CỰC PHẨM THIÊN VƯƠNG

- Bất hảo, hắn...hắn...hắn tựa hồ đã trà trộn vào rồi!
 
Khi tên thủ hạ của Thái Hổ ở ngoài cửa hét những lời này trong vô tuyến điện, cửa biệt thự không còn bóng người, tất cả mọi người kể cả Trần Phàm đều đã tiến vào biệt thự.
 
Trong biệt thự, Thái Hổ cùng Stern tràn ngập sợ hãi, đang đứng nơi góc tường cạnh tủ rượu.
 
Địa phương kia là một trong những góc chết của đại sảnh.
 
Đây cũng chính là nói, chỉ cần Trần Phàm không đi vào biệt thự, không thể nào tạo thành uy hiếp với bọn hắn!
 
Nhưng...
 
Hiện giờ, Trần Phàm đã vào được.
 
- Hắn...hắn...hắn vào được rồi!
 
 Yết hầu Thái Hổ giống như bị vật gì làm mắc kẹt, thở không ra hơi, thanh âm cuối cùng đã trở nên cực kỳ bén nhọn.
 
- Bá!
 
Nghe được thanh âm của Thái Hổ, sắc mặt Stern cùng Alice đều biến đổi, còn những đại hán tiêm gien số 1 kia thì vẫn không hề phát sinh ra một chút biến hóa nào.
 
Bởi vì trong lòng bọn hắn đã không còn cất chứa nỗi sợ hãi.
 
Thậm chí cảm giác về sự đau đớn cũng đã mất hết, là những cỗ máy giết người hàng thật giá thật.
 
Thanh âm của Thái Hổ làm cho Stern và Alice vô cùng khiếp sợ. Đồng thời, ngay khi đám thủ hạ của Thái Hổ còn sống sót vừa đi vào trong biệt thự, nguyên bản đã bị câu la hoảng hốt của đồng bạn làm cho hoảng sợ tới mức ngây dại, lúc này lại nghe thấy Thái Hổ lặp lại thêm một lần nữa, thì nhất thời đều hét toáng lên nhìn ngó xung quanh, cố gắng tìm kiếm xem Trần Phàm có phải đang ở bên cạnh bọn hắn hay không.
 
- Xử lý bọn hắn!
 
Ngay sau đó không chờ bọn họ tìm được Trần Phàm, sắc mặt Stern không chút thay đổi hạ mệnh lệnh.
 
Hắn biết rõ, nếu Trần Phàm trà trộn trong đám người kia, thì hậu quả sẽ nghiêm trọng tới cỡ nào, biện pháp tốt nhất chính là đem toàn bộ thủ hạ của Thái Hổ cùng Trần Phàm đồng loạt giết chết!
 
Đối với những cỗ máy giết người trong tay Stern mà nói, lời của Stern chính là thánh chỉ, không được chống lại. Chính vì thế khi Stern vừa thốt lên, bọn hắn không chút do dự liền bóp cò.
 
- Phanh phanh phanh phanh...
 
Nhất thời, bên trong đại sảnh tối đen liên tục vang lên tiếng súng, ánh lửa chớp lóe, đầu đạn bay tứ tung, đồng thời máu tươi vương vãi khắp nơi.
 
Thủ hạ dưới trướng Thái Hổ bị bắn lén trở tay không kịp, trong đó có mấy người phản ứng hơi chậm đã lập tức ngã xuống trong vũng máu, còn mấy người phản ứng nhanh hơn một chút, thì đã núp ở phía sau ghế sô pha, hoặc là mặt bàn.
 
- Hổ...Hổ gia, ngài không thể làm như vậy...
 
Một gã đại hán trốn phía sau sô pha phẫn nộ tru lên.
 
Ở góc tường, sắc mặt Thái Hổ thực khó coi, trong lòng đã muốn rướm máu, nhưng hắn cũng biết nếu không làm như vậy thì hậu quả sẽ thực khó lường.
 
Trong bóng đêm, Trần Phàm nằm trên mặt đất dùng thi thể của một gã thủ hạ Thái Hổ che trên người mình, vừa giả chết vừa cực nhanh lướt mắt đánh giá khắp nơi bên trong đại sảnh.
 
Hắn đeo máy nhìn ban đêm nên rất nhanh đã nắm rõ tình huống bên trong đại sảnh như lòng bàn tay.
 
- Các huynh đệ. Thái Hổ bất nhân, muốn chúng ta chịu chết, chúng ta còn bán mạng cho hắn làm gì? Liều mạng thôi!
 
Đột nhiên, một gã thủ hạ Thái Hổ ẩn núp sau chậu cảnh bi phẫn rống lớn một tiếng, đồng thời điên cuồng bóp cò súng.
 
- Phanh!
 
Vừa nói xong, tên đại hán kia lộ đầu ra, nhưng còn chưa kịp phản ứng, thì liền bị thủ hạ của Stern bắn thủng đầu.
 
Trần Phàm thấy thế, không nói lời nào cầm lên một khẩu súng rơi cạnh thi thể thủ hạ Thái Hổ, nâng tay bắn một phát.
 
- Phanh!
 
Súng nổ, viên đạn trong nháy mắt bay ra khỏi nòng súng, cắt ngang qua lực cản không khí, chuẩn xác bắn trúng ấn đường tên đại hán kia.
 
Oanh!
 
Tên đại hán ngã xuống đất, máu tươi văng khắp người Thái Hổ cùng Stern.
 
Nguyên bản đám thủ hạ Thái Hổ ở bên ngoài bị hoảng sợ, bất đắc dĩ trốn vào trong biệt thự, không nghĩ tới vừa mới bước chân vào biệt thự liền lọt vào sự giết hại của thủ hạ Stern, lập tức rơi vào hoảng loạn.
 
Lúc này nghe được "đồng bạn" của mình hô lên lời bất mãn, kết quả bị thủ hạ của Stern bắn chết, sau đó lại có "đồng bạn" nổ súng, mấy tên thủ hạ Thái Hổ còn may mắn sống sót không nói thêm lời nào kích động hướng chỗ Stern đang ẩn núp bắn loạn xạ.
 
- Phanh phanh phanh...
 
- Phốc xuy!
 
Một gã thủ hạ của Stern lập tức bị bắn trúng ngực, nổ súng là thủ hạ của Thái Hổ, hắn vốn không nhắm bắn chỉ nương theo trí nhớ mà bóp cò.
 
- Phốc xuy!
 
Lại một gã thủ hạ của Stern bị bắn trúng đầu, lần này là do Trần Phàm nhân cơ hội đục nước béo cò mà nổ súng.
 
Oanh!
 
Theo sau, trong ánh nhìn chăm chú của Trần Phàm, một gã đại hán trước người Stern nắm lấy thân thể Stern thả mình nhảy, ngã xuống đất tránh thoát viên đạn bắn tới. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn
 
Cùng lúc đó Thái Hổ cũng thông minh đem thi thể một gã thủ hạ của Stern chắn ngay trước người, mà Alice ở bên cạnh hắn vì tránh né mưa đạn, đang nằm úp sấp trên mặt đất.
 
Phía sau nàng chính là Kroff.
 
Ngay sau đó, Alice cơ hồ không chút nghĩ ngợi muốn đem thân thể Kroff chắn ngang người.
 
- Phanh!
 
Tiếng súng vang lên.
 
Sắc mặt Trần Phàm thật lạnh lùng bóp cò, viên đạn nháy mắt bắn xuyên qua đầu Alice, thân thể Alice run lên, ngã xuống trong vũng máu chắn lên thân hình Kroff.
 
- Sưu!
 
Cùng lúc đó, một gã thủ hạ của Stern nâng súng nhắm ngay Trần Phàm bắn một phát.
 
Trong lúc tên đại hán vừa nổ súng, Trần Phàm thả người nhảy mạnh lên không trung, giơ súng bắn trả.
 
- Phốc xuy!
 
Viên đạn không chút lưu tình bắn trúng ấn đường của đại hán, tên đại hán ầm ầm ngã xuống đất.
 
Mà hai gã thủ hạ khác của Stern, lại cực nhanh yểm hộ Stern tiến lên lầu hai, không tiếp tục hiếu chiến.
 
Theo sau...
 
Ngay khi Trần Phàm vừa sắp rơi xuống đất, tên đại hán núp sau sô pha thấy hắn bay tới, thần tình khẩn trương giơ súng lên muốn bóp cò.
 
Hiển nhiên hắn đã hoàn toàn hỏng mất, hơn nữa trong đại sảnh tầm mắt quá yếu, hắn vốn phân không rõ người mình hay địch nhân. Trần Phàm thấy thế biết rõ trong súng của mình không còn đạn, cũng không tiếp tục bóp cò, mà đột nhiên vải ra con dao găm M 9 trong tay!
 
- Sưu!
 
Dao găm bay ra, bạch quang chợt lóe.
 
- Phốc xuy!
 
Con dao găm M 9 sắc bén, xỏ xuyên qua yết hầu đại hán, đem hắn đính luôn trên sô pha.
 
Cùng lúc đó thủ hạ còn sót lại của Thái Hổ, nghe được động tĩnh mơ hồ nhìn thấy bóng người, không nói lời nào trực tiếp bóp cò.
 
- Phanh phanh phanh phanh...
 
Viên đạn bay tứ tung, bắn trúng sàn nhà phát ra từng tiếng vang giòn, sau đó bắn ngược trở lên, trực tiếp bắn trúng ghế sô pha.
 
Thân hình Trần Phàm rơi xuống đất, hai tay ôm chân cuộn tròn người thuận thế lăn một vòng, tránh thoát làn đạn dày đặc.
 
- Khách sát!
 
Một gã đại hán bắn hết băng đạn, vang lên tiếng súng rỗng.
 
- Sưu!
 
Sau đó hắn cảm thấy được phía trước truyền tới một tiếng xé gió.
 
Ngay sau đó, một bóng người xuất hiện ngay trước mặt hắn.
 
Trong bóng đêm, người kia nhếch môi lộ ra hàm răng âm sâm, hiện lên dáng tươi cười tử vong.
 
- Răng rắc!
 
Không đợi tên đại hán kia kịp phản ứng, Trần Phàm kẹp cổ đối phương, dùng sức bẻ mạnh, lập tức bẻ gãy yết hầu của hắn.
 
- Phanh!
 
Gã đại hán cuối cùng chuyển họng súng bắn về phía Trần Phàm.
 
Lần này Trần Phàm cũng không trốn tránh, dùng sức kéo mạnh, trực tiếp đem thi thể tên đại hán bị bẻ gãy cổ chắn ngay trước người.
 
- Phốc xuy!
 
Viên đạn bắn trúng thi thể, tóe ra hoa máu.
 
Trần Phàm dùng sức vung lên, vải thi thể tên đại hán ra ngoài, đánh thẳng tới gã đại hán cuối cùng.
 
Loảng xoảng!
 
Thân thể tên đại hán bị Trần Phàm ném ra hung hăng đập vào chậu cảnh phía trước, lập tức đập vỡ chậu cảnh bể nát, tên đại hán núp phía sau bất đắc dĩ lách mình bay ra.
 
- Sưu!
 
Trần Phàm phóng tới, nương lực lượng chạy lấy đà một cú đá tung thẳng vào ngực tên đại hán.
 
- Phanh!
 
- Răng rắc!
 
Hai thanh âm cơ hồ đồng thời vang lên, lực đạo khủng bố trực tiếp đánh bay tên đại hán ra ngoài.
 
- Rầm!
 
Thân hình hắn hung hăng đánh vào cửa sổ, trực tiếp bay luôn ra khỏi biệt thự.
 
Tất cả những chuyện này tuy rằng rắc rối phức tạp, nhưng chỉ phát sinh trong tích tắc.
 
Ở góc tường, Thái Hổ lợi dụng thi thể của thủ hạ Stern, cả người run rẩy, tay cầm súng vài lần muốn tập trung bắn vào thân ảnh Trần Phàm, lại không thể bóp cò.
 
Bởi vì...hắn vốn không thể tập trung vào thân hình Trần Phàm!
 
Ở dưới tình hình này, nếu hắn mù quáng nổ súng, vốn không thể bắn trúng Trần Phàm, ngược lại còn làm bại lộ vị trí của hắn.
 
Đó là điều mà hắn không muốn nhìn thấy!
 
Theo hắn xem ra, bị bại lộ vị trí cũng sẽ chết!
 
Trong khoảnh khắc, bên trong đại sảnh yên tĩnh trở lại, yên tĩnh tới mức có thể nghe được tiếng thở dồn dập của Thái Hổ.
 
Trong bóng đêm, Trần Phàm nhìn thoáng qua Thái Hổ đang núp sau lưng thi thể cất bước đi đến.
 
Thấy một màn như vậy, Thái Hổ biến sắc cắn răng bóp cò.
 
- Phanh!
 
Tiếng súng vang lên.
 
Nhưng cũng không giống như trong dự liệu của Thái Hổ, bắn trúng được Trần Phàm.
 
Phía trước thân ảnh Trần Phàm hư không biến mất.
 
Đúng vậy, thật giống như chưa bao giờ xuất hiện qua!
 
- Thái Hổ, ăn cây táo rào cây sung thích thú không?
 
Ngay sau đó, khi đồng tử Thái Hổ co rút lại, Trần Phàm xuất hiện ngay bên cạnh hắn.
 
Trong bóng đêm, đồng tử Thái Hổ đột nhiên trợn trừng tròn xoe!
 
Theo sau...hắn theo bản năng lại bóp cò!
 
- Bá!
 
Nương theo tiếng gió rít, Trần Phàm bắt được cổ tay cầm súng của Thái Hổ, sau đó dụng lực kéo mạnh!
 
Răng rắc!
 
Một tiếng vang giòn cất lên, Thái Hổ đau đớn rú lên, đồng thời buông súng.
 
Đoạt súng, tay trái Trần Phàm chém ra, chộp lấy yết hầu Thái Hổ, dùng sức ném thẳng hắn vào vách tường!
 
- Phanh!
 
Cú va chạm mạnh khiến cho Thái Hổ chìm vào trong cơn hôn mê.
 
Đánh ngất xỉu Thái Hổ, Trần Phàm nhấc thi thể Alice lên, tùy ý quăng ra, sau đó cúi người ôm Kroff.
 
Ôm thân thể Kroff vào lòng, Trần Phàm lập tức nhận ra vết máu ướt sũng, nhưng làm cho hắn thoáng an tâm chính là Kroff vẫn còn thở bình thường, đây cũng chính là nói hắn không có nguy hiểm đến tính mạng!
 
Ngay khi biết được điểm này, Trần Phàm dùng một tay ôm Kroff, sau đó nhấc thi thể một thủ hạ của Stern lên, dùng sức quẳng mạnh ra ngoài phía cửa chớp.
 
Rầm!
 
Phanh!
 
Thi thể Alice đánh vỡ cửa sổ, ngã bên ngoài biệt thự.
 
Bên ngoài biệt thự, ba gã thủ hạ Thái Hổ vốn định chạy trốn nhưng bị thủ hạ của Stern bắn chết.
 
Lúc này, hai gã thủ hạ còn chưa tiêm gien số 1 trong nội tâm đã tràn ngập sợ hãi, vốn muốn dựa theo an bài tiếp ứng đáp người Stern nhảy xuống từ trên lầu hai. Nhưng lúc này nghe thấy tiếng động mạnh, thì vội vàng nhìn lên ban công quát:
 
- Stern thiếu gia, cẩn thận, hắn đã ra ngoài rồi!
 
Trên ban công lầu hai, Stern đang định dẫn người nhảy lầu chạy trốn, nghe được thủ hạ bên dưới quát, sợ tới mức vội vàng rụt lùi trở về.
 
- Phanh! Phanh!
 
Ngay sau đó hai tiếng súng lại vang lên.
 
Stern rõ ràng nhìn thấy hai gã thủ hạ của mình bị bắn nổ đầu.
 
- Stern, đêm nay, tao sẽ cắt đầu mày làm chén rượu!
 
Trong màn đêm, chung quanh biệt thự một mảnh tối đen, một thanh âm lạnh như băng đột nhiên vang lên.
 
Thanh âm như tiếng sấm rền.
 
Nhưng càng giống với lời của tử thần tuyên án hơn!
 

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi