CỰC PHẨM CHIẾN LONG

Lý Quân giúp Tống Chân xách vali, đi về phía xe hơi của Lương Dũng.

Đi ngang qua đám thanh niên, Lý Quân giơ ngón giữa, ra hiệu với họ, trong lòng cảm thấy vô cùng hả hê.

Còn mấy thanh niên kia thì mặt mày nhăn nhó như vừa ăn phải phân.

Tống Chân tuyệt đối là nữ thăn mà họ khao khát nhưng không thể với tới, còn Lý Quân, tên khốn vô liêm sĩ này lại dám ôm nữ thần của họ vào lòng, khiến những kẻ khát khao mà không được như họ vô cùng tức giận. Đương nhiên, bọn họ hoàn toàn lờ đi việc Tống Chân là người chủ động ôm Lý Quân.

Lên xe, họ đi một mạch đến biệt thự nơi Lý Quân đang ở tạm.

Lý Quân vốn đã sắp xếp chỗ ở mới cho Tống Chân, nhưng Tống Chân lại kiên quyết nói rằng ở chung biệt thự với Lý Quân là được.

Dù sao biệt thự ba tầng rộng rãi, nhiều phòng như vậy, Lý Quân ở một mình cũng không hết.

Lý Quân đùa: "Cô không sợ tôi nảy sinh ý đồ đen tối à?"

Tuy nhiên, khi nhìn vào ánh mắt tỉnh nghịch của Tống Chân, Lý Quân đành ngoan ngoãn đầu hàng.

Được rồi, anh thừa nhận mình không có gan đó. Vẽ đến biệt thự chưa được bao lâu


Quách Thanh Sơn đã mang vé xem buổi hòa nhạc của Long Tiểu Đóa cùng với thông tin chỉ tiết của Vạn Hách đến cho Lý Quân.

Tên này ngày ngày lêu lổng ở các quán bar, hộp. đêm, thích đưa gái quán bar về biệt thự của mình qua. đêm.

Mà địa điểm của biệt thự cũng rất cố định, chính là biệt thự Đông Hà

Lý Quân đọc xong tài liệu, liền xé toạc tờ giấy thành hai mảnh, ném vào thùng rác.

"Bảy ngày sau, là ngày giỗ đầu của Vạn Hách”" Sáu giờ chiều.

Lý Quân ăn tối với Tống Chân, sau đó lên xe Lương Dũng đến Sân vận động Công Nhân, nơi tổ chức buổi hòa nhạc tối nay.

Xe dừng trước cổng sân vận động, Lương Dũng chờ trong xe, còn Lý Quân căm vé đi về phía cửa.

Gió đêm thổi đến, vô cùng mát mẻ, khiến lòng Lý Quân dấy lên một cảm giác khác lạ.

Thời đại học, anh luôn mong ước được một lần đến xem thần tượng biểu diễn trực tiếp, giờ đây điều đó đã dễ dàng trở thành hiện thực.


Theo hướng dẫn trên vé, Lý Quân đến một lối đi lêng.

Lối đi này có rất ít người qua lại, chỉ những vị khách quý ở hàng ghế đầu tiên mới được đi qua đây.

Khi Lý Quân đưa vé, nhân viên an ninh nhìn anh với vẻ ngạc nhiên, sau đó cung kính mời anh vào trong, thậm chí không thực hiện thủ tục kiểm tra người như bình thường.

"Hàng ghế đầu tiên không bán ra ngoài, vé chỉ để dành tặng nội bộ, những người có thể nhận được vé của hàng ghế đầu này đều thuộc tầng lớp thượng lưu."

"Hơn nữa, vị trí của anh ta lại ở chính giữa hàng ghế đầu, còn tốt hơn cả vị trí của con trai Tổng tư lệnh, không biết anh ta có lai lịch gì."

Lý Quân có thính lực nhạy bén hơn người thường, vì vậy, dù đã đi được hai mươi mét, anh vẫn nghe thấy tiếng bàn tán khe khẽ của các nhân viên an ninh.

Anh nhìn vào vị trí trên vé.

Hàng ghế đầu, số 15.

Vậy mà là vé ngồi ngay chính giữa sân khấu, có vẻ hơi khoa trương.

Tuy nhiên, nghĩ đến việc mình là Điện chủ của Chiến Long Điện, địa vị cao quý, đương nhiên không thể quá khó coi, dù sao bây giờ anh cũng là bộ mặt của cả Chiến Long Điện.

Bước vào sân vận động, tiếng ồn ào vang lên, đã có rất nhiều người bắt đầu ngồi vào chỗ.

Nhưng ở hàng ghế đầu lại không có nhiều người, so với những hàng ghế khác có đến hàng trăm chỗ ngồi, thì hàng ghế đầu chỉ có tổng cộng ba mươi ghế.

Lý Quân vừa ngồi xuống đã lập tức thu hút sự chú ý của những người xung quanh.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi