CƯNG CHIỀU LÃO BÀ


Vì hôm nay chẳng có việc gì nhiều nên chỉ kí hợp đồng và còn lại thì được nghĩ ngơi , vừa định đi về thì điện thoại lại reo lên .
- " Con nghe đây mẹ " Cô thấy là mẹ gọi nên cũng từ từ mà bắt máy .
- " Ba con ông ấy sốt bữa giờ , con có rảnh thì ghé về thăm.

Ông ấy ngoài miệng thì không cần vậy thôi chứ ổng rất nhớ con đấy "
- " Con biết rồi " Nói xong cô tắt máy rồi nói với tài xế đằng trước
- " Chú chở cháu đến khu biệt thự Long Đình số 105 "
- " À được "
Đi trên đường cô nhìn đường phố rồi chợt nhớ lại những mẫu thuẫn giữa cha và cô .
Năm cô 18 tuổi Ninh Phùng - cha của Hạ Vũ đã đề nghị cho cô sang nước ngoài du học , lúc đấy cô đã phản đối kịch liệt và quyết định thi vào đại học nhạc viện của thành phố với ước mơ trở thành ca sĩ được nhiều người biết đến .
Gia đình cô kinh doanh nhà hàng khách sạn nên cha của cô đã muốn cô kế thừa tiếp sản nghiệp nhưng bản thân cô lại không thích nên cả hai đã cải nhau om xòm rồi dẫn đến cha con trở mặt mà không thèm nhìn nhau .
Năm cô 20 tuổi thì đã gặp được Ánh Tuyết , lúc đấy Ánh Tuyết về thăm trường và tiện thể ghé qua khu học viện âm nhạc trùng hợp đi ngang qua căn phòng thì thấy bóng dáng một cô gái nhỏ đang say sưa hát lại ca khúc đang nổi tiếng của Tịnh Y bằng tiếng đàn piano phối hợp với giọng hát trong trẻo đã làm Ánh Tuyết chú hơn , cô nghe được sự nhiệt huyết trong từng câu từng chữ.


Từ lúc đó thì Ánh Tuyết có mở lời đề nghị gia nhập WG , Ninh Hạ Vũ cũng đồng ý ngay .
Về báo với gia đình thì ba cô lại không vui vẻ nói công việc đấy chỉ là theo thời đại , khi hết thời sẽ không còn ai nhớ đến.

Đúng , quả thật ông nói đúng nhưng đã là đam mê thì dù có ra sao cô vẫn chấp nhận.

Cải lời cha của mình , cô dọn ra ngoài sống trực tiếp đến kí túc xá của trường mà sống .
Từ ngày đó thì cô về nhà ít hơn , mỗi lần về thì mỗi lần cải vả inh ỏi.

Trong lòng cô biết cha muốn tốt cho mình nhưng nhiều khi lời nói lại không kịp khống chế nên đôi khi sẽ làm mất lòng nhau.

Mấy năm gần đây thì thái độ của ông có vẻ khác đi , không còn phàn nàn nhiều như trước mà đôi khi chỉ nhắc nhở về công ty học hỏi làm việc.

Cũng hay giận lẫy , người già mà họ hay như vậy .
_____
Trước cửa biệt thự
Cô bước vào nhà lúc này người giúp việc ai nấy đều ra đón tiếp nồng nhiệt
- " tiểu thư cô về rồi "
- " Ừm , cha tôi đâu ? " Cô ngó nghiêng mà hỏi .
- " Lão gia đang nghĩ ngơi trên phòng , dạo này trở trời nên sốt cao bây giờ thì đỡ rồi "
- " Được , cô làm việc tiếp đi " Nói rồi cô cũng lên lầu , đứng trước cửa phòng cô hít thở nhẹ một hồi rồi mở cửa chầm chậm bước vào.

Nhìn thấy cha đang ngủ say còn mẹ thì mãi mê đang làm gì đó trong tủ , nhìn có vẻ lén lút .
Cô từ từ bước tới gần mẹ mình rồi nói nhỏ vào tai

- " Ninh Phu Nhân , ngài đang lén lút gì đó ? "
- " Ôi giật mình , con bé này về lúc nào sao không thấy báo " Bà Ninh giật nảy mình nhưng cũng không to tiếng sợ đánh thức chồng .
- " Mẹ đang làm gì vậy ? " cô nhìn vào thứ bà đang cầm trên tay , hình như có chút quen mắt .
- " Không...không có gì " Bà Ninh lãng tránh .
- " Đưa con xem xem " Cô ngồi xỏm xuống rồi đưa tay giật nhẹ lấy .
Nhìn vào thì thấy trong hộp đa số là đồ của cô gồm có Albums ảnh và Albums các list nhạc , có cả những cuốn tạp chí có in hình cô ở trên đấy , còn có một bản đĩa hát live , còn nhiều thứ nhưng hầu như những thứ này là fans chân chính mới có thôi.

Vì nó có cả bản album đầu tiên có chữ kí độc quyền mà , nhớ lúc 2 năm trước thì cô có ra một bộ ảnh chỉ sản xuất 50 quyển để tặng cho 50 bạn fans may mắn sẽ có được và kèm chữ kí cùng với một bức ảnh cô tự selfie độc quyền , mỗi cuốn là một lời chúc và một bức ảnh khác nhau nên lúc đấy các fans ai nấy đều háo hức đón chờ.

Không ngờ một trong số đó thì ở đây lại có cả hai quyển .
- " Sao mẹ có những thứ này vậy ? " Cô nghi ngờ hỏi
- " Ừm...thật ra thì của cha con đấy , ông ấy là fans ruột của con.

Ngoài mặt thì nhăn nhó không cho phép chứ trong lòng đã ngầm đồng ý rồi mà chỉ là do sĩ diện quá nên không bao giờ nói thôi.

Khi nãy ông ấy lấy ra xem nên giờ mẹ sắp xếp lại , ai ngờ đâu con về nhanh thế "
- " Vậy sao ? " Cô vui vẻ mỉm cười tươi rồi nhìn sang cha với ánh mắt hạnh phúc , cô biết bề ngoài cha mình lạnh lùng ít nói vậy thôi chứ ông rất yêu thương cô và luôn chứng minh tình yêu đó bằng hành động của mình.


Người ta nói người đàn ông yêu mình nhất trên đời đó chính là cha , và cô đang cảm nhận được tình yêu thương đó.

Hạ Vũ cùng mẹ ra ngoài rồi từ từ khép cửa lại để ông an tĩnh nghĩ ngơi , cả hai xuống lầu hàn huyên tâm sự một chút thì bà lại nhắc đến chuyện bạn trai .
- " Mẹ lại nữa rồi " Cô bĩu môi nhăn nhó
- " Mẹ biết con nổi tiếng nên không thể kết hôn sớm nhưng ít nhất cũng phải có bạn trai đi chứ ? "
- " Con mới chia tay xong mà "
- " Thì liên quan gì đâu , mẹ có biết một cậu cũng lớn hơn con một vài tuổi làm bác sĩ.

Cậu ta giỏi lắm với cả cũng đẹp trai nên sẽ không để ý chuyện con là nghệ sĩ đâu "
- " Chuyện con là con của bố mẹ đâu có ai biết ngoại trừ dòng họ , với cả lỡ cậu ta có ý xấu gì đấy rồi hăm dọa con sau đó phát hết lên mạng , thế là người ta sẽ lần mò tung tích để làm phiền bố mẹ đấy ! "
Cô lại lươn lẹo mà giở trò , khi làm nghệ sĩ thì cô có đưa ra điều kiện với công ty rằng về gia đình cô thì phải giữ bí mật hoàn toàn để khi cô dính phải scandal gì đấy gia đình sẽ không bị ảnh hưởng đến


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi