CƯNG CHIỀU MỖI EM



Chương 913
Cả hai cùng im lặng, sau đó họ gần như đồng thời nở nụ cười.
“Nếu đã như vậy, cháu chắc chắn sẽ chọn phản bội đúng không!”
“Vậy thì sau này, phải đắc tội nhiều rồi.”
Lâm Quân ngẩng đầu lên, uống cạn nửa tách trà ấm, bước ra khỏi phòng làm việc của Lê Vân Hàng.
Lê Vân Hàng nhìn theo bóng lưng người thanh niên rời đi, trong mắt hiện lên cảm xúc lẫn lộn, xem ra lần này có lẽ phải đánh một trận gian nan.
Lâm Quân bước ra khỏi phòng làm việc, đi qua phòng của Nhật Linh, Liếc nhìn người đang ngủ say bên trong.
Trong lòng xao động, đôi mắt đầy dịu dàng và trìu mến, đã vậy thì để anh làm bất cứ điều gì cũng được.

Anh không nán lại mà đi thẳng về phòng.

Trong phòng cửa sổ không đóng, hơi lạnh phả vào.
Anh lấy điện thoại di động ra và bấm số điện thoại của Jackson với ánh mắt sắc bén.
“Anh Quân đấy à!”
Jackson nhận được điện thoại của Lâm Quân cũng không hề bất ngờ, mọi chuyện đều trong tâm kiểm soát.

Khóe miệng lão ta nhếch lên, hướng về bàn cờ trước mặt, cầm quân cờ, nhìn tổng thể bàn cờ chờ người kia nói.
Trò chơi cờ này là hồi đó học với Lê Vân Hàng.

Sự huyền diệu ẩn sâu trong mỗi nước cờ thực sự đáng kinh ngạc.
“Vâng, ngày mai gặp nhau đi!”
“Anh dựa vào đâu mà tin rằng tôi sẽ đồng ý? Anh đã đứng về phía Lê Vân Hàng trong cuộc họp cổ đông lần trước.”
“Vì ông Jackson sớm đã sắp xếp, nên chắc chắn cũng biết tôi tìm ông là vì việc gì.

Tôi biết là không chỉ tôi có việc muốn nhờ ông mà ông cũng có việc muốn nhờ tôi.

Vì vậy, là một người kinh doanh ông chắc chẳn có thời gian để gặp tôi!”

“Anh Quân quả nhiên là một người khôn ngoan, ngày mai anh có thể đến gặp tôi bất cứ lúc nào”
Giọng điệu của .Jackson rất đắc ý.

May mắn là lão ta sớm đã suy tính kĩ càng, biết được Lê Nhật Linh là điểm yếu của Lâm Quân.

Một người yếu đuối sẽ không bao giờ có thể giả làm người mạnh mẽ được.
Đại hội cổ đông vốn dĩ muốn kiểm tra năng lực của Lê Vân Hàng.

Thật không ngờ Lâm Quân này cũng là một trong số những cổ đông, mở miệng là hợp đồng chín con số, thật sự không đơn giản.
Hừ, chỉ cần nắm được điểm yếu của anh ta thì có thể tùy ý điều khiển sức mạnh của anh ta.

Lúc đó Lê Vân Hàng cũng không phải là đối thủ của hắn.
Có được Lâm Quân, LX cũng sẽ nằm trong túi của mình.
Lão ta đặt mạnh một quân cờ xuống, nhìn bàn cờ với tâm trạng cực kì tốt.
Còn đối với nhà họ Lê, đây sẽ lại là một đêm không ngủ.
Lâm Quân mới sáng sớm đã ra khỏi nhà.


Hạ Linh dụi mắt đi ra khỏi phòng liền nhìn thấy cảnh cha đang ngồi trên sô pha cầm tách trà trầm tư.
“Cha!” Hạ Linh vẫy tay với Lê Vân Hàng.
“Làm sao vậy?” Lê Vân Hàng bây giờ mới phản ứng lại, cười nhìn cô: “Dậy sớm như vậy sao?”
“Con không phải con lợn lười biếng đâu” Hạ Linh bĩu môi, bất mãn phản bác lại.
“Chị gái tỉnh chưa?” Hạ Linh đột nhiên nhớ tới Lê Nhật Linh, vội hỏi.
Lê Vân Hàng thở dài lắc đầu: “Vẫn chưa, sao con lại hỏi như vậy?”
“Sớm như vậy Lâm Quân đã đi ra ngoài, không chăm sóc chị nên con nghĩ rằng chị ấy đã tỉnh dậy rồi.”
“Nhưng chị con vẫn chưa tỉnh dậy.

Lâm Quân đi ra nị làm gì vậy cha?” Hạ Linh nhìn Lê Vân Hàng với vẻ mặt bối rối.
Mối quan hệ giữa Lê Nhật Linh và Lâm Quân tốt đến nỗi khiến người khác ghen ty.

Lâm Quân sẽ không vô cớ để Lê Nhật Linh ở nhà một mình.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi