CỰC PHẨM THIÊN VƯƠNG

Khu vui chơi Disneyland Hong Kong nằm ở Đại Tự Sơn, dãy núi vây quanh, là một khu công viên được kiến tạo dựa theo phong cách khu công viên Disneyland của California của Mỹ, trong công viên có bốn khu vực giải trí: Đường nhỏ tiểu trấn nước Mỹ, thế giới thám hiểm, thế giới ảo tưởng, thế giới tương lai.
 
Ngoại trừ nhà nhà đều biết chuyện xưa kinh điển về Disneyland cùng rất nhiều phương tiện trò chơi, khu Disneyland Hong Kong còn phối hợp đặc sắc văn hóa Hong Kong, còn bố trí một ít phương tiện trò chơi chuyên dành riêng cho Hong Kong, biểu diễn giải trí cùng dạo chơi, ở trong này còn có thể nhìn thấy những chú chuột Mickey bằng bông vải thật lớn, hoặc chú gấu Winny, cô bé lọ lem, công chúa ngủ trong rừng, vân vân...
 
Sau buổi trưa. Trần Phàm cõng Bảo Nhi từ trong thế giới ảo tưởng đi ra, đi theo phía sau hai người là Nạp Lan Hương Hương cùng chó điên Lâm Đông.
 
Ngoài ra đông đảo thành viên Ám Đường kể cả a Ngốc bên trong, đều đang đi theo âm thầm bảo hộ, mà đi theo bọn họ là những đặc công âm hồn bất tán, về phần thành viên Long Nha lại không thấy đi theo.
 
Dù chuyện Nạp Lan Hương Hương bị Trần Phàm chiếm thân xử nữ đã qua một ngày, nhưng nỗi đau đớn tựa hồ còn chưa tiêu trừ trên người nàng, lúc đi đường tư thế vẫn còn hơi có chút trúc trắc.
 
Vô luận là từng đi lính tại Long Nha, hoặc sau này biến thành Đồ Tể mà thế giới ngầm khi nghe tên đã sợ đến kinh hồn táng đảm, Trần Phàm đều từng tới Hong Kong, hơn nữa không chỉ một lần.
 
Thế nhưng hắn lại là lần đầu tiên đi vào khu vui chơi Disneyland.
 
Sau buổi sáng đến Disneyland, đoàn người Trần Phàm giống như những khách nhân khác, trước tiên đi tới tiểu trấn của nước Mỹ, nhớ lại những chuyện xưa, những ánh đèn cổ xưa, cùng với niên đại dùng xe hơi thay thế xe ngựa.
 
Trong quá trình đi vào khu này, hứng trí của Bảo Nhi cũng không cao lắm, chỉ khi đi tới tòa thành của công chúa ngủ trong lâu đài, Bảo Nhi giống như được đốt lên ngọn lửa mãnh liệt trong nội tâm, dọc theo đường đi líu ríu nói chuyện không ngừng, giống như một tiểu thiên sứ vui tươi.
 
Khi ở thế giới ảo tưởng gặp mặt chuột Mickey, Bảo Nhi lại bắt đầu vòi vĩnh Trần Phàm bắt chước động tác của chuột Mickey.
 
Cách bắt chước điêu luyện của Trần Phàm làm cho chó điên Lâm Đông cả kinh đến thiếu chút nữa cập mắt rơi luôn xuống đất!
 
Hắn nằm mơ cũng thật không ngờ, ông chủ có thể nhẹ nhàng mở miệng nói sẽ làm Thanh bang xóa tên khỏi hắc đạo đại lục lại có thể biểu hiện ra một mặt đơn thuần như thế.
 
Không riêng gì chó điên Lâm Đông, ngay cả Nạp Lan Hương Hương khi nhìn thấy Trần Phàm giả vờ bắt chước bộ dáng đáng yêu của nhân vật hoạt hình, học ngữ khí của chuột Mickey khi nói chuyện, cũng đều cả kinh há to miệng...
 
Khi trời chiều dần dần hạ xuống đỉnh núi, Trần Phàm mới mang theo Bảo Nhi rời khỏi khu vui chơi Disneyland.
 
Điên cuồng vui chơi cả ngày, Bảo Nhi có vẻ thập phần mỏi mệt, vòi vĩnh Trần Phàm ôm vào trong ngực.
 
- Trần tiên sinh, nhà hàng đã đặt xong, hiện tại chúng ta đến sao?
 
Khi Trần Phàm đi tới bãi đỗ xe, một người trung niên đeo kính mắt bước nhanh đón chào, thần tình thật cung kính.
 
Thân là người phụ trách công ty chi nhánh của tập đoàn Cao Tường tại Hong Kong, Uông Minh Phong ở thương giới Hong Kong cũng được xem là một nhân vật, nói chung có thể làm cho Uông Minh Phong tự mình bồi tiếp cũng không có bao nhiêu người.
 
Nhưng từ khi biết được Trần Phàm đến Hong Kong, Uông Minh Phong chẳng những cực kỳ xem trọng, đã sớm sắp xếp xong xuôi hết thảy, hơn nữa còn có vẻ cực kỳ khẩn trương.
 
Hắn sợ Trần Phàm thừa dịp đi thăm Hong Kong, sẽ đến công ty chi nhánh của tập đoàn Cao Tường tại Hong Kong thị sát.
 
Vì muốn lưu lại ấn tượng tốt trong lòng Trần Phàm, sau khi Uông Minh Phong tới đón máy bay, liền thẳng đường đưa nhóm người Trần Phàm tới khu Disneyland, mà chính hắn lại mang theo thư ký ở trong xe đợi cả ngày, thậm chí giữa trưa cũng không dám đi ăn cơm mà cho thư ký đi mua hai phần cơm về, tùy tiện ăn cho qua bữa.
 
Nhìn biểu tình cung kính của Uông Minh Phong, Trần Phàm gật đầu nói:
 
- Anh đi phía trước dẫn đường đi.
 
- Dạ. Trần tiên sinh!
 
Nhìn thấy Trần Phàm đồng ý dựa theo sắp xếp của mình đi dùng cơm, Uông Minh Phong không khỏi vui vẻ, sau đó bước nhanh về chiếc Lincold, cung kính mở cửa xe cho Trần Phàm.
 
Chờ nhóm người Trần Phàm ngồi vào trong xe, Uông Minh Phong mới trở lại trong xe mình, ra dấu cho thư ký kiêm tài xế lẫn tình nhân của mình khởi động máy xe chạy nhanh về nhà hàng nằm trên núi Thái Bình.
 
Tại Hong Kong có rất nhiều nhà hàng sang trọng, nhà hàng Cảnh Phong cũng không tính là nhà hàng cao cấp nhất, hương vị thức ăn cũng bình thường, nhưng bởi vì nằm trên đỉnh núi Thái Bình, có thể vừa ăn uống vừa thưởng thức phong cảnh, danh khí thực sự không nhỏ, rất được nhân sĩ phú quý yêu thích.
 
Trên đường đến nhà hàng, vì quá mệt mỏi nên Bảo Nhi dựa vào trong lòng Trần Phàm ngủ ngon lành. Lâm Đông ngồi ở cạnh tài xế vẫn bảo trì trầm mặc, mà Nạp Lan Hương Hương có lẽ bị Trần Phàm gây sức ép quá lợi hại đêm trước nên gương mặt hơi có vẻ mới mệt, ngồi bên cạnh Trần Phàm trầm mặc không nói chuyện.
 
Trong lòng ôm Bảo Nhi, ngửi được hương thơm cơ thể của Nạp Lan Hương Hương, Trần Phàm lại không hề có chút xúc động, hai mắt khép hờ, trong lòng cũng không biết đang suy nghĩ chuyện gì.
 
Trong bầu không khí quỷ dị, không biết qua bao lâu đi theo sự dẫn đường của Uông Minh Phong, đoàn xe đi tới bãi đỗ xe của nhà hàng Cảnh Phong trên núi Thái Bình. Nguồn truyện: Truyện FULL
 
Lúc này sắc trời đã dần tối, nơi bãi đỗ xe đèn đuốc sáng trưng, dừng đầy các loại xe.
 
Toàn bộ xe đỗ trong bãi đều có một đặc điểm: cấp bậc thật cao.
 
Vô luận là loại xe thể thao giá trị mấy trăm ngàn hay là triệu, hoặc là đại biểu cho phú quý đại khí như Lincold, Bentley, những loại xe cần có nhãn hiệu đều có đầy đủ.
 
Thậm chí còn có một chiếc đại biểu xe vua Rolls - Royce.
 
Khi xe dừng lại, a Ngốc truyền đạt mệnh lệnh cho thành viên Ám Đường phụ trách bảo tiêu, để họ ở lại trong xe đợi, mà chó điên Lâm Đông lập tức nhảy xuống xe mở cửa cho Trần Phàm.
 
- Hay là tôi với Bảo Nhi ở lại xe chờ anh?
 
 Thấy cửa xe mở ra, Nạp Lan Hương Hương cũng không xuống xe, lại trưng cầu ý kiến nhìn Trần Phàm giọng nói ôn nhu.
 
Trần Phàm lắc lắc đầu, nói:
 
- Bảo Nhi chơi suốt một ngày, tiêu hao sức lực rất lớn, cần phải ăn chút gì mới được.
 
Vừa nói xong, Trần Phàm đưa tay nắm mũi Bảo Nhi.
 
Bị nắm mũi, miệng Bảo Nhi chợt mở ra, đồng thời chìa bàn tay núc ních vỗ vào tay Trần Phàm, miệng lầm bầm mơ hồ, bộ dáng ngái ngủ rất đáng yêu.
 
Vài giây sau, nhìn thấy Bảo Nhi mơ mơ màng màng mở mắt, Trần Phàm mới mỉm cười buông tay ra.
 
- Đại ca ca thật xấu nga, lại nắm mũi Bảo Nhi!
 
 Bảo Nhi xoa đôi mắt buồn ngủ mông lung tức giận nói.
 
Trần Phàm cười cười:
 
- Đại ca ca mang em đi ăn chút đồ, thuận tiện ngắm cảnh đêm Hong Kong, chờ về khách sạn hãy ngủ.
 
- Hay nga!
 
Sau thoáng nghỉ ngơi ngắn ngủi, tinh thần Bảo Nhi cũng đã khôi phục lại một ít, vừa nghe Trần Phàm nói như thế, lập tức nở nụ cười sáng lạn.
 
Theo sau, Trần Phàm ôm Bảo Nhi bước xuống xe. Nạp Lan Hương Hương đi theo một bên. Lâm Đông cùng a Ngốc đi theo phía sau.
 
Xa xa, trong chiếc Rolls - Royce đại biểu xe vua, một lão già tóc bạc hơi có vẻ hói đầu đeo mắt kính được trợ thủ dìu bước vào trong xe.
 
Sau đó, ngay khi xe sắp khởi động, lão già đột nhiên nhìn thấy đoàn người Trần Phàm đang đi vào nhà hàng, đồng tử của hắn đột nhiên phóng lớn.
 
- Ngừng xe!
 
Trên mặt lão già hiện lên biểu tình khiếp sợ, hơi có vẻ kích động liền hạ mệnh lệnh.
 
Nghe được mệnh lệnh của lão già, tài xế lập tức dừng xe, trợ thủ ngồi bên cạnh tò mò hỏi:
 
- Đổng sự trưởng, ngài làm sao vậy?
 
Thân là trợ lý cao cấp của lão già, trợ thủ của lão già đã rất nhiều năm không nhìn thấy lão già kích động đến như thế!
 
Chỉ nhìn thấy qua một lần vào năm 97 gặp nguy cơ tài chính!
 
- Tiểu Tạ, cậu xuống xe cản lại người trẻ tuổi kia, tôi xuống ngay.
 
 Lão già chỉ vào Trần Phàm cách đó không xa, nói nhanh.
 
Người trung niên được gọi là tiểu Tạ nhìn theo phương hướng lão già vừa chỉ tay, rõ ràng thấy được Trần Phàm phía xa xa, đôi mắt sau kính gọng vàng đột nhiên co rút lại, lộ ra một tia khiếp sợ, sau đó chợt tỉnh ngộ, hiểu được nguyên nhân lão già kích động như thế.
 
Bởi vì...hắn nhận ra Trần Phàm!
 
- Dạ, đổng sự trưởng!
 
Sau thoáng khiếp sợ, trợ thủ của lão già vội vàng đẩy cửa xe bước nhanh xuống, chạy về hướng Trần Phàm.
 
Cách đó không xa Trần Phàm đang nắm tay Bảo Nhi mang theo ba người Nạp Lan Hương Hương, Lâm Đông, a Ngốc đi theo Uông Minh Phong, đang đi về hướng cửa nhà hàng, lại bỗng nhiên cảm giác được phía bên phải có người đang vội vã chạy tới, theo bản năng dừng bước.
 
Không riêng gì Trần Phàm phát hiện điểm này, Lâm Đông cùng a Ngốc cũng phát hiện điểm này, hai người không hẹn mà cùng tiến tới một bước, ngăn ngay trước người Trần Phàm.
 
Cùng lúc đó thành viên Ám Đường ở trong xe vừa nhìn thấy, cả những đặc công cũng lập tức đưa mắt tập trung người trung niên đeo mắt kính, xác định trên người hắn không có giấu súng ống, hơn nữa khắp bốn phía không có gì nguy hiểm, mới bỏ qua ý định bước xuống xe.
 
- Trần tiên sinh.
 
Làm như nhận thấy được không khí có chút ngưng trọng, trợ thủ của lão già vừa chạy vừa vẫy tay kêu to.
 
Bên tai vang lên tiếng hô của người trung niên kia, Trần Phàm nhìn qua khe hở nhóm người chợt thấy được lão già vừa bước xuống chiếc Rolls - Royce, hai mắt tỏa sáng.
 
- A Đông, a Ngốc, hai người lui ra sau.
 
 Thoáng trầm ngâm, Trần Phàm ra lệnh cho Lâm Đông cùng a Ngốc.
 
Hai người cũng nhìn ra người trung niên đang chạy tới cũng không có vẻ gì nguy hiểm, không nói gì thối lui ra sau lưng Trần Phàm.
 
Tạ Quân cũng thường rèn luyện thân thể hàng ngày, trong giới tài chính Hong Kong không ai mà không biết về hắn, vì thế hắn chạy tới trước người Trần Phàm hơi thở vẫn bình thường, thần sắc cũng có vẻ thập phần bình tĩnh.
 
- Trần tiên sinh. Lý Đổng sự trưởng muốn gặp ngài.
 
 Đứng cách Trần Phàm chừng một thước. Tạ Quân cung kính nói, vừa nói chuyện vừa chỉ chỉ vào chiếc Rolls - Royce cách đó không xa.
 
Sau đó Tạ Quân kinh ngạc phát hiện, ông chủ của mình cũng không ngồi đợi trong xe, thậm chí cũng không phải đứng đợi bên cạnh xe mà đang đi về hướng bên này.
 
Nhìn thấy lão già đang đi tới, thần tình Uông Minh Phong thật khiếp sợ!
 
Không riêng gì hắn, dù là Nạp Lan Hương Hương cùng Lâm Đông cũng từng nhìn thấy lão già trên bìa mặt tạp chí thương mại cũng hiện lên vẻ mặt ngạc nhiên.
 
Bởi vì lão già có một thanh danh mà ở Hong Kong, thậm chí Trung Quốc, toàn bộ lĩnh vực kinh tế không ai không biết không ai không hiểu.
 
Hắn gọi là Lý Thiên Thành.
 
Hắn là người cầm quyền Lý thị gia tộc tại Hong Kong.
 
Hắn có danh xưng người giàu nhất Châu Á, hơn nữa luôn cai trị trên ngai vàng thủ phủ Hong Kong, hắn còn từng được thủ trưởng số 1 của đời thứ hai, thứ ba, đời thứ tư tự mình tiếp kiến qua.
 
Hắn được biết bao tinh anh nhân sĩ của Wall Street thậm chí tài chính toàn cầu xưng là ông trùm thương giới người Hoa khắp toàn cầu!
 
Chẳng lẽ Trần Phàm quen biết Lý Thiên Thành?
 
Sau thoáng khiếp sợ, mọi người đều không hẹn nhìn về phía Trần Phàm.
 
Ngay sau đó, không đợi Trần Phàm trả lời, lão giả từng sáng tạo thần thoại trong thương giới, có lực ảnh hưởng cực lớn trong lĩnh vực kinh tế toàn cầu, được trợ thủ Tạ Quân nâng đỡ đi tới trước người Trần Phàm.
 
- Trần tiên sinh, có thể gặp lại ngài, tôi cảm thấy vô cùng vinh hạnh và may mắn!
 
Trong màn đêm, lão già được xưng là thần thoại thương giới cung kính chào Trần Phàm.
 
Một khắc này, ngoại trừ Trần Phàm, toàn bộ những người nhìn thấy một màn này đều hóa đá!
 

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi