lâm xong đời rồi."

Mà mười phút sau khi Chu Bỉnh Khôn xuất hiện, Vương Hữu Lân và những đại gia khác lần lượt đi vào tập đoàn Quân Lâm.

Đúng tám giờ bốn mươi lăm, Hoàng đế Sở Châu là Hoàng Giang Triều hiện thân.

Cho đến nay, tất cả mười ba nhà đầu tư đã đến. Ngay cả nhân viên tập đoàn Quân Lâm cũng sa sút tâm trạng.

"Ngay cả Hoàng đế Sở Châu là Hoàng Giang Triều cũng không dám đối đầu với gia tộc Nam Cung sao? Lần này tập đoàn Quân Lâm xong thật rồi."


Đồng thời, tin tức về sự xuất hiện của mười ba nhà đầu tư trong tập đoàn Quân Lâm cũng lan truyền nhanh chóng ở Sở Châu.

Trong một góc công ty, Bạch Vi gọi điện thoại cho cha mình.

"Cha, đã bán tháo hết cổ phiếu chưa?"

"Bán hết rồi."

Ở đầu bên kia điện thoại, giọng nói của Bạch Kính Đình truyền đến.

Lúc này Bạch Vi mới thở phào nhẹ nhõm: "Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi."

"Mấy người Hoàng Giang Triều tới công ty rồi, không bao lâu nữa, tin tức bọn họ rút vốn sẽ truyền ra, đến lúc đó tập đoàn Quân Lâm sẽ hoàn toàn kết thúc."

"May mà chúng ta rút lui sớm, sợ là những người còn ôm tâm lý may mắn kia sắp khóc rồi."

"Đúng vậy, tất cả đều nhờ Tiểu Vi con có tin tức nội bộ, thật sự quá nguy hiểm." Bạch Kính Đình cũng cảm thấy may mắn nói.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi