CƯNG CHIỀU CÔ VỢ LƯU MANH - TIỂU ÁI

Xem ra vị trí của vị Tô đại tiểu thư này trong lòng Lâm Nhứ quả thật khác biệt so với những người khác.



Ánh mắt Lâm Nhứ vẫn còn dính chặt vào Tô Thính Ngôn, cũng không để ý đến đám bác sĩ vừa bước vào, khi nghe có giọng nói vang lên lúc này mới lên tiếng: “Ò, cố gắng làm phẫu thuật.”



“Vâng, vâng, chúng tôi nhất định sẽ lấy ra trạng thái tốt nhất của mình, đội hình mạnh nhát cùng với trang thiết bị tiên tiến tối cao nhất để tiến hành phẫu thuật cho bệnh nhân, đảm bảo cuộc phẫu thuật diễn ra một cách an toàn.”



Tô Thính Ngôn nhìn những bác sĩ đứng một bên.



“Sức khỏe của ông vẫn tốt chứ? Tình trạng này có thể làm phẫu thuật hay không?”



Người bác sỹ đó có thể thấy rõ mồ hôi chảy ròng ròng trên trán, khiến cho Tô Thính Ngôn nhất thời cảm thấy nghi hoặc.



“Tốt, rất tốt, tôi tất nhiên là tốt rồi. Tôi hôm nay chỉ là bác sỹ phụ trợ, còn bác sỹ chính làm phẫu thuật ngày hôm nay.



được mời từ nước ngoài trở về, cô ngàn vạn lần có thể yên tâm.”



Tô Thính Ngôn nhận thấy bác sỹ càng trở nên căng thẳng, gấp gáp nói: “Tôi không hề có ý trách tội, chỉ là quan tâm đến tình huống hiện giờ mà thôi.”



Thật không hiểu được đám người này đang căng thẳng cái gì chứ?



Lâm Nhứ tất nhiên hiểu rõ biểu cảm trên khuôn mặt của những bác sĩ này, trực tiếp nói với Tô Thính Ngôn: “Được rồi, để bọn họ đi chuẩn bị, chúng ta ở bên ngoài chờ là được.”



Tô Thính Ngôn cùng Lâm Nhứ bước ra ngoài, cô tò mò hỏi: “Bọn họ vừa rồi là bị cái gì vậy?”



Chu Đỉnh đứng một bên mỉm cười: “Thiếu phu nhân, đám người đó vì nhìn thấy tiên sinh nhà chúng ta nên mới căng thẳng như vậy.”



Cái gì?



Tô Thính Ngôn quan sát Lâm Nhứ.



Anh đáng sợ đến vậy sao?



Lâm Nhứ trợn mắt nhìn Chu Đỉnh sau đó nói: “Đừng nghe anh ta nói.”



Tô Thính Ngôn gật đầu nói: “Buổi tiệc đó được tổ chức rất quy mô, tôi phải đến tham dự một chuyến, nếu như anh đã biết rõ về Tập đoàn Lâm Vũ vậy cũng biết rõ, nhà của bọn họ nghe nói phú khả địch quốc, tôi lần trước có dịp ghé qua một trang viên của gia đình bọn họ, liền phát hiện quả thật là gia đình giàu có, chỉ là một trang viên thôi mà có thể xa hoa đến nhường vậy, cũng có thể thấy được gia tộc giàu có nhất không phải do người khác tâng bốc mà ra, cho nên tôi nhất định phải có gắng ôm đùi Tập đoàn Lâm Vũ.



Ôm cái gì đùi lớn Tập đoàn Lâm Vũ chứ, đàng hoàng ôm hắn không được sao?




“Em từng đi qua trang viên nhà bọn họ?”



“Đúng vậy, vị trí nằm trên đường Hiệp Hòa, lần sau có thời gian sẽ dẫn anh đến tham quan một chuyến.”



*…không cần đâu, anh không vui vẻ gì khi đến bên đó.”



“Có chuyện gì vậy?”



Lâm Nhứ hít sâu một hơi.



“Người sống bên trong cũng không phải là người lương thiện gì.”



“Vậy sao?”



Tô Thính Ngôn cảm giác cũng không tệ mà.



“Ây, vậy anh có biết người sống bên trong là ai không?”



Mặc dù Lâm lão là ông nội của mình, nhưng tính cách hai ông cháu không mấy hòa hợp, bình thường chỉ cần có dịp gặp mặt nhất định sẽ tranh cãi vài câu, cho nên nếu như không có chuyện gì quan trọng, anh cũng không có hứng thú quay về nhà gặp ông nội.



Chỉ là nếu Tô Thính Ngôn đã muốn đến tham dự buổi tiệc này Xem ra anh chỉ có thể quay về nhà một chuyền.



Tiệc mừng thọ của Lâm lão Tập đoàn Lâm Vũ, người đến tham dự nếu không phải là hạng giàu có thì cũng là kẻ phú quý, chưa bước vào bên trong thôi đã thấy có bao nhiêu ký giả đều đang đứng bên ngoài chờ săn tin.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi