CỰC PHẨM ĐẠI THIẾU

Ngày hôm qua mới lấy về gia tộc Công Tôn, hôm nay đã lại lấy được một nửa nhà họ Chu, đây quả là chuyện vui liên tiếp mà.

“Lưu Thân, chỉ là lại để anh phải vất vả rồi. E rằng anh lại phải bận rộn rồi đây.” Lâm Thiên nói.

“Anh Thiên, hiện giờ ở Hà Nội ăn nên làm ra như vậy nên rất thiếu nhân viên nên tôi muốn điều chuyển một vài nhân viên lâu năm đến Hà Nội.” Lưu Thân nói.

“Được, anh cứ xem mà làm.” Lâm Thiên đáp ứng.

Sau khi ngắt máy, Lâm Thiên liền lặng lẽ chuyển thẳng cho Lưu Thân 17,500 tỷ coi như là tiền thưởng. Lưu Thân vẫn luôn bận bịu vất vả giải quyết chuyện buôn bán cho Lâm Thiên nên đương nhiên Lâm Thiên cũng sẽ không bạc đãi anh ta.

Lâm Thiên vừa trở lại biệt thự thì tiếng gõ cửa đã vang lên.

Vừa mở cửa ra thì một ông lão mặc áo bào xanh đã đập vào mắt.

Trên người ông lão tỏa ra hơi thở mạnh mẽ, vừa nhìn liền biết ngay là tu sĩ, hơn nữa còn là một tu sĩ ở cảnh giới không thấp, bởi vì Lâm Thiên đã mơ hồ cảm nhận được cảm giác áp bách.

“Ông là?” Lâm Thiên nhìn ông ta.

“Đạo hữu Lâm Thiên, tôi xin tự giới thiệu, tôi là đại trưởng lão của phái Bạch Vân, đặc biệt đến đây để bái phỏng đạo hữu Lâm Thiên.” Ông lão híp mắt cười nói.

“Đại trưởng lão của phái Bạch Vân sao?” Lâm Thiên lẩm nhẩm nói.

“Mời vào trong.” Lâm Thiên gật đầu ra hiệu mời đại trưởng lão của phái Bạch Vân vào trong phòng khách.

Sau khi ngồi xuống.

“Không biết đại trưởng lão đến đây là có chuyện gì.” Lâm Thiên nhìn đại trưởng lão của phái Bạch Vân.

Trước đây Lâm Thiên đã từng nghe nói đến phái Bạch Vân nên cũng đã biết được đây là một môn phải từ thời thượng cổ, thực lực còn mạnh hơn nhiều so với các gia tộc ẩn sĩ tu luyện như gia tộc ẩn sĩ Công Tôn, gia tộc ẩn sĩ Mộ Dung!

“Đạo hữu Lâm Thiên, đạo hữu còn trẻ như vậy đã có thể tu luyện được đến Hư Đan Cảnh thì tuyệt đối là người xuất sắc trong đám người trẻ tuổi.”

“Đương nhiên thân phận chói mắt nhất của cậu vẫn là một luyện đan sư, hơn nữa còn là luyện đan sư cuối cùng trên thế giới. Tôi chân thành mời cậu gia nhập vào Bạch Vân Các chúng tôi.” Trưởng lão tươi cười nói.

Sau khi nghe được lời này, Lâm Thiên rốt cuộc cũng hiểu được rằng hóa ra là muốn chiêu nạp mình vào Bạch Vân Các.

Hơn nữa đại trưởng lão của Bạch Vân Các còn tự mình xuất môn đến chiêu nạp Lâm Thiên cũng đủ thấy được Bạch Vân Các vô cùng coi trọng chuyện này.

Trưởng lão nói tiếp: “Đạo hữu Lâm Thiên, dù sao thì đạo hữu cũng chỉ là tán tu, nguồn tài nguyên trong tay cũng có hạn nhưng chỉ cần đạo hữu bằng lòng gia nhập Bạch Vân Các thì Bạch Vân Các chúng tôi nguyện ý dốc hết tất cả tài nguyên để bồi dưỡng đạo hữu, chỉ cần đạo hữu bằng lòng gia nhập Bạch Vân Các thì chúng tôi cũng có thể trao thẳng cho đạo hữu thân phận trưởng lão của Bạch Vân Các.”

Chỉ bằng thân phận luyện đan sư của Lâm Thiên cũng đủ để đảm nhận thân phận trưởng lão của Bạch Vân Các rồi.

“Tôi cũng không có hứng thú gì với mấy cái hư danh trưởng lão, hơn nữa tôi tạm thời cũng không muốn tham gia vào bất cứ thế lực tu luyện nào.” Lâm Thiên cũng không màng đến.

“Đạo hữu Lâm Thiên, vậy tôi đây liền nói chút chuyện thực tế hơn. Phái Bạch Vân chúng tôi tọa lạc trên dãy núi Bạch Vân mà dãy núi Bạch Vân chính là nơi tụ hội linh khí, môn phái chúng tôi đã truyền thừa được gần nghìn năm rồi, trong môn phái cũng có trận pháp tụ hội linh khí đất trời, trận pháp này đã tụ hội lại tất cả linh khí của dãy Bạch Vân vào trong môn phái của tôi. Nếu như tu luyện trong môn phái của tôi thì chính là làm chơi ăn thật, so với tu luyện bên ngoài thì ít nhất cũng có thể nhanh hơn gấp đôi.” Đại trưởng lão nói.

“Vậy sao?” Lâm Thiên lẩm bẩm nói.

Nói thật thì, chuyện Lâm Thiên ao ước nhất hiện giờ chính là tốc độ tu luyện của bản thân mình có thể nhanh hơn chút, như vậy anh mới có thể sớm ngày đặt chân vào cành giới càng cao hơn.

Nhưng tiếc là tốc độ tăng tu luyện bình thường của Lâm Thiên vẫn rất chậm!

Đại trưởng lão nói tiếp: “Hơn nữa, trong môn phái chúng tôi còn có bảo địa tu luyện, tu luyện trong bảo địa tu luyện thì tốc độ tịnh tiến sẽ càng nhanh hơn, tu luyện có thể nhanh hơn đến gấp ba mươi lăm lần so với khi ở bên ngoài nhưng bảo địa tu luyện này bình thường cũng chỉ dành cho trưởng lão hoặc tu luyện thượng giả. Nếu như đạo hữu gia nhập vào môn phái chúng tôi thì cũng có thể hưởng dụng bảo địa tu luyện này.”

“Ồ?”

Chuyện này trái lại có vài phần thu hút Lâm Thiên.

Nhưng vẫn chưa đủ để khiến Lâm Thiên đưa ra quyết định.

“Chuyện này tôi vẫn cần phải xem xét thêm.” Lâm Thiên nói.

Dù sao thì Lâm Thiên vẫn còn quá nhiều ràng buộc với trần thế. Lâm Thiên vẫn chưa muốn dễ dàng rời xa đô thị chạy đến tu luyện ở nơi rừng sâu núi thẳm như vậy.

“Được rồi, vậy đạo hữu Lâm Thiên cứ suy sét thêm đi, qua vài ngày nữa tôi đây lại đến nhà bái phỏng, nói chung là phái Bạch Vân chúng tôi vẫn sẽ tỏ hết thành ý của mình.” Đại trưởng lão của phái Bạch Vân nói.

“Được.” Lâm Thiên gật đầu.

Đối với Lâm Thiên mà nói thì thời gian suy sét mấy ngày này cũng là một chuyện tốt, dù sao thì chuyện này quả thực khiến Lâm Thiên có hơi do dự. Đương nhiên là Lâm Thiên vẫn thiên về ý không tham gia chính bởi vì nguyên nhân đã nói ở trên, Lâm Thiên muốn ở lại thành phố.

Sau khi tiễn chân Các chủ Bạch Vân Các, Lâm Thiên liền vào thẳng phòng luyện đan.

Hiện giờ còn chưa tìm được đủ dược liệu Định Nhan Đan nên chỉ đành gác lại, đợi tin tức của cỏ thủy tinh Ngũ Diệp Huyền.

“Hiện giờ mình đã là luyện đan sư trung cấp rồi, tốc độ luyện chế đan dược trung cấp chắc hẳn cũng sẽ nhanh hơn rất nhiều, để thử xem hiện giờ luyện chế Vô Cực Đan mất bao lâu nào.”

Vô Cực Đan chính là dược liệu chính của “Nước thuốc thần” nên tốc độ luyện chế Vô Cực Đan nhanh hay chậm sẽ ảnh hưởng đến sản lượng cao thấp của “Nước thuốc thần” cho nên đương nhiên tốc độ luyện đan càng nhanh thì càng tốt.

Nếu như số lượng đan Lâm Thiên luyện chế trong một ngày tăng lên gấp bội thì tiền kiếm được cũng sẽ tăng lên gấp bội!

Trong phòng luyện đan của Lâm Thiên vẫn còn không ít dược liệu luyện chế Vô Cực Đan, chỗ dược liệu này hẳn là cũng đủ dùng khoảng ba ngày.

“Bắt đầu thôi!”

Lâm Thiên liền lập tức bắt đầu luyện chế.

Khoảng bảy, tám phút sau.

“Thành công rồi!”

Lâm Thiên nhìn Vô Cực Đan ở trong tay mình, trên mặt anh nở một nụ cười thể hiện sự vui mừng.

Ngày trước khi anh còn là luyện đan sư cấp một, để luyện ra một viên Vô Cực Đan cần phải mất đến trên dưới mười lăm phút, đây đã là khoảng thời gian mà Lâm Thiên đã cố gắng dùng hết sức để rút ngắn sau khi anh nâng cao trình độ luyện đan của mình để luyện ra được một viên Vô Cực Đan.

Bây giờ Lâm Thiên đã nâng cao trình độ luyện đan của mình lên bậc trung cấp luyện đan sư, thời gian để anh luyện ra một viên đan đã được rút ngắn đi một nửa so với trước.

Nói như vậy, thì sản lượng ‘dung dịch nước thần tiên dạng uống’ của Lâm Thiên cũng đã tăng lên gấp đôi rồi!

Một giờ đồng hồ luyện được tám viên, một ngày nếu luyện mười giờ đồng hồ, thì một ngày đã có thể luyện ra được tám mươi viên Vô Cực Đan và một ngày có thể sản xuất ra được 1600 lọ dung dịch nước thần tiên dạng uống, nếu như thời gian tu luyện điều chế được kéo dài hơn.

Phải biết rằng, trước kia một ngày Lâm Thiên có thể luyện đan đến mười giờ đồng hồ, một ngày chỉ có thể luyện ra được tám trăm viên đan.

Đương nhiên, số lượng 1600 lọ ít ỏi này đem ra ngoài bán, ngay cả cung cấp cho bên trong Hà Nội này thì cung cũng không đáp ứng nổi cầu.

Thêm nữa, trước kia Lâm Thiên luyện ra Vô Cực Đan thường xuyên luyện đến mức cả người ướt đẫm mồ hôi, lần luyện đan này anh lại cảm thấy nhẹ nhàng thoải mái một cách lạ thường!

Điều này là bởi vì Lâm Thiên đã trở thành trung cấp luyện đan sư, nghĩ lại khi còn là một sơ cấp luyện đan sư thì đương nhiên sẽ cảm thấy nhẹ nhàng đơn giản hơn.

“Nếu như sau này trở thành một cao cấp luyện đan sư thì sợ rằng khi luyện đơn sẽ còn cảm thấy nhẹ nhàng đơn giản hơn nhiều, thậm chí thời để luyện ra một viên Vô Cực Đan chỉ còn mất khoảng một hai phút.” Lâm Thiên nói.

Ngay sau đó, Lâm Thiên liền lắc đầu cười khổ sở một cái: “Có điều, muốn thăng cấp lên thẳng cao cấp luyện đan sư, sợ rằng chuyện này không dễ dàng thực hiện đến như vậy.”

Lâm Thiên vừa rồi mới cảm nhận được một cách rõ ràng, khi anh còn là một sơ cấp luyện đan sư luyện đan, mặc dù đơn giản dễ dàng, nhưng cũng không thể có cách nào nâng cao trình độ luyện đơn của anh lên chút nào.

Hiện tạo Lâm Thiên là một trung cấp luyện đan sư, chỉ khi anh luyện ra được viên Vô Cực Đan trung cấp mới có thể nâng cao được trình độ luyện đan của mình.

Nói cách khác chính là, nếu như Lâm Thiên muốn nâng cao trình độ luyện đan của mình, muốn trở thành một cao cấp luyện đan sư, thì bắt buộc phải cố gắng hết sức luyện ra được viên đan dược trung cấp để nâng cao trình độ luyện đơn của anh mới được.

Chỉ tiếc rằng, nguyên liệu để tu luyện viên đan dược trung cấp, có thể nói trên trái đất này số nguyên liệu đó vô cùng hiếm hoi ít ỏi, nếu muốn luyện ra số lượng lớn đan dược là một chuyện rất khó, mục tiêu trở thành cao cấp luyện đan sư trước mắt xem ra rất xa vời đối với anh.

“Ngoài ra, nếu như mình muốn đem dung dịch nước thần tiên dạng uống của tôi buôn bán khắp toàn đất nước, vươn ra thị trường khắp toàn thế giới, thì với sản lượng hiện tại hoàn toàn không đủ để thực hiện được mục tiêu này!” Lâm Thiên nhìn viên Vô Cực Đan trên tay rồi nở một nụ cười khổ sở bất lực mà nói.

Đại nghiệp hồng đồ của Lâm Thiên, đã được anh vạch ra rõ ràng từ sớm, anh muốn đem dung dịch nước thần tiên dạng uống này của mình vươn ra tiêu thụ trên toàn thế giới, khiến cho sự nghiệp của mình được vang danh vươn ra khắp thế giới!

Nhưng với sản lượng như bây giờ, ngay cả cung cấp cho một vùng Hà Nội này cũng không đủ...

Đây chính là một vấn đề thực tế mà hiện tại đặt ra trước mặt của Lâm Thiên, không phải là bán không được mà lại là sản lượng không đủ, không đủ để bán!

“Đúng rồi, có thể thử luyện một lúc nhiều viên Vô Cực Đan mà!” Ánh mắt của Lâm Thiên sáng rực lên.

Nếu như bây giờ đã có thể luyện Vô Cực Đan một cách nhẹ nhàng như vậy, Lâm Thiên có thể thử cách này xem sao, xem có thể luyện một lúc nhiều viên đan dược, dù gì thì hiện tại anh cũng đã là một trung cấp luyện đan sư rồi, luyện ra đan dược sơ cấp rất đơn giản nhẹ nhàng, có thể thử xem sao.

Nếu như thử nghiệm thành công, thì anh sẽ thành công nâng cao sản lượng dung dịch nước thần tiên dạng uống của mình.

Nói làm là làm, Lâm Thiên liền đem hai phần nguyên liệu để luyện đan dược bỏ vào bên trong lò luyện đan, sao đó bắt đầu luyện đan.

Một lần luyện hai viên đan dược, đương nhiên là sẽ không nhẹ nhàng như lần trước.

Bảy phút đồng hồ sau.

“Đùng!”

Hai viên Vô Cực Đan ở bên trong lò luyện đơn ngưng kết thành hình.

“Ha ha, thành công rồi!”

Lâm Thiên nhìn hai viên Vô Cực Đan ở bên trong lò luyện đơn, anh bất chợt lộ ra trên khuôn mặt nụ cười vui sướng.

Cũng tiêu tốn bảy phút đồng hồ như vậy, lại có thể luyện ra được hai viên Vô Cực Đan, nói như vậy thì sản lượng ‘dung dịch nước thần tiên dạng uống’ của anh lại có thể một lần nữa nâng cao thêm rồi.

Nói như vậy, sản lượng ‘dung dịch nước thần tiên dạng uống’ trong một ngày của Lâm Thiên có thể đạt được ba nghìn lọ một ngày!

Sản lượng một tháng có thể đạt đến con số sáu mươi nghìn vạn lọ, cứ tiếp tục như vậy, Lâm Thiên đã có thể đem một phần tiêu thụ trong nước trước, sau đó đem một phần còn lại tiêu thụ ở các nước lớn khác, may mà độ hot của ngành chế tạo ở nước ngoài nổi lên không ít.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi