Trần đại thiếu nhịn không được liếc mắt:
- Các em không mua nhiều đồ vật như vậy, có thể mệt đến sao? Anh xem các em là tự tìm đấy.
- Mua nhiều quần áo như vậy làm gì? Muốn mua quần áo, trực tiếp đi tìm Viên mập mạp không được sao?
Trần Thanh Đế đi vào trước xe xem xét, mua nhiều đồ vật như vậy, tám phần đều là quần áo.
Quần áo đủ loại kiểu dáng.
Còn choáng nha, tất cả đều là quần áo bình thường.
- Bàn ca bán quần áo, thật sự là quá xấu rồi.
Trần Hương Hương nói ra:
- Chúng em cũng đi rồi, ngay cả nhà kho cũng xem qua, không có một bộ có thể mặc.
Quá xấu?
Mịa, ngươi có biết hay không, bao nhiêu người muốn mua Điều Hòa y phục, cũng mua không được, cho các ngươi chọn, cho các ngươi tuyển, vậy mà các ngươi chê xấu.
Một bộ cũng không muốn?
Chẳng lẽ các ngươi không biết, Điều Hòa y phục bán là ở hai chữ điều hòa, không phải kiểu dáng quần áo sao?
- Đại ca, những quần áo này, anh rút chút thời gian tiễn đưa cho Bàn ca đi, để cho Bàn ca gia công thành Điều Hòa y phục cho chúng em không được sao?
Trần Hương Hương cười tủm tỉm nhìn Trần Thanh Đế.
Trong nội tâm Trần Hương Hương, một mực đều không minh bạch, vì cái gì, tất cả y phục của nàng đều biến thành Điều Hòa y phục. Vấn đề này, đã làm nàng hoang mang thật lâu rồi.
Có thể có quan hệ cùng đại ca hay không?
Đối với cái này, Trần Hương Hương tỏ vẻ hoài nghi nghiêm trọng.
Trần đại thiếu hiện tại, ở trong mắt Trần Hương Hương, không chỉ không là hoàn khố quá khứ, trái lại, còn rất lợi hại, lợi hại dọa người.
Khỏi cần phải nói, chỉ là y thuật của Trần Thanh Đế, cũng đã để cho Trần Hương Hương vô cùng sùng bái rồi.
Ai biết, Điều Hòa y phục này có phải Trần Thanh Đế làm ra hay không?
Nữ nhân.
Đây chính là rất nhạy cảm.
Đương nhiên, đây hết thảy cũng là bởi vì, thời điểm Điều Hòa y phục còn chưa xuất hiện, quần áo của Trần Hương Hương đã biến thành Điều Hòa y phục.
Cũng chính bởi vì như thế, Trần Hương Hương mới có thể hoài nghi.
- Đi, không có vấn đề gì, những chuyện này đều bao ở trên người đại ca.
Tiếp xúc đến ánh mắt của Trần Hương Hương, trong lòng Trần đại thiếu run lên, nhịn không được thầm nghĩ:
- Tiểu nha đầu này, không phải là nhìn ra điều gì chứ?
- Còn đứng đó làm gì? Tranh thủ thời gian chuyển xuống đi.
Trần Thanh Đế trợn mắt nhìn Võ Thuật, thúc giục nói:
- Chờ một lát còn phải đến trường, tranh thủ thời gian đi.
- A, nha...
Võ Thuật liên tục gật đầu, vài ngày không có gặp hai tên gia hỏa Chu Trướng cùng Trịnh Lục kia, Võ Thuật vẫn là rất tưởng niệm đấy.
Vốn Võ Thuật là muốn đi tìm bọn họ, đáng tiếc, bị hai nha đầu Võ Nghệ cùng Trần Hương Hương quấn quít lấy không tha.
Không có cơ hội a.
Hơn 10 phút sau, dựa theo Trần Hương Hương yêu cầu, tất cả quần áo mua được, đều chồng chất ở trong phòng ngủ của Trần đại thiếu. Lập tức, phòng ngủ của Trần đại thiếu, bị chiếm hơn phân nửa.
Phòng ngủ hơn hai mươi mét vuông, chiếm hơn một nửa.
Do đó có thể thấy được, hai tiểu nha đầu này, là điên cuồng cỡ nào.
Trần đại thiếu cũng hỏi qua, tại sao đem những quần áo này, tất cả đều đặt ở phòng ngủ của hắn, mà không để ở phòng ngủ của Trần Hương Hương và Võ Nghệ.
Trần Hương Hương cho một lý do rất đơn giản, nhưng mà làm cho Trần Thanh Đế không cách nào phản bác.
- Đại ca, dù sao anh cũng phải đưa cho Bàn ca, để cho hắn đem những quần áo này, chế tác thành Điều Hòa y phục, để lại chỗ của anh, sẽ bớt phiền toái. Còn nữa, phải nhớ kỹ a, nghe nói còn có phiên bản tăng cường, chúng em đều muốn phiên bản tăng cường.
Một câu nói kia, lại để cho Trần đại thiếu á khẩu không trả lời được.
Bất quá, khiến trong lòng Trần Thanh Đế rung động chính là, lúc Trần Hương Hương nói lời này, ngữ khí thật không đơn giản, người khác nghe không hiểu, hắn lại nghe đi ra.
Rất có một bộ, Điều Hòa y phục là Trần đại thiếu chế tác.
- Bất kể nói thế nào, cho dù phiền toái một chút, cũng phải đem những quần áo này, gióng trống khua chiêng đưa cho Viên Cầu.
Trong lòng Trần Thanh Đế thầm nghĩ:
- Nha đầu Hương Hương đã sinh ra hoài nghi đối với ta.
Chuyện chế tác Điều Hòa y phục này, Trần đại thiếu không muốn cho người biết rõ. Không phải nói, hắn không tin Trần Hương Hương, nhưng biết, đối với Trần Hương Hương mà nói, cũng không phải chuyện tốt gì.
Viên đại thiếu một người biết rõ, cũng đã đủ rồi.
- Võ Thuật, mấy ngày nay, ngươi không có mua quần áo?
Ánh mắt của Trần Thanh Đế, đã rơi vào trên người Võ Thuật, điều hòa áo chống đạn, Võ Thuật cũng không có thể thiếu.
Không chỉ có Võ Thuật, Trịnh Lục, Chu Trướng cũng phải có.
Dù sao, đối với Trần đại thiếu mà nói, chỉ là tiện tay mà thôi.
- Cũng mua một tí, đều ở nơi này.
Võ Thuật duỗi tay gạt đi mồ hôi trán, nói ra:
- Nghe nói Điều Hòa y phục này rất thần kỳ, Trần đại thiếu, ngươi làm cho ta mấy bộ được chứ?
- Đương nhiên không có vấn đề.
Trần Thanh Đế nhíu mày, nói ra:
- Đợi đi trường học, mang theo Chu Trướng cùng Trịnh Lục, đi lấy mấy bộ Điều Hòa y phục, còn là phiên bản tăng cường.
Rất nhanh, đám người Trần Thanh Đế đi tới Trung Y Học Viện.
Nha đầu Võ Nghệ kia, bây giờ đang ở Trung Y Học Viện dự thính, nàng muốn dựa vào bản lãnh của mình, thi đậu Trung Y Học Viện.
Hiện tại, chỉ là dự thính.
Đi vào Trung Y Học Viện, vừa xuống xe, Trần đại thiếu liền gặp được hai bóng người quen thuộc, đang ở cửa trường học, nhìn loạn bốn phía, như là đang đợi người.
- Thần tượng đại ca, oa ha ha, anh rốt cuộc đã tới.
Hạo Quý cùng Bặc Giới Sáp, rất nhanh lao đến.