CƯNG CHIỀU MỖI EM



Chương 1110
 
“Niệm Sơ, cháu cũng học một cái đi! Vừa vặn có thể học cùng bọn họt”
 
Hoàng Ánh biết ý nghĩ của Lâm Niệm Sơ, đã trải chuyện gia đình lúc trước, hiện tại bà đã học được cách bao dung vạn vật, trên khuôn mặt trừ nếp nhăn ra thì còn lại đều là yêu thương.

 
“Đúng đó, Niệm Sơ, cậu cùng học với bọn mình đi!”
 
Hạ Ly lôi kéo tay của Lâm Niệm Sơ năn nỉ.

 

“Vậy, vậy cháu cũng sẽ học taekwondol”
 
Lâm Niệm Sơ ngượng ngùng khẽ cúi đầu.

 
“Tốt quá, như vậy là lại nhiều thêm một người đến bảo vệ em rồi.


 
Hạ Ly cao hứng nhảy cả lên, khiến cho những người khác cũng phải cười vang.

 
Nhưng mà nhà bọn đã đem Hạ Ly trở thành một cô công chúa, mỗi người trong nhà đều yêu chiều cô bé hết nấc.

 
“Anh, chuyện lần này, anh định sẽ giúp Lâm Quân như thế nào!”
 
Trần Hi Lam nghiêng đầu nhìn Trần Hi Tuấn đang lái xe, sau khi đắn đo nhiều lần mới dám mở miệng hỏi.

 
“Chúng ta không phải đang giúp Lâm Quân, mà chúng ta là đang giúp chính mình.

Hiện tại mọi chuyện vẫn còn chưa chắc chắn, mọi chuyện vẫn chưa thể nói chắc chắn được”
 
Quả nhiên đúng như Trần Hi Lam dự liệu, trong lòng Trần Hi Tuấn vân đang có hy vọng, không phải là một người kiên cường, không có chút tín nhiệm hay tin tưởng nào với cha của mình, có lẽ là do giác quan thứ sáu của phụ nữ đi, cô vẫn luôn cảm thấy sẽ có chuyện gì đó xảy ra?
 

“Ừm, em biết, ý của em là muốn tìm chứng cứ, chúng ta đi đến căn phòng mà trước đây anh và chị Nhật Linh ở với nhau có lẽ không được đâu”
 
Trần Hi Lam nhìn tuyến đường mà Trần Hi Tuấn đang lái xe đi, sau đó liếc mắt nhìn Trần Hi Tuấn một cái.

 
Trần Hi Tuấn từ từ dừng xe lại, bởi vì lực quán tính, mà thân thể của Trần Hi Lam không chút phòng bị khẽ đổ về phía trước một chút.

 
“Em không sao chứ!”
 
Trần Hi Tuấn cảm thấy rất có lỗi nhìn thoáng qua Trần Hi Lam.

 
“Không có việc gì cả.


 
Trần Hi Lam lắc đầu, cười cười, nhưng trong lòng lại cảm thấy có chút lo lắng cho sau này khi anh cô và cha gặp mặt nhau.

 
“Về nhà!”
 
Trần Hi Tuấn thở ra một hơi, quay xe về hướng nhà ở.

 

Sự tình cũng thật là trùng hợp, anh và cả James tựa hồ như cùng lúc lái xe về nhà, hai người một trước một sau đi vào trong nhà, Trần Hi Tuấn và Trần Hi Lam xuống xe, phía sau liền truyền đến tiếng động cơ phanh xe của James.

 
Trần Hi Lam lôi kéo Trần Hi Tuấn đứng ở cửa cùng nhau đợi James xuống xe.

 
James vừa mới đàm phán xong chuyện với Jackson nên tâm tình cũng đang rất tốt, cũng đã hai ngày không gặp đứa con này, tuy rằng vẫn còn khẽ nhíu mày, trong lòng cũng không còn tức giận như lúc trước nữa.

 
Chính là hai người vẫn luôn cần một người bắc thang làm hòa trước, mà người này, đương nhiên sẽ không phải là ông ta.

 
Ở trong mắt của ông ta, thế giới này có thay đổi như thế nào cũng không có chút quan hệ nào với ông ta, ông ta ở bên ngoài cho dù có dùng những thủ đoạn như thế nào, thì khi về đến nhà cũng chỉ là một người cha, trong thế giới của ông ta chỉ có Trần Hi Tuấn và Trần Hi Lam, hai người bọn họ mà thôi.

 
Năm đó sai người cướp túi xách của Lê Nhật Linh cũng là vì muốn tạo cho con trai một cơ hội, đây cũng chỉ là bởi vì xuất phát từ tấm lòng yêu thương của một người cha đối với con cái mà thôi.

Ông ta cũng không biết khi đó Lê Nhật Linh cư nhiên lại là người phụ nữ của Lê Vân Hàng, thật là tạo hóa trêu người.




Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi