CỰC PHẨM Ở RỂ

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 166:

 

“Quách tổng? Ý ngài thế nào, đã tới một chuyến, cũng không thể ngay cả nhìn mảnh đất cũng không nhìn chứ?

 

Hai mặt già của tôi và lão Tạ sẽ không biết giấu vào đâu nữa.” Tăng Thư Kiệt cười nói, trong giọng nói mơ hồ thêm một chút áp lực.

 

“Chắc chắn là phải đi xem rồi, nhưng cũng không vội đi vào lúc này, ngày mai đi, sáng mai chúng ta đi, thế nào?” Quách Triệu Tông suy nghĩ một chút, lùi thời gian muộn hơn một chút.

 

“Không vấn đề, chỉ cần Quách tổng cho chúng tôi chút thể diện này là được!” Tạ Trường Phong và Tăng Thư Kiệt thỏ phào nhẹ nhõm, chỉ cần Quách Triệu Tông bằng lòng đi nhìn mảnh đắt, đã chứng tỏ là có cơ hội.

 

Buổi trưa sau khi ăn xong, Quách Triệu Tông lập tức gọi trợ lý của mình tới, dặn dò nói: “Thông báo cho tổng bộ ở Hồng Kông, lập tức phái người đưa chiếc Audi tôi hay ngồi sang đây, sáng ngày mai tôi muốn ngồi nó để đi xem mảnh đất.” “Vâng.” Trợ lý vội vàng gật đầu, xoay người ra ngoài gọi điện.

 

Chiếc xe Audi A8Security Quách Triệu Tông nhắc tới, là mẫu xe đặt làm được vận chuyển trực tiếp từ trụ sở Audi đặt tại Ingolstadt của Đức, cũng là kiểu xe dành riêng cho Thủ tướng Đức ngồi, cả đại lục cũng tìm không được mấy.

 

chiếc, hệ số an toàn cực cao.

 

“Ông xã, em thấy anh chính là lo lắng quá rồi. Máy lời của tên nhà quê đó đã dọa anh sợ rồi à?” Trần Bội Nghi ngồi trên ghế sofa, vừa sơn móng tay, vừa bĩu môi nói.

 

“Không phải là bị cậu ta dọa sợ, chỉ là chuyện gì cũng vẫn nên cần thận thì tốt, dẫu sao cũng là ở bên ngoài.” Quách Triệu Tông sầằm mặt nói, mọi chuyện vẫn nên cẩn trọng chút thì tốt hơn.

 

“Ngày mai em muốn đi cùng anh.” Trần Bội Nghi nũng nịu nói.

 

“Không được, anh là đi bàn chuyện làm ăn, không phải đi chơi!” Quách Triệu Tông lạnh lùng trách móc cô ta một câu, đây là nguyên tắc của ông ta, lúc thật sự bàn chuyện làm ăn, không bao giờ cho phụ nữ nhúng tay vào.

 

Buổi tối, Tạ Trường Phong và trợ lý của Quách Triệu Tông xác nhận lại thời gian xuất phát vào sáng mai, điện thoại cá nhân của ông ta liền kêu, vừa nhìn là thấy Lâm Vũ gọi tới, Tạ Trường Phong bắt giác nhíu mày, trực tiếp cho điện thoại yên lặng, không nghe máy.

 

Nhưng rất nhanh Lâm Vũ lại gọi lại, Tạ Trường Phong vẫn không nghe.

 

“Lão Tạ, ai vậy?” Dương Diễm – vợ Tạ Trường Phong không khỏi tò mò hỏi một câu.

 

 

“Tiểu Hà, cậu còn thế này nữa tôi sẽ tức giận thật đó! Đây là chuyện của chính phủ, không đến lượt cậu nhúng tay vào, cậu cứ yên ổn làm tốt nghề bác sĩ của cậu đi!” Tạ Trường Phong hơi tức giận nói một câu, lập tức cúp điện thoại, rất tức giận vứt điện thoại lên bàn.

 

“Sao thế lão Tạ, có chuyện gì, lại tức giận như vậy?” Dương Diễm rất ít khi thấy Tạ Trường Phong tức giận như vậy.

 

“Còn có thể giận ai nữa, giận Tiểu Hà đó!” Tạ Trường Phong sầm mặt: “Tiểu Hà này cũng không biết làm sao, bắt đầu từ tối qua liền nói năng bậy bạ, cho rằng hiểu chút phong thủy liền không biết phép tắc gì nữa!” “Không thể, Tiểu Hà không phải là loại người phù phiếm kiêu căng như vậy, có chuyện gì thế?” Dương Diễm vừa nghe liền cảm thấy chuyện cũng khá nghiêm trọng, vội vàng ngồi đến bên cạnh Tạ Trường Phong, bảo ông ta kể lại rốt cuộc là chuyện gì.

 

Tạ Trường Phong thở dài, tiếp đó thuật lại một lượt câu chuyện cho Dương Diễm.

 

“Lão Tạ à, chuyện này tôi cảm thấy có thể không đơn giản như nhìn bề ngoài. Quan Âm này dùng huyết ngọc khắc, chắc chắn không may mắn, hơn nữa còn dùng máu dưỡng, thật kinh khủng, ông vẫn thật sự phải cân nhắc nhiều hơn tới sự lo lắng của Tiểu Hà.” Dương Diễm sau khi nghe xong có chút sợ hãi, dùng máu nuôi ngọc, nghe đã thấy tà ác.

 

“Cân nhắc gì mà cân nhắc, người ta đã đeo mười máy năm cũng không sao, một câu nói của cậu ta người ta liền gặp chuyện chắc?” Tạ Trường Phong nhíu mày, mặt đầy lửa giận.

 

“Mọi chuyện vẫn nên cần thận thì tốt hơn, nếu Tiểu Hà đã nói mấy ngày này Quách tổng không thích hợp ra ngoài, vậy mọi người hãy thay đổi ngày đi, qua mấy ngày này rồi đi xem mảnh đất au, cũng không có chuyện gì lớn.” Dương Diễm khuyên nói.

 

“Đổi? Bà có biết mấy ông chủ lớn thế này bận thế nào không? Thời gian đến Lăng An và Thanh Hải lần này vẫn là sắp xếp từ ba tháng trước đó, nếu đợi thêm mấy ngày nữa, Quách Triệu Tông liền về thẳng Hồng Kông rồi, Thanh Hải còn cạnh tranh với người ta cái con khi!” Tạ Trường Phong càng nói càng nồi nóng, đứng lên, chắp tay sau lưng đi tới đi lui.

 

Bình thường ông ta không bao giờ chửi bậy, lúc này ông ta cũng không nhịn nổi nữa mà nói bậy, chỉ bởi vì chuyện này quả thật quá quan trọng, ông ta đã dẫn dắt toàn bộ đội ngũ lãnh đạo thành phó chuẩn bị hơn nửa năm trời, vốn dĩ là suôn sẻ, cho dù Quách Triệu Tông có hơi nghiêng về phía Lăng An, nhưng Thanh Hải vẫn có cơ hội, kết quả giữa đường nhảy ra một tên Tiểu Hà, suýt chút nữa làm rối hỏng bét.

 

“Dù sao tôi khuyên ông vẫn nên cân nhắc thêm, đứa trẻ Tiểu Hà lời nói đáng ngàn vàng, chuyện không có chắc chắn nó không thể làm.” Dương Diễm thở dài, tiếp đó đứng dậy đi thu dọn phòng bếp, với chuyện trong công việc của Tạ Trường Phong, bà ta rất ít khi xen vào, hôm nay nói nhiều như vậy, cũng là xuất phát từ sự tin tưởng với Lâm Vũ cùng với nỗi lo lắng với Tạ Trường Phong.

 

“Được rồi, đi làm chuyện của bà đi.” Tạ Trường Phong không chịu nỗi lẫm bẩm một câu, tình huống hiện giờ khẩn cấp, cho dù trước mắt là hố lửa, ông ta cũng phải miễn cưỡng nhảy vào, néu không đi xem đắt, vậy Thanh Hải chẳng còn chút hy vọng nào nữa.

 

Ở đầu dây bên kia, Lâm Vũ thấy Tạ Trường Phong không nghe khuyên bảo, không khỏi có chút buồn bã, anh đã nỗ lực hết sức trong khả năng của mình.

 

Sau khi về đến nhà, Giang Nhan đang tắm, mẹ vợ bưng một đĩa cherry đã rửa sạch từ phòng bếp đi ra.

 

“Mẹ, nào, để con cầm giúp mẹ.” Lâm Vũ sau khi nhìn thấy cherry hai mắt sáng lên, hào hứng chạy tới nhận đĩa quả, ngồi lên ghế sofa ăn từng miếng lớn, không bao lâu đã ăn hết gần một nửa.

 

Trong số trái cây loại anh thích ăn nhất chính là cherry, vào thời gian này trước đây, Tần Tú Lam mỗi lần đi siêu thị đều phải mua cho anh hai đến hai cân rưỡi.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi