CỰC PHẨM CHIẾN THẦN







Tử sắc, hồng sắc quang mang sáng lóa khắp bầu trời, ngay cả ánh mặt trời cũng phải ảm đạm, phảng phất cả thế giới đều biến thành bạn tử thiên hồng!



Mà năng lượng cường đại va chạm sinh ra gợn sóng trùng kích, khuếch tán sang bốn phía xung quanh, càng làm cho phương viên mấy ngàn thước đều biến thành một dải chân không! Trên thiên không điện lưu hỏa diễm tùy ý càn quét, nhưng đều không thể tiếp cận thân thể ta cùng quái nhân nọ.




“Ha ha ha! Vui lắm vui lắm!”



Lão nhân cổ quái trong mắt quang mang đại phóng, đồng thời rống lớn, trên thân khí thế bạo tăng!



Một tiếng gầm rống như sư tử điên từ trong miệng lão nhân cổ quái phát ra, trên người hắn hồng mang chói mắt chợt lóe, hỏa diễm đỏ sậm trên người lại biến hóa lần nữa, từ sậm thành nhạt, một màn lửa ngập trời đều thu liễm lại, nguyên từ màu đỏ sậm cũng tái nhợt dần!



Ta trong lòng cả kinh, lão nhân gia này rốt cuộc có lai lịch gì, ngọn lửa từ hồng sang trắng, lực lượng ẩn hàm trong đó gia tăng không chỉ gấp đôi! Trong lòng rung động, nhớ tới lần đầu tiên gặp Thủy Thanh Hoa nghe hắn gọi Hỏa Vân lão quỷ, chẳng lẽ ông già này lại là người của Hỏa Vân gia? Trên đời này, sợ rằng chỉ có người của Hỏa Vân gia mới có thể đem hỏa diễm luyện đến trình độ này mà thôi?



Nhưng xem cái bộ dạng dã nhân rừng rú này của lão, ta không khỏi hoài nghi, nếu là lão tiền bối của Hỏa Vân gia, không thể nào lại biến thành một bộ dáng như vậy được?



Lão nhân cổ quái không để cho ta có thời gian tự hỏi, điên cuồng hét một tiếng, thân thể hóa thành một đạo lưu quang màu trắng, trong nháy mắt xuất hiện phía trên ta, từng mảng lửa lớn bọc quanh thối ảnh giáng xuống đầu!



Đồng tử ta co rút: “Phong Thần thối?”




Chỉ thoáng điểm này, ta hoài nghi mình có phải nhìn lầm hay không, Phong Thần thối này của lão cùng ấn tượng của ta giống nhau không lớn, nói tới cùng, lão nhân cổ quái này sử dụng Phong Thần thối càng ngưng luyện, uy lực càng lớn hơn nữa. Ở dưới phiến thối ảnh, ta cảm giác áp lực càng bội tăng!



Ý niệm vừa đảo qua trong đầu, ta hét lớn một tiếng, Như ảnh tùy hình thối giống như nước lũ phá đê tràn tới, mạnh mẽ tập trung phá vỡ một khe hở trong màn thối ảnh của lão nhân, vừa muốn động thân chen qua, lão nhân kinh dị một tiếng, thối thế biến đổi, xảo diệu đem khe hở đó biến thành thế hợp công, ngược lại thành ta thân hãm trong đó, tiếp nhận công kích từ bốn phương tám hướng tràn tới.



Thân hãm trọng địa, trong mắt ta tinh mang bạo thiểm, tử điện chân khí trên người bộc phát ầm ầm, trong đó điện quang chớp động, chân khí như nước lũ cường bạo đánh vào màn thối ảnh của lão nhân cổ quái, sau đó tràn qua màn thối ảnh mà xông lên, hướng đến lão nhân cổ quái đem cả thân hình hắn bao bọc lại.



Đối với loại công kích cổ quái chưa từng thấy qua này, lão nhân cổ quái có kinh nghiệm lão luyện này mặc dù giật mình, nhưng vẫn không bối rồi, giác quang thứ sáu nói cho hắn biết nếu thoát không được tử sắc chân khí này thì sẽ không xong, không chút nghĩ ngợi, toàn thân chân khí vòng quanh, chấn vỡ một bộ phận chân khí tử điện, nhưng tử điện chân khí rất nhanh lại ngưng kết làm cho hắn lại chịu áp lực!



Ta tịnh cũng không nghĩ tới vô duyên vô cớ lại giết người, thần niệm vừa động, chân khí tử điện nhanh chóng ngưng tụ biến hóa thành hình thái thực thể, biến thành một bàn tay thật lớn, tử quang chợt lóe, từ trên người lão nhân cổ quái tự động thoát ly, trong nháy mắt lão nhân kinh dị, lại dùng tốc độ như chớp bắt lấy hai chân lão nhân.



“Xuống!” Ta trong miệng hét lớn một tiếng.




Tử quang điện mang cự đại theo huy động của bàn tay, thân thể của lão nhân cổ quái như vẫn thạch lao xuống mặt đất!



Trước khi rơi xuống đất, lão nhân cổ quái thê thảm hú lên quái dị: “OMG!” (^.^)



“Oanh!”



Theo tiếng vang va chạm thật lớn, cả mặt đất đều bị chấn động mãnh liệt, phảng phất như tro bụi của một quả bom nguyên tử bắn lên trời, hình thành một đám mây nấm thật lớn. Lão nhân cổ quái sau một tiếng “OMG” liền chìm nghỉm trong đó, giống như đãng nữ bị người ta đoạt đi trinh tiết, chỉ nghe trong bụi mù truyền ra âm thanh nhè nhẹ, phảng phất có tiếng rên rỉ vừa thống khổ vừa vui sướng.



(Độc giả: biến thái quá >_


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi