CỰC PHẨM CHIẾN LONG

Thân phận của những Tông Sư này chỉ có hai khả năng, một là người của nhà họ Vạn, hai là đến vì tiền thưởng mười tỷ.

Nếu là người của nhà họ Vạn, vài ngày nữa anh cũng sẽ san bằng nhà họ Vạn, còn đối với những kẻ đến vì tiền thưởng, khi nhà họ Vạn chết sạch bọn chúng cũng sẽ tự động biến mất, không căn thiết phải hỏi.

Giết xong những người này, Lý Quân mới nhìn Long Tiểu Đóa: "Bây giờ chúng ta có thể nói chuyện riêng chưa?”

Ánh mắt Long Tiểu Đóa nhìn thẳng Lý Quân. Tuy bề ngoài Lý Quân có vẻ vô hại, nhưng kết hợp với sự hung hãn khi vừa gi ết chết Tông Sư, ngay cả người tính cách lạnh lùng như Long Tiểu Đóa cũng không khỏi căng thẳng.

Người đàn ông trung niên bên cạnh không kiềm được, đứng ra chắn trước người tiểu thư, nhìn chảm chấm Lý Quân nói: "Cậu thanh niên, tiểu thư nhà tôi thân phận không tãm thường, tốt nhất cậu đừng nên..."

Nhưng lời còn chưa dứt, Lý Quân đã vung một chưởng về phía người đàn ông trung niên.

Vốn đã bị thương, người đàn ông trung niên lập tức cảm nhận được một lưỡng sức mạnh khủng khiếp ập đến, hai cánh tay bắt chéo hình chữ thập để chống đỡ.

Nhưng ngay sau đó, chỉ cảm thấy cả người như bị đoàn tàu cao tốc đâm vào, ông ta liên tục lùi về sau vài bước, ngũ tạng đảo lộn, miệng phun ra một ngụm máu tươi.

Lý Quân không thèm nhìn người đàn ông trung niên, chỉ lặng lẽ quan sát Long Tiểu Đóa, chờ đợi câu trả lời của cô.


Long Tiểu Đóa lạnh lùng gật đầu: "Được, đến phòng nghỉ của tôi đi!"

Trong nhà thi đấu, buổi hòa nhạc vẫn được tiếp tục, âm nhạc phát ra vang dội.

Lý Quân và Long Tiểu Đóa đã đến phòng riêng của cô.

Kính trong suốt khổng lồ ngăn cách tiếng reo hò bên ngoài.

Khi cánh cửa đóng lại, căn phòng trở nên yên ắng.

Người đàn ông trung niên và các vệ sĩ đều lo lắng chờ đợi bên ngoài, còn Lý Quân thì ung dung ngồi xuống ghế.

Đây chính là phòng nghỉ mà ban tổ chức dành riêng cho Long Tiểu Đóa.

"Có gì muốn hỏi thì hỏi đi.”


Long Tiểu Đóa không hổ là tiểu thư gia tộc lớn, lúc này đã hoàn toàn bình tĩnh lại.

“Tôi muốn hỏi cô vài chuyện về nhà họ Long.”

Lý Quân rút một điếu thuốc, tự châm lửa.

Ánh mắt Long Tiểu Đóa lóe lên vẻ sắc bén, lạnh lùng nói: “Anh dám có ý đồ với nhà họ Long, anh muốn chết?!"

Lý Quân ngẩng đầu nhìn Long Tiểu Đóa, không hài lòng nói: “Có thể nói chuyện tử tế không?”

Long Tiểu Đóa mặt lạnh như sương: “Chuyện khác thì được, chuyện nhà họ Long tôi không thể tiết lộ.”

“Cô cũng có cá tính đấy.”

Lý Quân đứng dậy, chậm rãi đi tới trước người Long Tiểu Đóa, đột nhiên ra tay bóp cổ Long Tiểu Đóa.

Cái cổ trằng mịn như ngọc kia, trong nháy mắt đã xuất hiện dấu vết màu đỏ.

Cả người Long Tiểu Đóa bị Lý Quân nhấc lên, ép sát vào tường, mặt Long Tiểu Đoá vì thiếu dưỡng khí mà bắt đầu đỏ lên.

Giọng nói Lý Quân vô cùng lạnh nhạt: "Thu lại cái tính tình đại tiểu thư đỏng đảnh của cô, tôi hỏi cô, cô tốt nhất ngoan ngoãn trả lời, Nhà họ Long thì làm sao? Choc tôi, tôi vẫn san bằng như thường!”


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi