CƯNG CHIỀU MỖI EM



Chương 1106
 
“Ông bạn già, đã lâu không gặp” James ngồi ở trên chiếc ghế sô pha được làm bằng da thật, miễn cưỡng dựa vào sô pha, ánh mắt trêu tức nhìn Jackson, giống như đang nhìn một cái sự thất bại vậy.

 
Jackson tự giễu, cười cười, năm đó khi James đem ông ta sắp xếp vào LX thì ông ta vẫn chỉ là một con chó nhỏ có chút suy nghĩ đi bên cạnh James thôi, mà trong lời nói của James, thì lại cảm thấy được LX chỉ như một cái công ty nhỏ ở nước Pháp thôi vậy, chả là gì mà phải để cho James phải hoảng hốt cả.

 
Nếu không phải sau do LX phát triển càng ngày càng lớn, vị thế của ông ta cũng càng ngày càng cao, sau đó tự cho rằng bản thân có đủ năng lực thâu tóm toàn bộ LX, khư khư cố chấp không chịu nghe theo lời khuyên bảo của James, thậm chí còn cảm thấy bản thân có thể đối kháng với James.


 
Nếu không, chỉ sợ là ông ta cũng sẽ không rơi vào bước đường ngày hôm nay.

 
Lòng người quá tham lam, không biết thế nào là đủ!
 
“Anh hiện tại cứu tôi, có phải là còn có mục đích gì khác không?’James buông tay: “Có mục đích gì? Chúng ta đã có giao tình nhiều năm như vậy, bạn bè gặp nạn tất nhiên phải ra tay tương trợ rồi, chuyện này không phải là rất bình thường sao?”
 
“Xuất hiện trên người khác thì có lẽ là rất bình thường, nhưng nói là trên người ông, tôi không tin”
 
Tính phòng bị của Jackson rất cao, nhìn Jackson đang ngồi trên sô pha, nhớ tới những thủ đoạn của ông ta thì liền không rét mà run, bản lĩnh của ông ta phần lớn là được học từ James, một loạt các động thái mấy năm nay của ông ta cũng là do James bày mưu tính kế, còn ông ta, chỉ có thể coi như đồ đệ nhỏ gặp được sư phụ mà thôi.

 
“Nhưng mà hiện tại ông ngoại trừ việc lựa chọn tin tưởng tôi, còn có cách nào khác tốt hơn sao? Không có tôi, hiện tại có lẽ ông đã trở thành quỷ không đầu rồi James châm một điếu xì gà, hít sâu một ngụm, sương khói lượn lờ phụ họa thêm cho sự đắc ý trên khuôn mặt của ông ta.

 
Hiển nhiên những lời này hoàn toàn có tác dụng đối với Jackson, bị nói trúng tâm sự, ông ta hiện tại ở trước mặt James đã không thể diễu võ dương oai được nữa, ánh mắt lóe ra một chút gì đó, để lộ ra sự không tự tin của bản thân.

 

“Tôi thừa nhận lần này tôi đã quá xem nhẹ Lâm Quân và Lê Vân Hàng”
 
Hai tay Jackson nắm lại cùng một chỗ, cắn chặt răng, đối với lần thất bại này hiển nhiên là rất không cam lòng.

 
“Không, ông sai ở chỗ không phải do ông đã xem nhẹ thế lực và thực lực của quân địch, mà là ai ở chỗ đã đánh giá quá cao bản thân mình, còn vọng tưởng bản thân có thể một tay che trời, chống đối lại tôi”
 
Giọng nói lạnh lùng của James mang theo một sự trêu tức, Jackson hoảng sợ ngẩng đầu nhìn ông ta, mặc dù bản thân ông ta không nghe theo mệnh lệnh James, nhưng cho tới bây giờ cũng không dám biểu lộ ra tâm ý muốn muốn đối đầu với ông ta, nhưng những gì ông ông ta ta nói như đã nắm rõ hết toàn bộ những suy nghĩ của Jackson trong lòng bàn tay.

Một loại những cảm giác sợ hãi xuất hiện.

 
“Là tôi không biết lượng sức-‘ Jackson cúi thấp đầu, tránh né ánh mắt của James.

 
“Biết thế là tốt rồi, còn có, tôi giữ lại cho ông một con đường sống cũng không phải là muốn làm từ thiện, ở dưới tay tôi còn nuôi rất nhiều thùng cơm di động nữa, ông tốt nhất phải nói cho tôi biết, của tồn tại của ông, có thể giúp được gì có lợi cho tôi?”
 
James không chờ Jackson nói chuyện, mà là đứng lên, đi đến trước bể cá.


 
“Loại cá này có tên là cá cọp, thèm khát máu, ăn thịt”
 
Ông ta đưa lưng về phía Jackson nói, quay đầu quỷ dị tươi cười, đem ngón tay của mình rạch ra một chút, một chút máu tươi chảy ra ông ta liền đem nó hòa vào trong bể cá, tứng từ góc độ của Jackson có thể thấy, đám cá kia sau khi ngửi thấy mùi máu tanh liền giống như trở nên điên cuồng, bơi loạn xạ lên.

 
James lạnh lùng cười, cho ngón tay vào trong bể cả, các con cá khác cũng không dám tiến lên, duy chỉ có một con cá vẫn tiếp tục xông lên, thiếu chút nữa cắn vào tay ông ta.

 
James thuận tay vớt con cá lớn mật đó lên, sau đó cho vào cái máy xay ở bên cạnh, ấn vào khởi động.

 
Một con cá còn sống trong phút chốc liền biến thành cá xay nhuyễn.




Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi