CƯNG CHIỀU VÔ HẠN - AN THIÊN NHẤT THẾ

Editor: Tiểu Bánh bao

Beta-er: Nhạc Dao, Sil

Lúc này, các phóng viên đang chầu chực ngoài cửa nhìn thấy Lục Phỉ đón nắng đi tới, không khỏi sững sờ.

Dáng người thon, khuôn mặt tuấn mỹ không thể bỏ qua, đứng dưới ánh mặt trời như phản chiếu từng vầng hào quang.

Đây là một người đàn ông vô cùng quyến rũ, anh chỉ cần đứng đó thôi cũng sẽ trở thành tâm điểm của sự chú ý, khiến mọi người không kìm được muốn đi theo.

Chỉ có thể nói một câu, không hổ là người đàn ông được mệnh danh là “Nam thần quốc dân”.

Trong lúc các phóng viên đang thất thần, Lục Phỉ đã sắp đi tới trước mặt họ.

Lúc này, các phóng viên mới sực tỉnh, lập tức giơ míc microphone và máy ảnh về phía anh.

Từ sau khi Lục Phỉ về nước, các phóng viên đã rất lâu không biết được tung tích của anh, hôm nay họ chỉ tới để thử vận may, không ngờ lại có thể gặp được thật.

“Lục Ảnh đế Lục đã công khai con trai anh rồi, vậy tiếp theo liệu anh có sẽ công bố thân phận của vợ mình không sao? Anh có thể chia sẻ cho chúng tôi biết liệu cô ấy là người trong hay ngoài ngành giải trí hay không?” Các phóng viên cảm thấy rất hứng thú với người vợ thần bí này của Lục Phỉ

Tuy trên mạng còn chưa có tin tức gì, nhưng không ít người đã bắt đầu lén lút tìm tòi khắp nơi, muốn bắt được tin này lên trang đầu.

Bây giờ, họ tới thăm dò Lục Phỉ cũng để chuẩn bị cho tốt.

Lục Phỉ nghe vậy, mắt sáng như sao nhìn chằm chằm vào tên phóng viên kia, lãnh đạm nói: “Tạm thời không tiện thông báo.”

“Vậy Lục Ảnh đế có thể nói cho chúng tôi biết trước khi anh muốn công bố được không? Để tránh lúc đó chúng tôi tung tin sai lệch được không?” Phóng viên nọ tiếp lời, nếu có thể chụp được tung tích của vợ Lục Phỉ thì tất nhiên họ sẽ không nương tay. Nhưng nếu không điều tra ra được, họ hy vọng Lục Phỉ sẽ chủ động.

“Ừ.” Lục Phỉ khẽ gật đầu, coi như đã đồng thuận với đám phóng viên này.

Còn những chuyện khác thì còn phải tùy vào bản lĩnh của bọn họ.

Tiếp theo, sau khi các phóng viên hỏi một số vấn đề khác của Lục Phỉ liền thả anh đi.

Họ nhìn bóng lưng đang rời đi của Lục Phỉ, liếc mắt nhìn nhau, thật ra họ cũng rất tò mò, rốt cuộc phải là người phụ nữ như thế nào mới có thể khiến Lục Phỉ cúi người?

Rất nhiều người trong số họ đã từng không tin, theo dõi Lục Phỉ suốt mấy tháng liền, cuối cùng lại phát hiện ra quy luật sinh hoạt của Lục Phỉ tốt đến đáng kinh ngạc, không dây dưa với những nữ diễn viên đã từng hợp tác, cũng chưa bao giờ đến những nơi như quán bar, hộp đêm, cả thể xác lẫn tinh thần đều “sạch” đến đáng ngạc nhiên. Trong giới giải trí hào nhoáng, tràn ngập danh lợi này, hành động của Lục Phỉ là vô cùng hiếm có, cũng khiến người ta xúc động.

Nếu không phải lần này Lục Phỉ chủ động để lộ ra tin mình đã có con, những phóng viên như bọn họ cũng chẳng thể phát hiện được!

Là người trong giới giải trí, thật ra họ cũng khá khâm phục nam diễn viên có thể giữ mình trong sạch được như vậy là Lục Phỉ. Dù sao, với địa vị và vẻ ngoài này của Lục Phỉ, không biết có bao nhiêu người đẹp sẽ chủ động leo lên!

Nhưng rất may, người giống như Lục Phỉ thật sự quá ít, nếu không thì những phóng viên giải trí như họ chắc phải cạp đất mà ăn rồi.

Lúc này, bên trong công ty.

Sự xuất hiện của Lục Phỉ đã hấp dẫn sự chú ý của không ít người, rất nhiều diễn viên mới vào nghề nhìn anh bằng ánh mắt cực kỳ hâm mộ và kính nể, họ không biết phải tốn bao nhiêu thời gian mới có thể lên được tới đỉnh cao của anh, hoặc có thể mãi mãi cũng không thể đạt được.

Họ cứ nhìn theo mãi, tận tới lúc anh bước vào thang máy mới yên lặng thu lại ánh mắt, sau đó lại yên lặng nhìn về phía tấm áp phích rất lớn đặt ở chính giữa Đđại sảnh của công ty giải trí Chí Tôn.

Trên ảnh, Lục Phỉ đang đứng trên bục cao nhất để nhận giải thưởng diễn viên ASK, nhìn ngắm một lúc, tất cả mọi người đều không thể không thừa nhận, rằng bất kể là Lục Phỉ trong hiện thực hay trên ảnh thì đều là một nguồn sáng di động.

Lục Phỉ không biết được suy nghĩ của người khác, đã sắp tới tầng cao nhất của công ty giải trí, vừa ra khỏi thang máy, trợ lý Tiểu Tạ của Mục Kỳ đã sớm nhận được tin liền tiến lên nghênh đón.

Tiểu Tạ thấy Lục Phỉ xuất hiện liền vội vàng nói: “Lục tiên sinh, Tổng giám đốc đã chờ anh rất lâu rồi.”

“Ừ.” Lục Phỉ gật đầu, đi theo Tiểu Tạ vào văn phòng của Tổng giám đốc.

“Ngồi đi.” Vừa đi vào văn phòng, Lục Phỉ đã đi tới trước mặt Mục Kỳ, Mục Kỳ vội vàng nói.

Nghe vậy, Lục Phỉ liền tìm một chỗ ngồi xuống, ánh mắt khóa chặt lấy Mục Kỳ.

Mục Kỳ thấy vậy mới khẽ ho lên một tiếng, nói: “Tối qua tôi cũng đã xem chương trình rồi, Hạo Hạo thật sự rất đáng yêu, mọi người trên mạng đều rất thích.”

“Cho nên?”

“Có không ít công ty quảng cáo đã tìm tới, ra giá cao muốn con trai cậu trở thành người đại diện, trong đó có không ít nhãn hiệu thời trang trẻ em.” Mục Kỳ nói thẳng, không kể đến bố của Lục Hạo là Lục Phỉ, chỉ cần nói đến vẻ đáng yêu đến moe của bé  đều đã khiến không ít người như hổ rình mồi.

“Tôi từ chối.” Lục Phỉ không chút nghĩ ngợi liền nói.

“Con của cậu càng nổi tiếng thì sẽ càng có tác dụng với việc công khai danh tính của vợ cậu sau này.” Mục Kỳ tiếp tục khuyên, anh cũng rất tò mò về người vợ này của Lục Phỉ, nhưng cậu ta bảo vệ vợ mình quá chặt, đến bây giờ anh vẫn không biết được vợ cậu ta trông như thế nào cả.

Tất nhiên, nhìn từ vẻ ngoài của Lục Hạo đã có thể thấy đối phương trông cũng không tệ, nhưng liệu fan hâm mộ có thể chấp nhận được hay không cũng là một vấn đề lớn.

Anh nghĩ, có lẽ các fan cũng sẽ không thích một “bình hoa” đơn thuần đứng bên cạnh Lục Phỉ.

Đừng nói là fans, ngay cả anh cũng hơi nghi ngờ. 

Dù sao thì cũng đã nhiều năm trôi qua như vậy, đã có nhiều nữ diễn viên được công chúng coi là là tài sắc vẹn toàn, bất kể là ai, chỉ cần liên quan tới Lục Phỉ thì đều sẽ bị bôi nhọ tới mức thương tích đầy mình.

“Tôi sẽ hy sinh con mình vì vợ, vợ tôi cũng sẽ không làm vậy, hơn nữa, tôi nghĩ chẳng bao lâu sau, cô ấy cũng sẽ trở thành mục tiêu của phóng viên, sẽ không có ai nói rằng cô ấy không xứng với tôi nữa!” Lục Phỉ mím môi, ánh mắt loé lên sự lạnh lẽo.

“Vợ cậu cũng muốn lăn lộn trong giới giải trí sao?” Mục Kỳ nhíu mày, anh cũng không muốn vợ Lục Phỉ kéo chân sau của cậu ta. Trong giới showbiz, nếu địa vị giữa nam và nữ kém quá xa thì hôn nhân sẽ xuất hiện vấn đề rất lớn.

Mục Kỳ nghĩ, liệu có phải vợ của Lục Phỉ thấy chồng nhận được danh hiệu Nam diễn viên Xuất sắc nhất của giải thưởng ASK, giá trị con người tăng vọt, muốn mượn cơ hội để nổi tiếng một phen, tìm được cảm giác tồn tại không. Dù sao chuyện như vậy cũng không phải là không có trong giới giải trí.

Nếu không thì tại sao lại chọn thời điểm này để công khai?

Lục Phỉ nghe vậy, liếc nhìn đầy khinh thường về phía Mục Kỳ: “Vợ của tôi là nhà thiết kế thời trang nổi tiếng, cô ấy không có hứng thú với giới giải trí!”

Mục Kỳ thấy dáng vẻ không thèm che dấu này của cậu ta, lại khẽ sờ mũi, Lục Phỉ đúng là rất bảo vệ vợ, chỉ nói một chút thôi mà cũng không được sao? Nhưng nghĩ tới lời Lục Phỉ nói, lại hỏi tiếp: “Ai vậy?”

“Nhan Hạ!” Lục Phỉ nói tên Nhan Hạ, ánh mắt liền ngập tràn vẻ dịu dàng và quyến luyến.

Cảm xúc này không thoát khỏi mắt Mục Kỳ.

Từ trước tới nay, anh vẫn chưa thấy một Lục Phỉ như vậy, nên giờ thấy cậu ta như vậy khiến anh ngỡ ngàng trong nháy mắt.

Tuy vậy, lại nghĩ đến cái tên “Nhan Hạ” này, Mục Kỳ rất muốn biết liệu đây có phải người mà anh nghĩ đến hay không.

Ngay sau đó, anh lập tức gõ tên “Nhan Hạ” lên trên máy tính.

Vừa gõ lên đã có một vài tin tức hiện ra.

Xem xong, anh lại nghĩ tới nhà thiết kế Nhan Hạ này trong giới giải trí là “Thần long thấy đầu không thấy đuôi”*, tựu chung lại là rất phù hợp với hình ảnh của vợ Lục Phỉ.

*Thần long thấy đầu không thấy đuôi (Cách nói): Nguyên văn là để diễn tả cái hay của thơ văn, sau này được dùng để chỉ hành tung bí mật của một người nào đó, cũng để chỉ lời nói lập lờ, nước đôi, khiến người đọc khó hiểu (Nguồn: Baidu).

Nếu là người này thì thật ra cũng không khó để chấp nhận như vậy.

Cả vợ và con gái anh đều rất thích quần áo của nhà thiết kế Nhan Hạ này. Hằng năm, mỗi khi phòng làm việc của Nhan Hạ tham gia tuần lễ thời trang New York, cũng là thời điểm vợ con anh tiêu một đống tiền.

Giờ nghĩ lại thì thấy, không phải tuần lễ thời trang New York sắp diễn ra rồi sao?

Anh vội vàng nhìn về phía Lục Phỉ: “Lần này vợ cậu định xuất hiện trước truyền thông sao?”

“Ừ, là vì tôi.” Giọng Lục Phỉ lạnh lùng, nhưng trong mắt lại ngầm mang theo sự sung sướng nhàn nhạt.

Mục Kỳ nhìn vẻ “ngạo kiều*” này của Lục Phỉ, khóe môi run rẩy, anh vẫn luôn cho rằng cậu ta là đóa hoa cao ngạo, bây giờ hóa ra lại là một con “trung khuyển**” ? Nếu để cho người ta nhìn thấy thì chỉ sợ sẽ khiến rất nhiều người được “mở rộng tầm mắt”.

*Ngạo kiều: bề ngoài lạnh lùng xa cách nhưng nội tâm mãnh liệt như lửa.

**Trung khuyển: người trung thành, luôn một lòng một dạ nghĩ cho người yêu (mình thấy đa số ở nam chính/phụ gì đấy trong ngôn tình, đặc biệt phổ biến trong đam mỹ).

“Hóa ra, đây là lý do mà hằng năm trong bốn tuần lễ thời trang lớn, cho dù có bận cách mấy cậu cũng vẫn dành thời gian một mình tham dự tuần lễ thời trang New York.” Mục Kỳ hoàn hồn, tiếp tục nói, ngoài việc là một trong những nghệ sĩ được các đạo diễn lớn yêu thích, Lục Phỉ còn là người mẫu được ưa thích vì dáng người cao lớn, rắn rỏi, khuôn mặt đẹp trai góc cạnh, hơn nữa lại còn có được danh tiếng trời ban, khiến cho cậu ta dễ dàng trở thành mục tiêu của các tạp chí thời trang.

Mà trong quá khứ, đúng là Lục Phỉ cũng có tham dự một số tuần lễ thời trang, từng chụp hình cho rất nhiều tạp chí thời trang nổi tiếng trong và ngoài nước, nhưng số lượng cũng không nhiều.

Nhưng có chuyện đã trải qua nhiều năm xác thực, tất cả mọi người đều biết, tuần lễ thời trang khác thì không dám nói trước, nhưng cậu ta nhất định sẽ tham dự tuần lễ thời trang New York.

Rất nhiều người đã từng thử đi tìm đáp án, nhưng cuối cùng đều tay không mà về.

Bây giờ, xem như anh đã hiểu rồi.

Hóa ra là vì vợ.

Bây giờ, khi xem xét cẩn thận những thói quen không cho người khác biết của Lục Phỉ trước đây, chỉ cần liên hệ với vợ cậu ta thì tất cả đều đã có đáp án.

Một Lục Phỉ như vậy thật sự giống lời của các fan – “bước xuống từ trên thần đàn.”

“Lục Phỉ, hãy đi con đường mà cậu muốn đi!”

Thật ra, ở trong giới giải trí nhiều năm như vậy, Mục Kỳ đã thấy rất nhiều cặp vợ chồng ly tán, ngay cả anh cũng đã từng không chống lại được cám dỗ mà lầm đường lỡ bước, nhưng có một người như vậy, dù có ở trong môi trường hỗn loạn như thế, lại vẫn “gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn”.

Anh có thể cảm nhận được hơi thở của cuộc sống hạnh phúc từ trên người cậu ta.

Mà anh cũng không muốn nhìn thấy niềm hạnh phúc này bị phá hỏng.

Khi đối diện với một thứ tốt đẹp, ngoại trừ tâm lý muốn phá hỏng, cũng chỉ còn lại mong muốn bảo vệ, bây giờ anh lại có mong muốn bảo vệ nó.

“Con đường của tôi từ trước tới giờ luôn chỉ có một!” Khóe môi Lục Phỉ chậm rãi lạnh lùng cong lên, giống như hờ hững xa cách, không thể chạm vào, nhưng chỉ trong vài giây ngắn ngủi như vậy lại có thể khiến cho người ta biết, không phải không thể chạm vào anh, mà anh đã để dành hết những chỗ có thể chạm vào cho đúng một người.

Nhìn thấy Lục Phỉ kiên định như thế, Mục Kỳ đột nhiên cảm thấy, nếu thấy được cậu ta như vậy, nhất định sẽ có rất hằng hà sa số phụ nữ muốn nhào vào lòng, si mê, phát cuồng vì cậu ấy.

Nhưng cho dù vậy, trong mắt Lục Phỉ, chỉ sợ người đẹp trên khắp thế giới đều không thắng nổi Nhan Hạ duy nhất trong lòng cậu ta.

***

Sau khi rời khỏi công ty, Lục Phỉ liền lái xe tới dưới công ty của Nhan Hạ.

Ngồi trong xe, yên lặng đếm số tầng nơi cô làm việc, cuối cùng tầm mắt dừng lại ở cửa kính trên tầng nào đó.

Ngay sau đó, anh lấy di động ra chuẩn bị bấm gọi cô, nhưng ngón tay thon dài dao động trên đó một lát, cuối cùng vẫn cất điện thoại đi.

Mấy ngày này là lúc Nhan Hạ bận nhất, anh không nên làm phiền cô, chờ cô tan tầm rồi cùng đi đón Hạo Hạo.

Đôi mắt của Lục Phỉ dần có độ ấm khi nghĩ đến Nhan Hạ, rồi lại nghĩ đến con trai.

Anh nghĩ vậy, mở Weibo, xem mấy tin tối qua có liên quan tới con trai.

Phía trên đều là một đống bình luận an ủi thằng nhóc tham ăn nhà anh.

Lục Phỉ lướt một hồi lâu, cuối cùng anh ngừng lại khi nhìn thấy một bình luận trong đó.

“Nam thần có thể đừng giống Úc thiên vương không? Em chỉ muốn thấy bóng dáng của nam thần và em bé đáng yêu trên Weibo thôi.”

Anh nhíu mày, tìm tên Úc Tử Phàm trên Weibo.

Trong chốc lát, anh đã vào Weibo của Úc Tử Phàm.

Bài viết đầu tiên trên Weibo của Úc Tử Phàm là ảnh của một nhà ba người, hai lớn một nhỏ vô cùng hài hòa.

Hướng ánh mắt xuống, lại thấy rất nhiều từ ngữ kịch liệt.

“Người phụ nữ này xấu quá, sao Úc thiên vương lại thích được chứ.”

“Cảm thấy vợ Úc thiên vương không xứng với anh ấy.”

“…”

Lục Phỉ chỉ nhìn sơ qua một hai bình luận, cũng có thể cảm nhận được sự ác ý trong đó.

Thông qua internet, những người này đã sử dụng bàn phím làm vũ khí của họ, tùy ý làm tổn thương người khác.

Anh nghĩ vậy, bắt đầu “đào mộ” những bài viết trước đây của Úc Tử Phàm.

Đến cuối cùng, anh lại phát hiện đối phương cũng có điểm giống mình.

So với vợ, đa số fan lại càng dễ tiếp nhận đứa bé hơn.

Từ sự kiện anh bí mật kết hôn bùng nổ đến nay, fan nhắc tới Nhan Hạ đã ít lại càng ít, cho dù thỉnh thoảng có một hai bình luận, nhưng từ thái độ lảng tránh của fan khác thì đã có thể nhìn ra thái độ của họ.

Tuy trước đây anh có lòng tin rất nhiều, nhưng thấy trạng thái của Úc Tử Phàm thì anh phải suy xét tới tình cảnh sau này của Nhan Hạ.

Lục Phỉ nghĩ đến đây, nhìn thời gian trên di động, bấm điện thoại gọi cho Hình Ảnh.

“Chị Hình có thông tin liên lạc của Úc Tử Phàm không?” Điện thoại vừa được kết nối, anh liền nói thẳng vào chủ đề.

“Để chị hỏi một chút, lát nữa sẽ gửi vào điện thoại của em.” Hơi thở của Hình Ảnh đầu đây bên kia ngừng lại vài giây, sau đó lập tức dùng giọng giải quyết việc chung nói.

“Ừm.”

Không lâu sau khi cúp điện thoại, một tin nhắn được gửi đến Lục Phỉ.

Anh bấm vào dãy số, điện thoại liền gọi cho Úc Tử Phàm.

Rất nhanh, đầu dây bên kia liền truyền đến giọng nói của Úc Tử Phàm.

“Chào anh, anh là…” Khi Úc Tử Phàm nhận được điện thoại, nhìn dãy số xa lạ, hơi bất ngờ vì đây là số điện thoại cá nhân của anh. Tuy nghĩ vậy, nhưng anh vẫn nhận.

“Tôi là Lục Phỉ.” Bốn chữ đơn giản suýt khiến Úc Tử Phàm không cầm được di động, vị đại già* giới giải trí này lại gọi điện cho mình làm gì?

*Đại già: chỉ một người có quyền, có tiền, năng lực cao ở một lĩnh vực hoặc một địa phương nào đó.

Ở Đài Loan, đại già chỉ vai diễn lớn, tiểu già là vai diễn nhỏ. Hoặc để chia thứ hạng ngôi sao: A già (hạng A), B già, C già, …. Quái già là để chỉ người tính tình cổ quái. Ở Đài Loan, được xưng ‘già’ ở một lĩnh vực nào đấy tức là người có điểm đáng khen và tôn kính ở lĩnh vực đó. (Nguồn: https://tongthudainhan.wordpress.com).

Sau đó Úc Tử Phàm nghĩ tới tin tức mình che đậy mấy hôm nay, bình tĩnh lại, nói tiếp: “Tìm tôi có việc gì sao?”

“Có thời gian không? Ra ngoài nói chuyện chứ?” Giọng nói của Lục Phỉ truyền qua điện thoại, chậm rãi xuyên qua màng nhĩ của Úc Tử Phàm.

Kết thúc cuộc gọi, Úc Tử Phàm hơi choáng váng, anh và Lục Phỉ thân thiết lắm sao?

Một lát sau, Lục Phỉ và Úc Tử Phàm hẹn nhau ở một quán cà phê cách phòng làm việc của Nhan Hạ không xa.

“Chào anh.” Úc Tử Phàm ngồi xuống, vội chào hỏi Lục Phỉ. Tuy hai người cùng ở trong giới giải trí, nhưng diễn viên và ca sĩ giao thoa không nhiều lắm, huống chi là nhân vật hàng đầu của giới nghệ sĩ – Lục Phỉ.

“Ừm, ngồi đi.” Lục Phỉ gật đầu với Úc Tử Phàm, sắc mặt hơi lạnh nhạt.

Úc Tử Phàm thấy thái độ của Lục Phỉ thì thầm lúng túng, sao anh lại có cảm giác mình đang đi gặp lãnh đạo vậy?

“Anh tìm tôi vì chuyện bí mật kết hôn sinh con?” Úc Tử Phàm không muốn quanh co, trực tiếp dò hỏi.

“Nghe nói fan của anh vẫn đang tẩy chay vợ anh.”

Úc Tử Phàm nghe được lời Lục Phỉ nói, gật đầu, giọng mỏi mệt nói, “Ừ.”

Tuy anh được gọi là Thiên vương, lại đi theo phái thần tượng*, ngoại hình tương đối đẹp trai đã mang đến cho anh rất nhiều fan nhưng đồng thời, nó cũng có mặt hạn chế, phần lớn fan của anh đều là nữ sinh nhỏ tuổi.

*Cbiz chia thành hai phái:

1/ Phái thực lực thường gồm những diễn viên đã được công nhận về khả năng diễn xuất qua các tác phẩm của mình.

2/ Phái thần tượng thường bao gồm những nghệ sĩ có giá trị thương mại cao, bao gồm khả năng hút fan, đi show quảng cáo. (Nguồn: Chinese NetizenBuzz Vtrans).

Lúc trước anh từng nói mình độc thân, bây giờ lại đột nhiên lộ ra chuyện bí mật kết hôn sinh con, nên fan không chấp nhận. Ban đầu họ mắng anh, nhưng dưới sự can thiệp của giải trí Chí Tôn, tình hình đã chuyển biến tốt đẹp.

Nhưng bây giờ, các fan lại đào bới quá khứ của vợ anh, chê bai cô ấy thậm tệ.

Anh không thể khống chế tình trạng điên cuồng này được.

Ngay cả công ty giải trí sau lưng cũng bảo anh hãy thường xuyên dẫn con trai ra ngoài lộ diện, để chuyện của vợ anh lắng xuống trước rồi hẵng tính tiếp.

Nhưng vậy thì sao anh có thể xứng với người vợ đã âm thầm ủng hộ anh, lo liệu mọi việc trong nhà vì anh được chứ?

Anh không muốn vợ mình phải trốn trong góc tối cả đời, chỉ có thể yên lặng nhìn mình.

Đột nhiên, anh hơi hâm mộ Lục Phỉ, anh ta có đủ thực lực để bảo vệ vợ mình. Từ khi giải trí Chí Tôn đằng sau Lục Phỉ giúp anh chuyện này thì anh đã biết thái độ của họ về chuyện anh ta bí mật kết hôn sinh con.

“Đoàn đội của tôi có một số kế hoạch cho việc công khai vợ tôi. Nếu anh muốn thì có thể thử trước.” Lục Phỉ nhìn sắc mặt mệt mỏi của Úc Tử Phàm, chậm rãi nói.

“Anh muốn vợ chồng tôi làm vật thí nghiệm của anh?”

“Anh có thể nghĩ như vậy.” Lục Phỉ không quan tâm nói.

Úc Tử Phàm nhìn Lục Phỉ ngồi trước mặt, chậm rãi trầm tư. Anh phải thừa nhận, lúc trước nhờ sự can thiệp của giải trí Chí Tôn mà anh đã khôi phục được danh tiếng từ sự đả kích của đối thủ. Khi tình huống của Lục Phỉ cũng ổn định thì giải trí Chí Tôn sẽ không tốn công vì anh nữa, mà công ty giải trí của anh lại không làm gì cả, bây giờ vợ anh lại gặp phải vấn đề khó giải quyết.

Nhưng nếu đội quan hệ xã hội sau lưng Lục Phỉ lại hỗ trợ thì lại khác!

Đây là một cơ hội rất tốt.

Nhưng anh không thể dễ dàng đáp ứng như vậy được, ngừng một lát, rồi tiếp tục nói: “Tôi có thể tham dự toàn bộ kế hoạch không?”

“Ừ.” Lục Phỉ gật đầu.

“Vậy thì trông cậy vào anh.” Úc Tử Phàm nghiêm túc cảm ơn Lục Phỉ.

“Không cần, theo nhu cầu thôi.” Lục Phỉ lạnh nhạt nói. Giới giải trí vốn là một nơi thực tế.

Trên thực tế, anh hơi chướng mắt Úc Tử Phàm. Lúc vợ đối diện với sự công kích của cư dân mạng, anh ta là chồng mà lại làm được gì.

Nếu anh ở trong hoàn cảnh bây giờ của Úc Tử Phàm thì anh sẽ chỉ có một lựa chọn: 

Nếu cả thế giới không thể tiếp nhận vợ anh thì anh sẽ từ bỏ cả thế giới.

Nhưng Nhan Hạ không muốn như thế nên anh cũng chỉ còn một con đường khác để đi: Để cả thế giới tiếp nhận vợ anh.

Úc Tử Phàm là một người nhạy cảm, thấy thái độ của Lục Phỉ thì đã biết đối phương không thích mình.

Sau đó hai người nhìn nhau không nói gì.

Đúng lúc này, tiếng chuông di động của Lục Phỉ đã phá vỡ bầu không khí căng thẳng này.

Úc Tử Phàm thấy rõ, khi Lục Phỉ nhìn dãy số trên di động kia, thái độ liền dịu dàng hơn hẳn.

“…”

“Bây giờ anh ở dưới công ty em.”

“…”

“Anh chờ em ở cửa.”

“…”

“Ừ.”

Lục Phỉ nói ngắn gọn sau đó cúp điện thoại, ánh mắt đen láy sâu thẳm nhìn về phía Úc Tử Phàm: “Tôi đi trước!”

“Ừm.” Úc Tử Phàm gật đầu, sau đó nhìn theo Lục Phỉ đi ra khỏi quán cà phê.

Anh cứ đứng bên cửa sổ nhìn bóng lưng cao lớn của Lục Phỉ rời đi.

Lúc anh chuẩn bị thu hồi tầm mắt thì đột nhiên thấy đến một bóng dáng mảnh khảnh đi đến trước mặt Lục Phỉ.

Cuối cùng, anh chỉ thấy bóng dáng kia nắm tay Lục Phỉ rời đi, lúc anh ta xoay người thì thấy vẻ dịu dàng trên mặt Lục Phỉ.

Lục Phỉ bây giờ khiến Úc Tử Phàm ngẩn người trong giây lát, Lục Phỉ anh thấy thật sự là người lạnh lùng trong trí nhớ sao?

Sau khi thấy Lục Phỉ dịu dàng với vợ, anh đột nhiên hiểu ra vì sao anh ta lại lạnh nhạt với anh như vậy.

Không ưa thái độ của anh trong cách xử lý vấn đề liên quan tới vợ mình sao?

Hình như đúng là khiến người ta không ưa thật. Không chuẩn bị bất kỳ thứ gì, cứ đẩy vợ mình ra trước mặt người khác, để cô phải chịu áp lực không nên có.

Úc Tử Phàm lấy di động ra, nhìn đống lời phản đối trên Weibo của mình, đăng một status mới lên.

# Úc Tử Phàm v: Vợ của tôi rất tốt, hãy chúc phúc cho chúng tôi! #

Sau khi đăng Weibo xong, Úc Tử Phàm đột nhiên cảm thấy trong lòng mình nhẹ nhõm hơn.

Dù kết quả có như thế nào thì anh cũng sẽ kiên định đứng bên cạnh vợ mình.

Lúc này, Lục Phỉ ngồi trên xe nghe được tiếng động truyền đến từ di động. Anh vừa cầm lấy thì đã thấy bài post mới của Úc Tử Phàm trên Weibo, khoé mắt khẽ cong, vị Úc Tử Phàm này đúng là trẻ nhỏ dễ dạy.

Nhan Hạ thấy anh vui vẻ nhìn chằm chằm di động thì vươn cổ nhìn sang: “Nhìn cái gì mà vui vậy?”

Lúc cô nhìn qua, anh liền cất điện thoại đi, duỗi tay thắt chặt dây an toàn cho vợ rồi nói: “Không có gì, anh chỉ đánh thức một người giả vờ ngủ thôi!”

Nhan Hạ nghe xong, cảm thấy rất mờ mịt, sao cô nghe không hiểu gì hết vậy?

Lục Phỉ thấy thế, khóe môi khẽ cong, khởi động xe nói: “Đi đón Hạo Hạo thôi!”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi