CỰC PHẨM TÀ THIẾU

Vừa tới trường học, chợt nghe đến một thanh âm hưng phấn vang lên, ngay sau đó, Mã Tình Tình cao hứng chạy tới.

Mà ở sau lưng Mã Tình Tình, còn đi theo một nam tử mặt mỉm cười, tướng mạo suất khí, nhưng lại âm đến cốt tủy, thiên tài Lữ gia, Lữ Bất Phàm.

- Tình nhi muội tử, vài ngày không gặp, em lại xinh đẹp hơn rồi.

Trần Thanh Đế nhíu mày đi tới, liếc nhìn Lữ Bất Phàm, nói ra:

- Lữ Bất Phàm, ngươi cũng đẹp trai xuất sắc hơn rất nhiều.

- Cảm ơn.

Lữ Bất Phàm mỉm cười, nói ra.

- Thần tượng đại ca, vị này là Mã Tình Tình?

Hạo Quý chạy tới, cao thấp dò xét Mã Tình Tình, vỗ mạnh vào mồm nói ra:

- Thần tượng đại ca, anh thực là thần tượng của em, bất quá, hiện tại em thật muốn hung hăng đánh anh một chầu.

Một bữa cơm xuống, hai tên gia hỏa Hạo Quý và Bặc Giới Sáp, đã thân quen cùng Chu Trướng và Trịnh Lục, đối với chuyện của Trần đại thiếu, cũng biết rất nhiều.

Mã Tình Tình, cũng quyết đoán bị Chu Trướng cùng Trịnh Lục, vạch đến một trong những nữ nhân của Trần đại thiếu.

- Thật sự là người so với người, giận điên người, nghĩ tới Bặc Giới Sáp ta, lớn lên cũng không kém Trần Thanh Đế anh, sao lại không có phúc phận tốt như vậy?

Bặc Giới Sáp thở dài một hồi, đối với Trần Thanh Đế đây chính là bội phục đầu rạp xuống đất.

Quốc tế toàn năng siêu sao, người tình trong mộng của tất cả nam nhân, nhưng mà, lại là vị hôn thê của Trần Thanh Đế.

Điều này cũng thôi, hoa khôi của các khoa, bị Trần đại thiếu hái xuống ba đóa, kể cả Mã Tình Tình. Không chỉ có như thế, ngay cả Nữ Thần Mạnh Ngưng Tuyết cũng bị Trần Thanh Đế cầm xuống.

Các loại hâm mộ! Ghen ghét! Hận a!

- Trần Thanh Đế, ngươi bảo Viên Cầu bán cho ta mấy bộ Điều Hòa y phục được không?

Mã Tình Tình có chút thẹn thùng nói:

- Ta gọi người đi mua, nhưng không mua được.

Bởi vì sự tình Điều Hòa y phục, làm cho Mã Quan Thiên thiếu chút nữa tức ói máu.

Mã Quan Thiên tự thân xuất mã, Viên đại thiếu không chút nể tình. Muốn, có thể, muốn bao nhiêu đều được, nhưng mà, phải trả tiền.

Cái này, Mã Quan Thiên lập tức không làm.

Như Mã Quan Thiên, là Tháo Sơn của Trung y giới, quan tâm nhất là mặt mũi. Chẳng lẽ mặt mũi của mình, lại không bằng chút tiến kia?

Thư mời, Mã Quan Thiên đương nhiên nhận được, bất quá, sau đó lại bị hắn xé.

- Cái này không có vấn đề, ngươi chuẩn bị mấy bộ quần áo, ta đưa cho Viên đại thiếu, để cho hắn gọi người chế tác cho ngươi.

Trần Thanh Đế mỉm cười, nói ra:

- Còn là phiên bản tăng cường.

- Vậy thì thật là làm phiền.

Mã Tình Tình cao hứng nói.

Điều Hòa y phục!

Hiện tại đã không phải là y phục đơn thuần, là một loại biểu tượng, một loại biểu tượng phú hào.

Chỗ ngưu bức chính thức của Điều Hòa y phục, cũng chỉ là thể hiện ở sa mạc, Bắc Cực. Nhưng mà, ai không có việc gì, đi nơi nào a?

Người có thể mua được Điều Hòa y phục, vô luận là đang làm việc, hay là trong xe, vậy cũng đều là thoải mái nhất, căn bản là không đáng tốn hao một trăm vạn, mua một bộ Điều Hòa y phục.

Nhưng mà, Điều Hòa y phục lại phát hỏa.

Không có Điều Hòa y phục, đều có một cảm giác thấp hơn người một cái đầu.

Một phú hào thân gia vài tỷ không có Điều Hòa y phục, gặp được một cái thân gia mấy ngàn vạn, lại có Điều Hòa y phục, cũng cảm giác mình không bằng đối phương.

Tiền.

Chênh lệch này rất lớn, nhưng mà, không có Điều Hòa y phục a.

Điều Hòa y phục, không còn là quần áo, là biểu tượng phú hào.

- Trần Thanh Đế, ta muốn mua mấy bộ Điều Hòa y phục phiên bản tăng cường.

Lữ Bất Phàm nho nhã cười, bình thản nói:

- Không biết có được hay không?

- Gì cơ?

Vẻ mặt Trần Thanh Đế giật mình nói:

- Lữ Bất Phàm, Lữ đại thiếu gia, ngươi muốn Điều Hòa y phục. Còn cần ta hỗ trợ? Dùng năng lực Lữ gia các ngươi, muốn bao nhiêu không có?

- Loại bình thường, hoàn toàn chính xác là mua được không ít, bất quá, ta muốn thể nghiệm phiên bản tăng cường thoáng một phát.

Khóe miệng Lữ Bất Phàm nhịn không được co rút thoáng một phát.

Choáng nha, đây không phải vẽ mặt sao?

Người nào không biết Lữ gia không có thu được thư mời, bị rất nhiều thế lực không nhập lưu dẫm nát dưới chân?

- Cái này chỉ sợ ta không giúp ngươi được, quyền bán ra Điều Hòa y phục phiên bản tăng cường, nằm ở trong tay Viên đại thiếu, ta không làm chủ được.

Trần Thanh Đế nhíu mày, nói ra:

- Nếu như ngươi là mỹ nữ, có lẽ còn có cơ hội.

Rất hiển nhiên, Mã Tình Tình có thể, là vì Mã Tình Tình là mỹ nữ, mà Lữ Bất Phàm, tuy lớn lên không tệ, nhưng lại là nam nhân.

Lời này vừa nói ra, Mã Tình Tình mặt ngọc nổi lên đỏ ửng, bất quá, trong lòng lại rống to: Trần Thanh Đế, ngươi rốt cuộc biết ta là mỹ nữ rồi, ta là mỹ nữ, còn cho ngươi truy đuổi, ngươi lại còn không muốn đến khoa Trung y, quả thực là quá giận rồi.

- Tình nhi muội tử, các ngươi tiếp tục trò chuyện, chúng ta không quấy rầy các ngươi, đi trước.

Vứt bỏ một câu, Trần Thanh Đế không có dừng lại, liền đi ra.

- Đợi một chút, ta cùng Lữ Bất Phàm không có gì.

Mã Tình Tình cũng không biết vì cái gì, nhịn không được muốn giải thích:

- Ta... ta đi cùng các ngươi, vừa vặn, ta ở mấy vị dược tài có chỗ không rõ.

Nói xong, Mã Tình Tình căn bản là không nhìn Lữ Bất Phàm, rất nhanh đuổi theo.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi