CỰC PHẨM CHIẾN LONG

Tất cả những người có mặt đều là cao thủ võ thuật, giết người khác thì giỏi, tự sát cũng không hề do dự.

Nhìn từng xác chết ngã xuống, trong mắt Lý Quân không hề có chút thương xót.

Mỗi người đều phải trả giá cho những gì mình đã làm, kẻ phản bội luôn đáng chết.

Cuối cùng chỉ còn lại Trương Hướng Đông quỳ ở đó, không còn khả năng tự sát, Lý Quân tiến đến giúp gã ta một tay, bẻ gãy cổ gã ta.

Nửa giờ sau.

Nhà họ Vạn ở thủ đô.

Lúc này, nhà họ Vạn vô cùng náo nhiệt.

Hôm nay là sinh nhật một tuổi của cháu trai Vạn Tử Vinh, vô số gia tộc giàu có ở thủ đô đều đến chúc mừng.

Trong sân lớn nhà họ Vạn, xe sang đậu nhiều như mây, còn có rất nhiều ngôi sao lớn, cửa ra vào đã chất đầy quà sinh nhật.


Gia chủ nhà họ Vạn, Vạn Tử Vinh ngồi trên vị trí chủ tọa, ôm đứa cháu trai nhỏ trong lòng, cười tít mắt

Cả căn phòng tụ tập hơn nửa giới thượng lưu của thủ đô, thậm chí cả Giang Mi vừa chia tay Lý Quân không lâu cũng có mặt trong đám đông.

Bên cạnh là một số tiểu thư nhà giàu.

"Giang Mi, nghe nói Đường Trúc đã trở lại, lúc nãy Đường Trúc nói trong nhóm rằng tên côn đõ ở Sở Châu. đã đến thủ đô rồi, cậu đã gặp người thật chưa?”

“Đúng vậy, Giang Mi, mau kể cho chúng tớ nghe nào."

Vài cô gái nắm lấy cánh tay Giang Mi, tò mò hỏi:

"Tất nhiên là đã gặp rồi, nhưng cũng không đáng sợ như vậy, chỉ là một người bình thường với hai mắt một mũi, có lẽ lai lịch không nhỏ.”

Giang Mi nói như vậy.

Đây là suy nghĩ trong lòng cô, Lý Quân đúng là nhìn qua có vẻ vô hại, nhưng có thể thân thiết với Đường Trúc, chắc chắn bối cảnh không tầm thường.

Giang Mi cũng không phải là người hung ác, nhưng nếu có ai chọc giận cô, bị diệt sạch cả nhà cũng chỉ là chuyện trong phút chốc, vậy có thể nói Giang Mi đáng sợ hay không?

“Thì ra là vậy, tớ còn tưởng rằng người đó mặt mày hung tợn như dạ xoa vậy chứ."

Một tiểu thư nhà giàu che miệng cười khúc khích.

Bên kia, Trương Dương, kẻ đã bị Lý Quân trừng trị lăn trước, cũng cùng cha đến dự. Tuy nhiên, sắc mặt hắn lại vô cùng khó coi.

Lúc đầu, hắn đã sắp quên chuyện ở Sở Châu, nhưng không ngờ hôm nay lại bị nhiều người nhắc đến.

Từ khi bước vào, liên tiếp có năm, sáu người đến hỏi hẳn vẽ chuyện ở Sở Châu khiến hắn vô cùng bực mình, tâm trạng đặc biệt không tốt.

"Tên khốn kiếp đó sao lại đến thủ đô rồi."


"Nước ở thủ đô sâu như vậy, nếu tên đó có thể chọc ghẹo một số nhân vật lợi hại ở đây thì tốt rồi, ví dụ như nhà họ Vạn, nếu tên đó chọc vào nhà họ Vạn, nhà họ Vạn nhất định sẽ dạy nó cách làm người."

Trương Dương thăm nghĩ trong lòng.

Tuy nhiên, hắn lại nhanh chóng rơi vào sầu não.

Chỉ căn Lý Quân không ngốc, sao lại đi chọc nhà họ Vạn?

Lúc này, một lão giả vội vàng bước vào, tay cầm một chiếc hộp.

Nhiều người nhận ra đây chính là quản gia của nhà họ Vạn.

Thấy quản gia đi vào, Vạn Tử Vinh nhíu mày nói: "Cứ để quà ở cửa là được tồi, sao còn mang vào đây?"

Quản gia thấp giọng nói: "Món quà này là do Lý Quân tặng”

Lý Quân?"

Nghe đến cái tên này, vẻ mặt Vạn Tử Vinh có chút khác lạ.

Lý Quân lại tặng quà cho gã?


Mà những vị khách trong đại sảnh đều tỏ ra hoang mang, không biết Lý Quân này là ai, lại đáng để quản gia đích thân mang quà ra cho Vạn Tử Vinh xem.

Giang Mi trong đám đông lại không cảm thấy bất ngờ.

Lý Quân đã đến thủ đô, chắc chắn là muốn phát triển ở đây, mà nhà họ Vạn là gia tộc số một thủ đô, việc anh lấy lòng Vạn Tử Vinh cũng là chuyện bình thường,

Bên kia, Trương Dương lại khinh thường "phì" một tiếng: "Lý Quân ở Sở Châu thì oai phong lẫm liệt, đến thủ đô chẳng phải vẫn cúi đầu trước nhà họ Vạn sao?"

Lúc này, Vạn Tử Vinh đã tò mò mở hộp quà mà quản gia đưa ra.

Ngay khoảnh khắc hộp quà được mở ra, gã vô thức lùi lại hai bước, mắt đỏ bừng.

Cả đại sảnh cũng chìm vào im lặng.

Vô số người đều cảm thấy ngột ngạt.

Bên trong hộp quà là một đầu người đẫm máu.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi