CƯNG CHIỀU CỦA BẠO QUÂN

“ Để cho nha đầu Trác Thanh Di đi cùng với con cũng tốt.”

“ Với cái tính này của con thì e là ra ngoài sẽ lại gây chuyện mất thôi!”

“ Bây giờ thân phận của con là Hoàng Hậu, không còn là con gái phủ Trác Vương như trước nữa rồi, càng không còn là con gái giang hồ nữa, nhất định không được gây chuyện thị phi.”

“ Có nha đầu Trác Thanh Di đi với con cũng tốt, nó cẩn thận điềm đạm, đi cho có bạn với con!”

Thái hậu rất nhanh đã gật đầu đồng ý!

Trong lòng bà cũng có chút nghi nghờ Như Ý mượn cớ tìm dược liệu để ra ngoài chơi….

Nhưng bà cũng thật không ngờ, lý do chân chính mà Như Ý muốn xuất cung chính là dắt theo Trác Thanh Di xuất cung.

Trái lại Thái Hậu cho rằng có Trác Thanh Di cùng xuất xung, có thể trông coi Như Ý một chút để nó đỡ gây rắc rối!

Đương nhiên…..

Bà tuyệt đối không phải có lòng tốt quan tâm Như Ý có gây ra chuyện gì hay không…

Bà chỉ sợ Như Ý ra ngoài gây sự, rồi xảy ra chuyện không có ai trang điểm cho bà mà thôi!

Cá đám phi tần, ai nấy đều kinh ngạc sững sờ!

Thật thần kỳ, Thái Hậu như đã trẻ lại cả mười mấy tuổi!

Hơn nữa, những nếp nhăn trên mặt đều như trong chớp mắt biến mất, trả lại gương mặt mịn màng láng bóng…..

Điều này thật sự là không thể tin được!

Thái Hậu tự tin đi ngang qua đám phi tần, đây đích thực là lần đầu tiên mà bà cảm thấy tràn đầy khí thế và tự tin như vậy đó!

“ Đêm nay bổn cung đã cho người chuẩn bị rượu ngon và điểm tâm ở Ngự hoa viên, các phi tần, tối nay cứ việc vui chơi thỏa thích, nếu như tối nay uống say rồi, thì ngày mai không cần tới cung Thục Ninh thỉnh an nữa!”

Tâm trạng của Thái Hậu cực kì tốt, hôm nay cũng đặc biệt khoan dung và vui vẻ hơn, thậm chí còn cho miễn thỉnh an nữa!

Đám phi tần đều đồng loạt hô Thiên tuế!

Ai ai cũng đều vui mừng!

Trong cái hậu cung này, nếu như thái hậu trở nên xinh đẹp và vui vẻ, vậy thì mọi người cũng đỡ bị soi xét tội lỗi rồi!

Tối nay mọi người đều vui vẻ.

Nhưng bản lĩnh của Như Ý càng khiến mọi người trầm trồ hơn.

Cô ấy quả thực là thần tiên hạ phàm a!

Ai ai cũng vây quanh Như Ý, gặn hỏi cô về tiên thuật ‘Biến mục nát thành cái thần kì’ kia.

Thái hậu tối nay vui vẻ cười không ngớt, mấy lời nịnh hót tối nay khiến bà nghe thật vui tai….

Mỗi một phi tần nịnh nọt bà đều được ban một ly rượu hảo hạng.

Cuối cùng, Thái Hậu còn không quên bạn tặng cho Như Ý một ly rượu nữa!

Bà được trở nên xinh đẹp như thế này, Như Ý chính là đại công thần lớn nhất.

Lần này bà đối với Như Ý, đã hoàn toàn tâm phục khẩu phục rồi!

Như Ý nhận lấy ly rượu mà Thái Hậu ban cho, một hơi uống cạn.

Sau khi uống xong, Như Ý nhìn thấy bóng người của Tuyết Nhi đi qua đi lại trong đám người, cô liền kêu cô ấy tới:

“ Tuyết Nhi. Sao ngươi lại một mình ở đây? Tứ Tỷ đâu? Sao ta không thấy tỷ ấy đâu?”

Tuyết Nhi có hơi lo lắng nói: “ Nô tỳ cũng đang đi tìm chủ tử! Không lẽ người vẫn còn chưa quay lại sao? Đã rất lâu rồi mà!”

Như Ý hỏi: “ Về? Tỷ ấy đi đâu?”

Tuyết Nhi đáp: “ Trước khi yến hội diễn ra, chủ tử nhận được Thánh chỉ của Hoàng Thượng! Sau đó chủ tử đi theo Lý tổng quản rồi!”

Như Ý hỏi tiếp: “ Là Thánh chỉ gì?”

Tuyết Nhi: “ Cái này thì nô tỳ không biết! Lý tổng quản cũng không có nói rõ, chỉ nói Hoàng Thượng cho gọi chủ tử, sau đó chủ tử theo họ đi rồi.”

Như Ý nói: “ Sao ngươi không nói cho ta biết sớm? Nhất định Hoàng Thượng không có ý tốt, đi, chúng ta đi tìm Hoàng Thượng! A, đầu của ta…sao lại choáng váng quá?”

Như Ý đột nhiên cảm thấy choáng váng chóng mặt……

Tuyết Nhi vội vàng tới đỡ cô: “ Chủ tử. người sao vậy? Sao đột nhiên lại đứng không vững?”

Như Ý vận nội công, kinh mạch của cô đột nhiên bị chặn lại, khiến máu huyết lưu thông chậm lại!

“ Tiêu rồi! Nội lực bị loạn rồi!”

“ Ta trúng độc rồi!”

“ Trong ly rượu lúc nãy có độc sao?.... Không! Trong rượu rõ ràng không có độc!”

“ Bây giờ Thái Hậu không thể hạ độc ta được!”

“ Ta vừa mới giúp bà ta đẹp hơn! Sau này còn phải nhờ ta để duy trì nhan sắc nữa!”

“ Hơn nữa trong ly rượu lúc nãy căn bản không có độc, nếu như có độc ta nhất định sẽ nhận ra ngay.”

“ Sao ta lại trúng độc được chứ?”

“ Trừ ly rượu đó!”

“ Tối nay ta chưa từng ăn thứ gì cả!”

“ Tiêu rồi…”

“ Độc tính quá mạnh! Nội lực không thể cầm chừng mạch đạo!”

Mắt Như Ý tối sầm lại, cô ngã quỵ xuống đất.

Tuyết Nhi thấy vậy, cô sợ tới chết khiếp!

Cô cố gắng đỡ lấy Như Ý đang rơi vào hôn mê……

Tiêu tùng rồi!

Hai vị chủ tử, một người mất tích, một người hôn mê….

Nên làm sao đây?

Lúc Tuyết Nhi đang định hô hào lên cầu cứu thì đột nhiên có người xông tới đánh một cái thật mạnh say gáy của cô, lúc này Tuyết Nhi cũng ngất đi!

“ Hahaa! Trong rượu không có độc!”

“ Mà độc nằm trên ly rượu!”

“ Loại độc này được lấy từ dây leo của của cây nho máu ở vùng phía tây, không màu không vị, có là ai đi nữa cũng sẽ không phát hiện ra được đâu!”

“ Mau lên! Hai đứa a hoàn các ngươi mau dìu Hoàng Hậu Nương Nương uống say đi mau!”

Trong góc tối, một gương mặt mỹ lệ nhưng gian tà xuất hiện….

Bạch Qúy nhân giống như một con mèo đen vậy, cô ta cúi thấp đầu, cải trang thành cung nữ lặng lẽ đi theo sau Doanh Phi, giả dạng thành tùy tùng của cô ta.

Bạch quý nhân nhỏ tiếng hỏi: “ Xử lí con yêu nữ đó xong chưa?”

Doanh Phi đáp: “ Xong rồi! Mai Phi và hai đứa cung nữ đưa ả tới thần điện rồi!”

“ Thần điện là nơi chỉ có Hoàng Thượng được tự do ra vào mà thôi, nơi nguy hiểm nhất cũng chính là nơi an toàn nhất.”

“ Độc dược của Mai Phi rất mạnh.”

“Cho dù có là một cao thủ đi nữa cũng không thể nào thoát khỏi loại độc dược thiên hạ vô địch này được!”

“ Nhưng độc tính mạnh quá cũng không tốt lắm! nếu như ả ta chết rồi, e là cũng không hay! Chúng ta vẫn nên nhanh chân tới thần điện thôi!”

Bạch quý nhân thúc giục.

Doanh phi vẫn rất tò mò, lúc này cô ta nhịn không được nữa bèn hỏi: “ Bạch quý nhân! Cô đã từng bị Thái Hậu cho vào lãnh cung, nếu như bị người ta phát hiện cô lại lẻn ra ngoài, e là Thái Hậu sẽ không bỏ qua cho cô nữa đâu! Lúc đó cô chết là cái chắc!”

Bạch quý nhân hừ lạnh một tiếng, cô ta thèm quan tâm ư!

Doanh Phi nói tiếp: “ Nếu độc dược của cây leo đã quá mạnh, chúng ta chỉ cần thêm chút liều lượng để ả ta chết luôn cho rồi, tại sao phí công đem cô ta tới thần điện chứ? Nếu như Hoàng Thượng biết được chúng ta xâm nhập vào thần điện, thì không chỉ có cô mà ta và Mai Phi cũng gặp họa!”

Bạch quý nhân nở nụ cười bí hiểm: “ Cô yên tâm đi, nếu các người đã chọn đứng về phía ta, ta nhất định sẽ không làm các người thất vọng đâu. Chắc chắn sẽ có bất ngờ và lợi lộc cho các người thôi.”

“ Bất ngờ?”

“ Bất ngờ như thế nào?”

“ Như thế nào mà lại xứng cho cô mạo hiểm cả tính mạng như vậy?”

Doanh Phi tuy âm hiểm, nhưng lại cẩn thận vô cùng, cô ta rất tò mò hành động của Bạch quý nhân!

Muốn đối phó với Như Ý, có thể trực tiếp hạ độc hại chết cô ta!

Hoàn toàn không cần phải ném cô ta vào thần điện như vậy……

Nhất định Bạch quý nhân có âm mưu gì đó rồi…..

“ Lập tức đến ngay thôi! Mau vào đi!” Bạch quý nhân thôi thúc.

“ Ta luôn cảm thấy như có người đang lén theo dõi chúng ta, Bạch quý nhân, cô vào trước đi, ta theo sau ngay!”

“ Được, cẩn thận chút vẫn tốt hơn!”

Bạch quý nhân không hề nghi ngờ Doanh Phi, trực tiếp bỏ Doanh Phi lại, sau đó vòng qua cửa chính của thần điện, từ bức tường đằng sau đi vào…..

Doanh Phi nhìn thấy Bạch quý nhân đi rồi, sau đó nấp ở một nơi kín đáo.

“ Mục Lang! ra đây!”

Doanh Phi khẽ gọi!

Một bóng đen màu lục lam lóe lên rồi xuất hiện trước mặt Doanh Phi!

Một khuôn mặt già nua, khô khốc như vỏ cây, trên mặt hắn không có bất kỳ biểu hiện nào, giống như thể một xác chết.

Đúng là có kẻ lén theo dõi đằng sau…

Nhưng đó lại là sát thủ giấu mặt dưới trướng của Doanh Phi!

“ Mục Lang! Cha lệnh cho ngươi lẩn trốn trong cung trong nhiều năm để giúp ta hành động! Tối nay, đã đến lúc ngươi được thể hiện kỹ năng của mình rồi!”

“ Tiểu thư, cô muốn Mục Lang làm gì?”

Sắc mặt người đàn ông áo xanh thờ thẫn, giọng nói của hắn thì cứng ngắt như một thây ma hàng nghìn năm tuổi.

Doanh Phi nói: “ Bạch quý nhân nhất định đang âm thầm lén làm trò quái quỷ gì đó! Ngươi cứ lén đi đằng sau bọn ta, tới khi cần thiết thì ra tay!”

Người mặc áo xanh: “ Có cần giết Bạch quý nhân không?”

Doanh Phi nói: “Không! Giữ lại mạng của ả vẫn còn hữu dụng! Mục tiêu của chúng ta là Trác Như Ý! Mục tiêu đầu tiên là đối phó với Trác Như Ý! Nếu như lát nữa có biến cố gì đó trong thần điện, ngươi chỉ cần lén tiếp ứng cho ta là được!”

Người mặc áo xanh: “ Tiểu thư. Sẽ xảy ra chuyện gì sao?”

Doanh Phi nói: “ Ta cũng không biết! Nhưng Bạch quý nhân thà mạo hiểm tính mạng cũng đòi đến ngôi đền, ta có linh cảm rằng trong thần điện sẽ xảy ra những chuyện không thể tưởng tượng nổi nào đó! Tóm lại, ngươi cứ âm thầm tiếp ứng cho ta là được rồi! Nếu có bất trắc, nhất định phải giết chết Trác Như Ý! Một cơ hội tuyệt vời như vậy không được để ả ta sống! Ngôi vị Hoàng Hậu này, nhất định là của ta! "

Người áo xanh gật đầu và nói: “ Vâng! Tiểu Thư! Mục Lang biết làm thế nào rồi!”

Doanh Phi nói: “Được rồi! Bí mật theo ta! Đúng rồi ngươi có nhận thấy điều gì sai sai không?”

Người mặc áo xanh lắc đầu.

Doanh Phi có vẻ hơi nghi ngờ nhìn xung quanh, rồi nói: “Ta luôn cảm thấy rằng có một đôi mắt đang lén nhìn chằm chằm vào ta! Nhưng cũng có thể là do ta đã nghĩ nhiều rồi! Có ngươi bí mật bảo vệ ta trong bóng tối, ta không cần phải lo lắng về bất cứ điều gì nữa! Năm đó ngươi là tên sát thủ lợi hại nhất trên giang hồ! Xuất kiếm nhanh như sét! Ngay cả ông nội ta cũng rất khâm phục ngươi!”

Người đàn ông áo xanh: “ Tiểu thư đừng lo lắng. Mục Lang sẽ dọn sạch mọi chướng ngại cho người! Tuyệt kỹ kiếm pháp nhanh như sét của Mục Lang không phải là danh bất hư truyền, nếu có ai đó theo dõi mà không bị tôi phát hiện, tốc độ của hắn chắn chắn phải nhanh hơn tôi rồi!”

Doanh Phi nói: “Vậy thì ta yên tâm rồi! Trên thế giới này chắc chẳng có ai nhanh hơn ngươi đâu.”

Người áo xanh cười khẩy: “ Tiểu thư cô cứ yên tâm!”

Doanh Phi để Mục Lang ẩn trong bóng tối, còn cô lặng lẽ trèo qua tường để vào thần điện!

Sau khi cả hai rời đi...

Trong một bóng cây xa xăm...

Một ánh sáng trắng lóe lên như tia chớp..

Doanh Phi vĩnh viễn cũng không thể ngờ được.

Bọ ngựa bắt ve, chim sẻ rình sau!

Ánh sáng trắng lóa đó đã bí mật theo dõi cô trong một thời gian dài rồi...

Sau khi Doanh Phi bước vào, liền ngửi thấy một mùi máu tanh!

Cô thận trọng bước vào đền thì nhìn thấy hai thi thể nằm trên mặt đất! Đây là hai nữ hầu hạ Mai Phi!

Nhưng không thấy Mai Phi và Bạch quý nhân đâu cả, cả Như Ý cũng không thấy!

Khi Doanh Phi còn đang cảm thấy khó hiểu, thì có ba người đột nhiên bước ra từ phía sau những cây cột gỗ, đó là Bạch quý nhân, Mai Phi còn có Trác Như Ý đang hôn mê bất tỉnh đang được Mai Phi đỡ lấy.

“ Cô mà chậm chút nữa là chúng ta sẽ không chờ cô nữa!”

Sắc mặt Bạch quý nhân không vui!

Doanh Phi nói: “Ta muốn chắc chắn rằng không có ai theo dõi đằng sau thôi, nếu không hành tung của chúng ta sẽ bị lộ mất!”

Bạch quý nhân nói: “ Có người theo dõi thì sao? Đợi thời gian nửa nén nhang nữa thôi, thì toàn bộ hậu cung, không! Cả thế giới này chính là của cả ba chúng ta rồi!”

Doanh Phi ngạc nhiên hỏi: “Cả thiên hạ thuộc về chúng ta? Ý của cô là gì?”

Mai Phi cũng tò mò hỏi: “ Bạch quý nhân, cô muốn chúng ta tập hợp trong thần điện, cô rốt cuộc là muốn làm cái gì đây? Ả ta có vẻ sắp chết rồi, cơ thể ả càng ngày càng lạnh. Ta đang ôm một người chết, thật là đáng sợ quá a!”

Bạch quý nhân liếc nhìn cô: “ Cô sẽ không ném ả xuống đất chứ?”

“Ờ!”

Mai phi tỉnh ngộ, sau đó nhẹ nhàng đặt Như Yến nằm dưới đất, cô ngược lại không có lỗ mãng vứt cô xuống!

“Thì ra là Bạch quý nhân hạ độc tôi”!

Như ý ngầm nghẹt thở, giả vờ hôn mê!

Thật ra, cô từ trước đến giờ không bị hôn mê!

Thuốc độc đó mãnh liệt mà cổ quái!

Như Ý thực sự trúng độc rồi!

Nhưng mà bản thân cô chính là một đặc công cao thủ dùng độc giải độc!

Với lại, thần công nội lực vô song!

Thuốc độc trên thiên hạ có độc nữa, đối với cô cũng không có uy hiếp gì quá lớn!

Chỉ là Như Ý cần chút thời gian giải độc trừ độc….

Độc tính làm chậm sự vận chuyển máu của cô….

Khiến cô không có cách nào tập hợp nội lực hành động cũng nhận được cản trở.

Mà lúc này dưới tình cảnh hỗn loạn, cô không biết ai là địch, cũng không biết có bao nhiêu kẻ địch, mất đi nội công cô sợ rằng khó mà ứng phó, vậy là cô cứ giả vờ trúng độc hôn mê rồi….

Nội lực của Như Ý khó lòng tập trung lại, chỉ có thể ngầm vận công trong người, từng chút từng chút phá vỡ sự cản trở máu chảy, chỉ cần máu huyết lưu thông, cô có thể hồi phục nội lực, hành động thoải mái!

Đến lúc đó, cô cần đối phó mấy nữ tiện nhân này há không phải món ăn nhỏ trên đĩa sao?

Với lại chỉ cần hồi phục nội lực và năng lực hành động, cô muốn giải độc, phương pháp ít nhất có mười loại!

Mà nhanh nhất!

Có hiệu quả nhất!

Cũng là cách thuận tiện nhất!

Đó là huyết thanh giải độc trong hộp đặc công có thể giải độc một trăm chất độc!

Cô ngầm từng chút vận công lực phá vỡ sự cản trở máu chảy, chỉ cần thêm chút nữa thời gian, cô có thể hồi phục hành động thoải mái, còn có thể hồi phục một hai phần công lực, đến lúc đó lấy huyết thanh giải độc như vậy càng dễ giải độc rồi! Đến lúc đó càng tiện xử lí ba tiện nhân này!

Nhưng mà, đến Như Ý cũng rất tò mò!

Bạch quý nhân rốt cuộc muốn làm cái gì? Doanh phi nhìn thi thể của hai cung nữ dưới đất, có chút không vui nói: “Bạch Quý Nhân! Hai cung nữ này coi như là lợi dụng xong rồi, cũng không cần giết nữa? Bọn họ là nha hoàn tâm phúc của Mai phi mang đến từ biên cương đến”!

Bạch Quý Nhân tàn nhẫn nói: “Người vô dụng càng phải giết đi! Chẳng lẽ giữ lại về sau phản bội chúng ta sao”?

Doanh phi đáp: “Vậy ngươi có phải cũng giết ta với Mai phi không”?

Bạch Quý Nhân lạnh lùng đáp: “Ta là người Bạch gia, ngươi là người Đường Bắc, Mai phi là con gái của Thổ Tư Vương! Chỉ cần ba người chúng ta liên thủ, hậu cung này không có ai là đối thủ của chúng ta! Nhưng mà nếu hai người các cô ai dám phản bội tôi, ta nhất định sẽ không tha cho cô! Hừ”!

Sự lãnh lẽo ác độc của Bạch Quý Nhân luôn nổi tiếng!

Trong ba người Mai phi là yếu đuối nhất, cô cũng không có quá nhiều chủ kiến, chỉ là theo Bạch Quý Nhân mà thôi.

Doanh phi lại có khá nhiều chủ kiến, nhưng lúc này cô cũng muốn biết âm mưu trong lòng của Bạch Quý Nhân, vậy là cũng mạnh mẽ nhịn đi không có bộc lộ ra!

Bạch Quý Nhân nhìn Như Ý hôn mê bất tỉnh ở dưới đất, cười lạnh: “Hừ! Các ngươi đều cho rằng lúc đầu ta là cố ý đổ oan cho cô ta lén mở hộp thần mới bị thái hậu đày vào lãnh cung sao”?

Doanh phi nói: “Chẳng lẽ không phải sao”?

Bạch Quý Nhân cười gian: “Ta lại chính mắt nhìn thấy cô ta mở ra hộp thần lấy ra rất nhiều bảo bối ở bên trong đó ra! Với lại, ta còn đem trình tự cô ta mở hộp thần ra đều ghi nhớ hết rồi”!

Mai phi vừa nghe, kinh sợ nói: “Chẳng lẽ ngươi cũng muốn mở hộp thần ra sao? Nhưng mà, vu sư không phải nói toàn thiên hạ chỉ có cô ta mới có thể mở hộp thần ra sao? Bởi vì cô ta là người thần linh chọn trúng”!

Bạch Quý Nhân chỉ chỉ dưới đất nói: “Cô ta hiện giờ không phải ở đây sao? Cô ta sec giúp chúng ta mở hộp thần ra”!

Mai phi trợn tròn mắt nhìn Bạch Quý Nhân: “Ngươi…ngươi không phải à to gan muốn mở hộp thần ra chứ”?

Doanh phi nhàn nhạt nói: “Vốn dĩ ngươi nói ba người chúng ta có thể có được quyền lực của cả hậu cung này, thậm chí là quyền lực toàn thiên hạ, chính là chỉ mở ra hộp thần! Nhưng mà…ngươi thật ra có nắm chắc có thể mở hộp thần không”?

Doanh phi vẫn bình tĩnh nói.

Cô không ngờ rằng Bạch Quý Nhân lại to gan mà liều lĩnh như vậy!

Nhưng mà nếu Bạch Quý Nhân cũng có tự tin như vậy, chắc hẳn cô ta thật sự có thể mở hộp thần cũng không chừng!

Nếu như Bạch Quý Nhân thật sự có thể mở hộp thần ra đến lúc đó có thể gọi sói gỗ mai phục ngầm rat ay cướp đi hộp thần và tất cả bảo bối ở bên trong hộp thần…..

Mai phi kinh ngạc, lòng gian của Doanh phi giấu giếm đi…..

Bạch Quý Nhân nhẹ nhàng đi qua, đem hộp thần cung phụng trên thần án lấy xuống….

Tim của Mai Phi căng thẳng đến tận cổ họng cô, chỉ là nhìn Bạch Quý Nhân, thở mạnh cũng không dám thở mạnh!

Cô tiến cung nhiều năm như vậy rồi, đây là lần đầu tiên làm việc mạo hiểm lại kích thích nguy hiểm như vậy!

Như Ý cũng vô cùng chấn kinh!

Bạch Quý Nhân này quả nhiên không thể xem thường!

Cô ta nham hiểm gian xảo, mà bỉ ổi độc ác.

Vì để đạt được mục đích, dường như có thể không từ thủ đoạn!

Hai cung nữ lúc nãy, hoàn toàn không cần thiết giết hại!

Nhưng mà cô ta lại ngầm hạ thủ không chút do dự giết hai người kia!

Quả thật là điên rồ rồi!

Như Ý rất bình tĩnh.

Bạch Quý Nhân muốn mở hộp thần, thật may chính hợp với lòng cô ta!

Đợi đến lúc cô ta mở hộp thần ra, Như Ý có thể đột nhiên làm loạn, hoặc là nhân lúc mọi người không chú ý lén lút tiêm huyết thanh giải độc trong túi đặc công.

Bạch Quý Nhân ôm hộp thần, đi đến trước mặt Như Ý, sau đó đặt hộp thần dưới đất!

Mai phi tò mò hỏi: “Bây giờ nên làm gì? Rốt cuộc muốn như nào mới có thể mở hộp thần ra”?

Bạch Quý Nhân nói: “Ngươi chặt tay phải của cô ta đặt xuống đây”!

Sắc mặt của Mai phi thay đổi: “Không! Cái này….hay là tự cô làm đi! Không thì, thật ra cũng không cần chặt tay của cô ta! Cô cần dùng tay của cô ta sao? Như này cũng có thể này”!

Hai tay của Mai phi giữ lấy cánh tay của Như Ý, nhẹ nhàng lắc vài lần!

Bạch Quý Nhân trừng cô một lát, thầm mắng cô vô dụng!

“Đem bàn tay của cô ta nhẹ nhàng đặt vào giữa hộp thần! Lòng bàn tay đặt bằng xuống”! Bạch Quý Nhân chỉ huy!

“Ừ! Được rồi”!

Mai phi nắm chắc cánh tay của Như Ý, nhấn tay phải của cô vào mẫu cảm biến thông minh của hộp thần…

“Hệ thống thông minh nhận dạng khởi động, mời trình ra vân tay, kiểm chứng thân phận”.

Trong hộp thần đột nhiên phát ra tiếng!

Mai phi và Doanh phi đều không hiểu tiếng này, chỉ là có chút kinh sợ.

Bạch Quý Nhân lại rất trấn định nói: “Ngươi có thấy mẫu tường vi trắng ở góc không”?

Mai phi gật gật đầu.

Bạch Quý Nhân nói: “Đem tay phải của cô ấn lên đi””!

“Được”!

Mai phi cầm lấy ngón giữa của tay phải Như Ý, đang chuẩn bị ấn nhẹ xuống…

Bạch Quý Nhân đột nhiên kêu lên: “Chậm chút! Không phải! Không phải ngón giữa! Là ngón trỏ! Ngón trỏ của tay phải”!

Mai phi nói: “Ngón tay nào thật ra không như nhau sao”?

Bạch Quý Nhân tức nói: “Ngu ngốc! Đương nhiên là không giống! Đây là hộp thần! Thần tiên là có thể nhìn thấy cô đang dùng ngón tay nào! Nếu như sai, vĩnh viễn không mở hộp thần ra được! Ngón trỏ của tay phải! Nhanh”!

Mai phi nói: “Lần này cô chắc mình không sai không”?

Bạch Quý Nhân đáp: “Chắc chắn không sai! Ấn đi”!

“Được”!

Mai phi đem ngón trỏ tay phải của Như Ý, nhẹ nhàng ấn lên máy quét ánh sáng LED hình hoa tường vi.

Sau đó, ba người đều kiên nhẫn đợi.

Thời gian, cũng là từng giây từng giây qua đi….

Nhưng mà ba người lại căng thẳng dường như qua rất lâu rồi…

Cuối cùng….

Rất nhanh bên trong hộp thần lại phát ra tiếng ‘bíp bíp’ kì lạ….

“Mật mã vân tay đầu tiên đang nhận dạng….”

“Bíp bíp bíp bíp…”

“Nhận dạng mật mã vân tay đầu tiên thành công! Mời nhập mã vân tay thứ hai”

Hộp thần phát ra một giọng đọc của máy móc…

Bạch Quý Nhân cũng nghe không hiểu, nhưng mà cô ;ại luôn nhớ trong đầu, lần trước Như Ý làm sao mở được hộp thần!

Cô nhanh chóng nhớ lại hồi ức trong đầu một lượt, sau đó nói: “Nhanh! Tay trái! Lần này lại đến tay trái rồi”!

Mai phi nhấc tay trái của Như Ý lên….

“Ngón tay nào”? Mai phi hỏi.

Bạch Quý Nhân đáp: “Lần trước ta nhớ rất kĩ! Ngón cái của tay trái! Đúng! Là ngón cái! Mau ấn lên đi”!

Mai phi nắm chắc ngón cái tay phải của Như Ý, sau đó hướng đến ánh sáng của đèn LED ấn xuống!

Thần hộp sắp mở ra….

Bạch Quý Nhân đợi chờ vô cùng vui mừng và căng thẳng….

Mà Doanh phi bên này cũng ngầm chuẩn bị xong, lúc nào cũng có thể phát tín hiệu cho ói gỗ mai phục ngầm lao ra cướp đi hộp thần và bảo bối bên trong…..

Thần hộp tiếp tục phát ra nhắc nhở giọng máy móc:

“Mật mã vân tay thứ hai đang nhận dạng….”

“Bíp bíp bíp bíp….”

“Mật mã vân tay thứ hai thành công! Xác nhận thân phận! Đặc công mang số tường vi đen! Mở khóa thành công”!

…..

“Đinh”!

Tiếng nhắc nhở cuối cùng lanh lảnh vang lên, thần hộp mở khóa thành công!

Bách Quý Nhân vui mừng nói: “Mở ra rồi! Mở ra rồi! Tránh ra”!

Cô đẩy Mai phi ra, sau đó gấp gáp mở hộp thần ra….

“Ôi”!

Bên trong cư nhiên có nhiều đồ vật linh tinh như vậy?

Bạch Quý Nhân mặt trợn tròn rồi!

Những đồ vật kì lạ cổ quái này, toàn bộ đều là cô trước giờ chưa có thấy qua!

Mai phi và Doanh phi cũng vô cùng tò mò ghé lại gần xem….

Mai phi kinh ngạc nói: “Những cái này là cái gì? Chả lẽ đều là quái vật của thần sao”?

Doanh phi nói: “Nếu thần hộp này là quái vật thần linh, bảo vật bên trong tất nhiên cũng là quái vật của thần”!

Bạch Quý Nhân cười nói: “Bất kể những bảo vật này là gì! Ít nhất, bọn chúng ở trong thần hộp 130 năm với lại vẫn vẹn toàn không tổn thất nào như vậy, đây tuyệt đối không phải vật bình thường! Những đồ vật này, đều là bảo vật thiên hạ đáng quý nhất hiếm có nhất”!

Doanh phi đột nhiên nói: “Thái hậu có thể đột nhiên trở nên trẻ trung xinh đẹp, nhất định là sử dụng pháp lực bảo vật trong hộp thần biến đổi”!

Mai phi lại nghĩ đến vấn đề khác: “Nhưng mà, chúng ta đều không biết những bảo vật này là gì, cũng không biết có tác dụng gì, thêm nữa không biết sử dụng như thế nào? Vậy lại phải làm sao đây”?

“Hừ”!

“Cô ấy nói đúng đó”!

“Cho dù cho các cô, các cô cũng không biết dùng như nào”!

Đột nhiên, sau lưng truyền đến tiếng cười lạnh…

Ba người sừng sốt, quay đầu nhìn.

Bạch Quý Nhân lại là người đầu tiên bị dọa xanh mặt.

Khóe miệng Như Ý hơi cong: “Ba người các ngươi lại vô tình giúp tôi mở hộp thần rồi, cũng không coi là hoàn toàn đều là phế vật rồi”!

Mai phi bị dọa cả người run rẩy nói: “Xác chết sống dậy! Xác chết sống dậy rồi”!!!

Doanh phi lạnh lùng nói: “Cô ta chưa chết! Xác chết sống dậy cái gì”!

Lực quan sát của cô mạnh nhất, nhìn thấy sắc mặt hơi trắng của Như Ý, với lại trên trán có giọt mồ hôi, hiển nhiên là hiệu quả của dùng lực ép độc….

Doanh phi gấp gáp nói: “Độc của cô ta vẫn chưa giải! Đang dùng nội lực ép độc kéo dài thời gian”!

Bạch Quý Nhân cũng chú ý đến thể lực và tinh thần của Như Ý rõ ràng không đủ, cười lạnh nói: “Cô thì ra vẫn luôn giả vờ hôn mê? Không ngờ rằng lại để cô lừa hết chúng tôi”!

Như ý nói: “Muốn lừa cô có khó gì sao”?

Trong mắt của Bạch Quý Nhân hiện qua tia ác độc: “Nhưng mà cô đã muốn giả vờ, vậy nên tiếp tục giả vờ tiếp đi! Đợi đến nội lực đem độc hoàn toàn ép ra ngoài đối phó với bọn ta! Đáng tiếc, cô quá gấp gáp rồi! Nhìn bộ dạng yếu ớt này của cô, cho dù cô bây giờ hồi phục một chút năng lực hành động, cũng tuyệt đối không phải đối thủ của ba người chúng liên thủ lại”?

Như Ý nói: “Cô nói đúng! Tôi vẫn chưa giải hết độc! Với lại, công lực cũng chưa hồi phục! Đừng nói ba người, tùy ý một người các cô, bây giờ tôi đều không phải đối thủ của các cô! Nhưng mà, tôi chỉ cần nửa canh giờ nữa có thể ép độc tố ra thể nội rồi”!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi