CỰC PHẨM CHIẾN THẦN

79: Cực đạo vũ hội tân cải cách


Hà Sanh Lượng thấy ta trầm tư không nói, liền nói tiếp: “Nhà đầu tư để chúng ta chuyển cáo, nếu ngươi nguyện ý tiếp nhận bộ quang ảnh này, trên phương diện thù lao tuyệt đối có thể thương lượng.”

Kỳ thật ta còn xem nhẹ kẻ bày ra quang ảnh “Tinh Thần Biến” này, hắn khi quyết định lợi dụng ta đã điều tra rất kỹ tình huống của ta, lợi dụng không chỉ một điểm ca sỹ mới thần bí, mà là bốn điểm.

Thứ nhất, ta là đệ nhất cao thủ của Ngũ Đạo học viện, thiếu niên thiên tài thực lực đột phá địa giai; Điểm thứ hai, ta là bạn trai thần bí của Thủy gia tiểu thư; Điểm thứ ba, ta trên mạng nổi danh là tác giả ba ca khúc nguyên sang, ba bài này đều được chuyển nhượng cho Thiên tinh nhạc phủ (điểm ấy là do Thiên tinh nhạc phủ cố ý tiết lộ ra ngoài, tạo hiệu quả oanh động, hấp dẫn mục lực, nhưng vẫn chưa tiết lộ thân phận của ta, mà ta lúc này tịnh chẳng biết gì cả); Điểm thứ tư, ta còn là tác giả sáng tác ra ‘Tinh Thần Biến’, là tác phẩm văn chương được mua với giá cao nhất trong nền văn học Tân liên bang, là ngôi sao mới nổi của giới văn đàn.


Vô luận một trong bốn điểm, đều có thể hấp dẫn phần lớn ánh mắt hay vỡ kính văn sỹ nào, mà cả bốn điểm này đều tập hợp trên người ta, vậy hiệu quả không phải chỉ là một cộng một, kế hoạch người này, vốn là thông qua cả một chuỗi kế hoạch liên hoàn đem ta trở thành nhân vật nổi tiếng nhất Tân liên bang, bất quá....

Phản ứng của ta là, nghĩ rằng, tại Khánh tân hội chỉ hát có ba khúc, mà đã có nhiều người truy đuổi gắt gao như thế, đánh thì không đánh được bọn họ, thiếu chút nữa bị chúng fan phiền chết, nếu thành minh tinh, còn không phải phiền tới chết hay sao? Ngẫm lại thời không của mình có hàng đoàn cẩu tử đội (DG: paparazzi thì phải, mấy tên fan cuồng si chuyên quấy rối minh tinh), làm minh tinh ngay cả đi nhà xí cũng phải dè chừng cẩn thận cuộc sống đúng là thống khổ, ta không khỏi rùng mình, lắc đầu nói:


“Hay là không cần, ta vốn là người rất bình thường,vẫn rất thích cuộc sống của người thường hơn, mời ngươi chuyển cáo lại với nhà đầu tư, nói ta rất xin lỗi.”

Hà Sanh Lượng thầm nghĩ ngươi ngoại trừ tướng mạo bình thường ta thật không nhìn ra ngươi còn có cái điểm nào bình thường a, cơ hội tốt như vậy cũng không biết nắm chặt cho tốt, nhưng trên mặt vẫn mỉm cười nói:

“Vậy thật sự là rất tiếc nuối, đã như vậy, ta sẽ chuyển cáo cho đối phương. Mặt khác, thêm một đoạn thời gian nữa khi quang ảnh ‘Tinh Thần Biến’ cùng sách được phát hành, có thể ngươi phải phối hợp tiến hành tuyên truyền một chút, không biết ý ngươi như thế nào?”

Thấy ta chần chờ, hắn cười hì hì nói: “Lúc đầu trong hợp đồng có quy định, song phương phải tận lực giúp nhau tuyên truyền tác phẩm, điểm này Dương Đào ngươi không quên chứ?”


Ta âm thầm ảo não, nhớ kỹ lại hợp đồng tựa hồ thật có chỗ như vậy, xem ra trốn không thoát rồi, không thể làm gì khác hơn là nói:

“Ta sẽ tận lực, nhưng ngươi cũng biết, ta còn là một đệ tử, không có dư nhiều thời gian, cho nên nếu thời gian không thể phối hợp, vậy phiền các ngươi thứ lỗi.”

Hà Sanh Lượng không tức giận, a a nói:

“Đương nhiên, đương nhiên, chúng ta nhất định sẽ lựa chọn thời cơ thích hợp.”

Ta trong lòng có chút khó chịu, cảm giác giống như bị người ta lột tr@n quần áo vậy, nhân tiện nói: “Như vậy là tốt rồi, nếu không có chuyện gì khác, ta phải đi trước.”

“Còn có một việc.” Hà Sanh Lượng gọi ta lại, nói: “Nhà đầu tư hy vọng có thể gặp mặt ngươi,thương thảo chuyện cải biên kịch bản ‘Tinh Thần Biến’.”

Ta vừa nghĩ, cũng nên gặp mặt một lần, bằng không nếu họ đem “Tinh Thần Biến” cải biến loạn thất bát tao, không phải phá hủy thanh danh Lãnh Đao của ta hay sao, lập tức gật đầu nói: “Gặp mặt cũng tốt, họ cũng đang ở hư huyễn không gian sao?”

Hà Sanh Lượng lắc đầu: “Không phải, có một số việc phải gặp mặt trực tiếp nói cho thỏa đáng, cho nên bọn họ sẽ phái người ở ngoài đời thật tới tìm ngươi.”

Ta thì không sao, nói: “Ngươi cũng biết ta ở Ngũ Đạo học viện rồi, ngươi hãy thông báo cho bọn họ chỗ ta, cũng cấp số liên lạc cho bọn họ, để khi đến thông báo trước cho ta. Nga, được rồi, thiếu chút nữa quên mất, ta bây giờ vừa viết một quyển sách, gọi ‘Man hoang ký’, cũng là loại tiên hiệp, nhưng cùng ‘Tinh Thần Biến’ loại hình bất đồng, chờ chút nữa sẽ truyền sang, đến lúc đó các ngươi xem một chút, hợp hay không với tiêu chuẩn của Huy hoàng văn học võng các ngươi.”

“Nhanh như vậy đã có tác phẩm mới sao?” Hà Sanh Lượng ngoài ý muốn vừa mừng vừa sợ nói, “Hảo, ta sẽ phân phó bên dưới.”

Ta trầm ngâm nói: “Nếu không như vầy, bởi ta bình thường không rảnh, không bằng ta đem bản thảo cho các ngươi, do các ngươi thống nhất an bài đăng tải, như vậy các ngươi xử lý dễ dàng một chút, như thế nào?”

Hà Sanh Lượng có chút sửng sốt, nhưng nói ngay: “Chỉ cần ngươi tin tưởng chúng ta, đương nhiên không thành vấn đề, không biết người bây giờ có bao nhưng bản thảo? Cũng là bán đứt sao?”

“Sách đã viết xong rồi, bất quá lần này ta không định bán hết, mà là định chia ra mà tính.”

Hà Sanh Lượng có chút giật mình: “Như vậy phải xem lại toàn bộ rồi? Có bao nhiêu chữ?”

“Ba trăm ba mươi vạn.”

“Ba, ba trăm ba mươi vạn chữ, ngươi viết xong nhanh như vậy?” Hà Sanh Lượng trừng lớn con mắt.

Ta mỉm cười không nói. Hà Sanh Lượng cả nửa ngày mới hồi phục lại tinh thần, lắc đầu, than thở:

“Ta làm biên tập nhiều năm như vậy, chưa từng thấy qua người điên cuồng mã tự như ngươi vậy, trách không được ngươi nói không có thời gian đổi mới.”

Ta biết hắn hiểu lầm, nếu là cho hắn biết ta chỉ là vào ban đêm mới soạn thảo, không phải hắn hộc máu mà chết sao?

“Sai, ta như vầy không phải là mã tự, mà là mã tự cảnh giới cao nhất – xoát tự!”

Ta tự mình đắc ý nói, sau đó đem toàn bộ bản thảo truyền sang cho hắn. Hà Sanh Lượng nhìn đống bản thảo hàng đống lớn nhỏ, khóe mắt giật giật, biết ta không nói chơi, quả nhiên ba trăm vạn chữ, nói:

“Cứ như vậy đi, nếu sau này có việc ta sẽ lại liên lạc với ngươi.”

Ta trả lời được, liền thoát khỏi không gian ảo. Rời khỏi Huy hoàng văn học võng, ta trên mạng đi dạo một vòng, rất nhanh trên một mạng phim ảnh lớn nhất Tân liên bang tìm thấy đoạn phim nói về ba ca khúc của ta. Mấy đoạn ảnh tượng này so với phim ba chiều không khác mấy, có thể làm cho người xem nhập vào hoàn cảnh, giống như chính mình có mặt tại hiện trường, vô luận âm thanh hay hình ảnh đều giống nhau, không chạm được vào người và vật, còn tưởng rằng thật sự tại hiện trường Khánh tân hội rồi.

Hoàn hảo, thế giới tương lai hết sức chú ý ẩn giấu chi tiết cá nhân, đối với xâm phạm đời tư trừng phạt rất nghiêm khắc, cho nên, cả ba đoạn phim đều có hình ảnh rõ ràng, nhưng bộ mặt của ta được xử lý thành một mảnh mờ mờ, không thấy rõ nguyên mạo, nếu không như vậy, chỉ sợ số fan tại Ngũ Đạo học viện không chỉ có một ít như vậy.

Sau đó xem lại phần tin tức, lại phát hiện nhiều bài viết về ta, đã qua vài ngày, vẫn còn nhận sự quan tâm lớn, đề mục ghi “Ngũ Đạo học viện thần bí ca sỹ, là bạn trai của Thủy Hương Vân?” sau đó còn đưa cảnh ta lăng không phiêu phù hướng Thủy Hương Vân mà hát, hai ngươi đối mắt hàm tình. May là, hình ảnh cũng đã qua xử lý. Bất quá, dù vậy, ta vẫn còn hết sức đau đầu, cứ như vậy, cuộc sống sau này chỉ sợ không dễ chịu lắm.

Rời khỏi TT, ta vừa định kiếm Hoàng Phủ Phi Long truy vấn hắn có đem chuyện của ta rêu rao khắp chốn hay không, nhưng lại phát hiện tiểu tử này đi mất từ lúc nào. Lúc này, cửa phòng ngủ bật mở, Hoàng Phủ Phi Long vẻ mặt đỏ bừng chạy đến, hưng phấn cùng cực nói:

“Lão Đại! Tin tức tốt! Tin tức tốt a!”

“Cái gì tin tức tốt, làm ngươi cao hứng như vậy?” ta mỉm cười hỏi, “Chớ không phải là người tỏ tình với Dương Lệ thành công chứ?”

“Không phải! Không phải!” Hoàng Phủ Phi Long hiển nhiên cao hứng không ngậm miệng lại được, mở toát cái miệng rộng, “Vừa mới có tin tức, lần này Cực đạo vũ hội hình thức trận đấu xảy ra biến hóa, nguyên lai từ tiến hành chiến đấu đào thải tại Cực đạo chiến võng chuyển thành cử hành tại thế giới thực!”



80: Phi long hóa rồng!

Ta nghi hoặc nói: “Cái này đối với ngươi mà nói là tin tức tốt ư? Cứ như vậy cơ hội xuất tràng ở Cực đạo vũ hội của ngươi không phải khó càng thêm khó sao?”


Hoàng Phủ Phi Long ha ha nói: “Cái này có là gì? Dù sao cho là có ở Cực đạo chiến võng, ta cũng không có khả năng thông qua vòng sơ tuyển, nhưng đối với lão Đại ngươi bất đồng, một khi tiến hành trận đấu ở thế giới thực, vậy với một thân chân khí thâm hậu cổ quái của ngươi còn không chiếm tiện nghi lớn, ngươi đoạt chức quán quân hy vọng càng không lớn hơn sao?”


Ta sửng sốt, nhìn Hoàng Phủ Phi Long sắc mặt vui sướng rất chân thành, trong lòng không khỏi cảm động. Ta không nghĩ tới, cùng Hoàng Phủ Phi Long thời gian nhận biết không dài, cho dù nhận hắn làm tiểu đệ cũng là nhất thời cao hứng, lại không nghĩ đến hắn quan tâm ta đến thế.


“Cám ơn ngươi, Phi Long!” Ta chân thành nói.


Hoàng Phủ Phi Long không hiểu lắm gãi gãi đầu, cười nói: “Lão Đại nói cái gì vậy, mặc dù ta không thể thượng tràng, nhưng là vinh diệu của lão Đại cũng là vinh diệu của ta, ta vẫn luôn ủng hộ lão Đại, ngươi cần phải cố gắng lên a!”



Ta gật đầu, trong lòng vừa động, bắt lấy cổ tay hắn, một cổ chân khí cẩn thận tiến vào thân thể hắn, cẩn thận dò xét.


Hoàng Phủ Phi Long cảm nhận được chân khí của ta, biết ta muốn làm gì, cười khổ nói: “Lão Đại, cũng không biết có bao nhiêu người xem qua rồi, trong cơ thể ta kinh mạch không biết tại sao từ khi ra đời đã bị ách tắc, chân khí gì cũng không thể đột phá, hơn nữa chân khí vào trong cơ thể ta sẽ bị một loại vật chất kỳ quái phân giải, ai cũng không biết đó là thứ gì, cũng không biết làm cách nào diệt trừ nó.”


Vừa nghe hắn nói như vậy, ta thật cảm giác được chân khí vừa đưa vào từ từ yếu đi, không khỏi ngạc nhiên, không phải mập mạp này có được thể chất giống như ta chứ?


Nhắm mắt lại, đem tâm thần dung nhập vào trong cổ chân khí, lấy chân khí giống như cảm xúc của ngũ quan, rất nhanh, liền phát hiện dị trạng thân thể của Hoàng Phủ Phi Long, Hoàng Phủ Phi Long đại bộ phận kinh mạch cũng bình thường, hơn nữa so với người bình thường còn rộng hơn người thường đến một nửa, nếu kinh mạch như vậy xuất hiện trên một người bình thường, không thể nghi ngờ, có kinh mạch như vậy chính là một kỳ tài võ học.


Nhưng theo chân khí thôi tiến, vấn đề dần phát sinh, trong cơ thể người nặng yếu nhất là kinh mạch, Hoàng Phủ Phi Long trong kinh mạch cư nhiên tràn ngập vô số các vật chất hôi vụ, hơn nữa hôi vụ này phảng phất như có tánh mạng, nằm trong kinh mạch chậm rãi nhuyễn động.


Chân khí của ta tiến gần hôi vụ, chân khí hỏa thuộc tính trong điện hỏa chân khí không chịu khống chế liền bị hấp thụ, dung nhập vào trong hôi vụ, hồng quang chợt lóe, liền biến mất vô tung.


Ta trong lòng hiếu kỳ, lại tống sang một cổ chân khí khác, vẫn giống như vừa rồi, chân khí hỏa tính tiến vào lập tức bị hấp thu, chỉ còn lại năng lượng điện tính còn do ta khống chế.


Kỳ quái? Cái hôi vụ này tới cùng là vật gì? Cư nhiên có thể hấp thu chân khí?


Trong lòng vừa động, khống chế điện tính chân khí tới gần, chuyện ngoài ý muốn xảy ra. Chân khí điện tính của ta đi tới, hôi vụ nọ phảng phất cảm giác thấy nguy cơ, lập tức hướng kinh mạch phía sau lùi lại.


“A!” Hoàng Phủ Phi Long đột nhiên kêu lên, ngạc nhiên nói: “Lão Đại, ta cảm giác kinh mạch có chút phồng lên! Trước kia không có xuất hiện qua loại tình huống này!” Trong ngữ khí có lẫn một tia vui sướng, dù sao cũng có phản ứng, coi như đã có tiến triển đột phá rồi.


Ta không trả lời, thao khống chân khí điện tính di động thật nhanh, trong nháy mắt hôi vụ không kịp lùi lại đã bị chạm trúng.


Tình huống kỳ dị xảy ra, chân khí điện tính cùng hôi vụ va chạm, liền cùng hôi vụ dung hợp một chỗ, hình thành một đám mây vật chất màu sáng.



Đoàn mây vật chất liền thoát ly khỏi hôi vụ, vặn vẹo vài cái, giống như băng tan thành nước, lưu động chậm rãi dọc theo kinh mạch.


“Lão Đại! Ta cảm giác được rồi, là chân khí! Là chân khí a!” Hoàng Phủ Phi Long la hoảng lên, đột nhiên lại nói: “Trời ạ! Cư nhiên lại là chân khí ngưng tụ thành dịch thể!” Thanh âm hắn đã run run, trong run rẩy còn bao hàm vô cùng khiếp sợ và vui sướng.


Ta trong lòng mừng rỡ, thầm nghĩ không lẻ chân khí điện tính của ta cùng hôi vụ này dung hợp liền biến thành chân khí?


Tâm niệm vừa động, trong cơ thể chân khí lưu chuyển phân chia, chân khí thuần túy điện tính cuồn cuộn không dứt đưa vào trong cơ thể Hoàng Phủ Phi Long.


Hôi vụ phảng phất như cảm giác bị uy hiếp, không ngừng lùi bước ép về phía sau, vừa mới đắm chìm trong niềm vui sướng chính mình có chân khí Hoàng Phủ Phi Long lập tức vì kinh mạch bành trướng mà bắt đầu trở nên thống khổ.


Ta sắc mặt biến đổi, lập tức thao khống chân khí điện tính nhanh chóng tấn công, cùng hôi vụ bao bọc lẫn nhau, nhất thời liền có hàng đoàn hôi vụ sinh ra biến dị, biến thành lượng lớn đám mây vật chất, lại chuyển thành chân khí dịch thể, lưu động trong đan điền của Hoàng Phủ Phi Long, ta lập tức gia tăng thế công, đem một lượng lớn điện tính chân khí quán nhập sang, muốn đem hết hôi vụ một lần chuyển hóa cho xong.


Quá trình kế tiếp không thể nghi ngờ là hết sức khổ cực, hôi vụ không ngừng trốn tránh làm Hoàng Phủ Phi Long đau đớn khó chịu, mồ hôi tuôn như mưa, bất quá hắn lại rất rõ ràng, đây là đại sự quan hệ cả đời, cho nên, mặc dù hai mắt sung huyết, đau muốn ngất đi, hàm răng cắn đến bật máu, nhưng vẫn tiếp tục kiên trì.


Rốt cuộc, vài phút dài như thế kỷ cũng qua đi, đoàn hôi vụ cuối cùng bị ta truy đuổi muốn tránh không được, rốt cuộc bị hai mũi giáp công cũng biến thành chân khí dịch thể.


Thở phào nhẹ nhỏm, ta thu chân khí trở về, lau chút mồ hôi trên trán, mặc dù khó khăn không lớn, nhưng là quan hệ đến an nguy của Hoàng Phủ Phi Long, làm cho ta hết sức khẩn trương.


Hoàng Phủ Phi Long cũng không nói lời nào, tinh thần thân thể đều hết sức mệt mỏi, nhắm mắt lại, ngồi xếp bằng, bảo nguyên quy nhất.


Nửa giờ sau, Hoàng Phủ Phi Long thở ra một hơi khẩu khí, mở mắt ra, trong mắt tinh quang lưu động, cả người khí chất cũng bất đồng, nguyên lai từ một ngươi hết sức bình thường trở thành một thanh bảo kiếm sắc bén, tản mát ra khí thế bén nhọn.


Thầm vận phương pháp bay lượn, Hoàng Phủ Phi Long lập tức từ giường bay lên, dị thường mừng rỡ nhìn ta nói: “Lão Đại! Ha ha! Ta có thể bay! Ta rốt cuộc cũng bay được! Ta có chân khí rồi!”



Ta mỉm cười nói: “Ngươi vận khí thật tốt, mấy chục năm qua không hề luyện công, cư nhiên chỉ đau đớn một chút đã có chân khí tu vi địa giai trung phẩm, quả nhiên là nhân học đắc phúc, nhưng thật ra còn phải cảm tạ cái vật chất kỳ quái trong cơ thể ngươi nữa.”


Hoàng Phủ Phi Long bay xuống, chánh sắc nhìn ta, nói: “Không, ta phải cảm tạ nhất hẳn là lão Đại ngươi! Nếu không có lão Đại, ta cả đời mình sẽ chỉ là một phế nhân không có chân khí! Là lão Đại cho ta tái sinh! Lão Đại, ta sẽ không nói nhiều, sau này chỉ cần có phân phó, vô luận là chuyện gì, chỉ cần Hoàng Phủ Phi Long này làm được, tuyệt không chối từ!”


Ta a a cười, nói: “Ta cũng là trùng hợp, vừa vặn đồ vật trong cơ thể ngươi nhạy cảm với chân khí của ta. Cứ như vậy, ngươi có thể tham gia Cực đạo vũ hội rồi!”


Nói đến Cực đạo vũ hội, Hoàng Phủ Phi Long lập tức bắt đầu hưng phấn, ha ha nói: “Nói đúng! Nói đúng! Đến lúc đó hai huynh đệ chúng ta một người quán quân một người á quân! Cho bọn họ kiến thức song long phòng 520 chúng ta lợi hại thế nào!” Sau đó cười hắc hắc, “Còn có tên Hùng Phách kia, lần trước thao luyện ta thảm như vậy, xem ta trả thù lại như thế nào!”


Ta bịt mũi lại, nói: “Trước khi ngươi muốn trả thù, ta xem ngươi trước tiên nên đi tắm rửa sạch sẽ một chút, cả người một màu đen kìa!”


Hoàng Phủ Phi Long vừa nhìn lại chính mình, lập tức trợn tròn mắt, chỉ thấy ngoài da hắn dính đầy một chất nhầy màu đen dơ bẩn, ngay cả chỗ ngồi trên giường cũng lưu lại một khối, in một cái ấn đen thật lớn, trước quá mức cao hứng còn không có thấy cảm giác không đúng, bây giờ mới bắt đầu thấy trên người một mùi thối, phảng phất như mới từ đống rác đi ra, làm cho ngay cả mắt cũng không mở ra được.


Khoa trương hú lên quái dị, Hoàng Phủ Phi Long nhảy vọt vào phòng tắm, theo đó là một tiếng bính mãnh liệt, cả túc xá đều chấn động một chút.


“Ha ha! Xin lỗi, không nắm chắc lực đạo.” Bên trong Hoàng Phủ Phi Long truyền ra âm thanh xấu hổ.


14-09-2009, 02:48 PM


Cực Phẩm Chiến Thần


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi