CƯNG CHIỀU CỦA BẠO QUÂN

Như Ý ăn mặc bình thường, tuy rằng vẫn khó che đậy được dung mạo tuyệt đẹp thế nhưng cũng không gây náo động quá lớn, người khác nhìn thấy chỉ cảm thấy cô là một thiếu nữ khí chất thoát tục, thanh tú động lòng người, chứ cũng chưa đủ để người khác phải ngỡ ngàng.

Trong nhà trọ có khoảng mười cái bàn thì hết một nữa đã có khách ngồi rồi, vẫn chưa đến giờ ăn tối nên xem ra làm ăn rất tốt.

Như Ý tìm một cái bàn kê sát cửa sổ ngồi xuống, đây là bản năng của đặc công. Đi đến bất kỳ một nơi xa lạ nào thì chuyện đầu tiên là phải quan sát toàn cảnh, chuyện thứ hai đó là tìm lối thoát thuận tiện nhất. Cửa sổ dĩ nhiên là một trong những lối thoát tiện lợi nhất rồi.

"Cô nương, con mèo của cô trắng quá." Tiểu nhị nhà trọ bắt đầu lại gần làm quen.

"Đây không phải là mèo." Như Ý sửa lại.

"Ồ, cô nương, con chó của cô nương trắng quá." Tiểu nhị trọ lại hỏi.

"Đây không phải là chó."

"Cô nương, xin hỏi cô muốn dùng gì không?"

Tiểu nhị trọ vốn nghĩ rằng chỉ cần khen Tiểu Bạch một chút thì sẽ chiếm được tình cảm tốt đẹp của Như Ý, nào ngờ nịnh nọt xong anh ta liền trực tiếp hỏi muốn ăn gì.

"Tôm nõn thúy liễu, cá hoa vàng chua ngọt, yên vũ nhậm bình sinh... Cho thêm một tô canh uyên ương nấu hến ngon nhất suất dành cho một người ăn! Được rồi, tạm thời chỉ những thứ này thôi. Mang thức ăn nhanh lên một chút nhé, Tiểu Bạch nhà ta đói bụng rồi!"

Như Ý gọi một hơi bảy tám món. Đây đều là những món ngon mà cô từng ăn khi Tứ Ca còn ở vương phủ lúc trước, sau khi tứ ca bị đuổi đi, hằng ngày cô chỉ cơm canh đạm bạc, cháo loãng ngô khoai sống qua ngày.

"Cô nương, những... những món mà cô gọi... Nào là cây liễu, nào là trời mưa, còn cả chim non nữa, quán nhỏ của chúng tôi không có mấy thứ đó."

"Vậy các anh có gì?"

Như Ý chợt nhớ ra ẩm thực của một quán trọ bình dân không thể so sách với tiêu chuẩn của vương phủ được, đây là lần đầu tiên cô ra ngoài một mình, cũng là lần đầu tiên ăn ở bên ngoài, nên hơi lúng túng.

"Heo, bò, dê, cá, trứng gà, rau dưa mùa này đều có."

Tiểu nhị cảm thấy cô nương xinh đẹp này rõ ràng là cố ý kiếm chuyện, toàn gọi tên những món ăn mà hắn chưa từng nghe nên thái độ cũng hơi kém một chút.

"Vậy ngươi mang lên cho ta một con heo, một con bò, một con dê, nửa trứng gà và và một cân rau xanh." Như Ý nói rất nghiêm túc.

"Cô nương, cô... Đừng nói giỡn nữa. Vừa rồi thái độ của tiểu nhân không tốt, xin cô nương tha thứ." Tiểu nhị quán trọ vội cười làm lành xin lỗi, cô nương này cũng không dễ chọc. Thái độ thiếu chút nữa khiến nàng nổi giận rồi! Xem ra cô nương này ngoài mặt thì xinh đẹp, thanh tú nhưng bên trong thì lại hung dữ.

"Quán của các ngươi có món gì đặc biệt không?" Như Ý vốn là người rộng lượng, dĩ nhiên sẽ không tính toán với hắn, người ta cũng xin lỗi rồi nên cũng bỏ qua.

"Món ăn đặc biệt? Cái này thì có! Vịt quay Bắc Kinh!"

Tiểu nhị cực kỳ đắc ý.

"A? Ngươi... Ngươi nói lại lần nữa xem?"

"Món ăn đặc sắc của chúng ta là vịt quay Bắc Kinh!"

"Phụt!"

Như Ý phì cười cười, nói: "Tiểu nhị ca ca ơi, ngươi từng đến Bắc Kinh chưa?"

Tiểu nhị lắc đầu, tỏ vẻ buồn bực nói: "Bắc Kinh? Là nơi nào? Chẳng lẽ là quê hương của vịt quay Bắc Kinh?"

Như Ý càng buồn cười hơn: "Đúng! Nói như vậy cũng đúng, Bắc Kinh đích thực là quê hương của vịt quay Bắc Kinh! Nhưng, lần đầu tiên nghe người ta nói Bắc Kinh là quê hương của vịt quay, cũng rất là thú vị!”

Đúng là rất thú vị!

Năm nay xuyên không nên ngay cả vịt quay Bắc Kinh cũng xuyên không theo!

Như Ý lần đầu tiên cảm thấy vui vẻ, ăn càng thú vị.

Tiểu nhị buồn bực hỏi: "Cô nương, cô cười gì vậy?"

Như Ý hỏi: "Món ăn đặc biệt của quán các ngươi là vịt quay Bắc Kinh? Chẳng lẽ ông chủ của quán các ngươi xuyên không đến đây? Xem ra ngươi cũng chẳng hiểu xuyên không là gì, vậy ngươi hãy nói cho ta biết, cái món vịt quay Bắc Kinh làm sao đến được đây?"

Tiểu nhị nói: "Nghe nói là từ một đất nước xa xôi có tên là vương triều Thiên Duyệt truyền đến nước chúng ta."

Như Ý nói: "Vậy trước tiên hãy mang vịt quay Bắc Kinh lên. Sau đó gọi thịt bò, thịt gà, bánh màn thầu, tất cả đừng nêm gia vị, chủ yếu dùng nước sôi đun sôi là được. Tiếp theo là mang lên một đĩa các loại quả hạch như đậu phộng, hạnh nhân, tóm lại cứ mang hết lên."

"Được! Bàn cửa sổ số năm, một con vịt nướng Bắc Kinh, thịt bò..."

Tiểu nhị gọi to thực đơn.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi