CƯNG CHIỀU VÔ HẠN - AN THIÊN NHẤT THẾ

Editor: Tiểu Bánh bao

Beta-er: Sil, Nhạc Dao

Có lẽ do biểu tình vui sướng khi thấy người khác gặp hoạ của Nhan Hạ quá rõ ràng nên Lục Phỉ đã nhanh chóng phát hiện ra sự khác thường của vợ, anh thấy cô nhìn mình đầy nghi ngờ thì nheo mắt hỏi: “Em cảm thấy anh không chăm nổi con sao?”

Cô lắc đầu một cách nghiêm túc khi nhìn thấy dáng vẻ có chút thẹn quá thành giận của anh: “Anh có thể chăm sóc tốt cho con, nhưng em chỉ lo anh sẽ giương cờ trắng đầu hàng khi bị con làm nũng thôi. Dù sao anh cũng là người có “tiền án” đấy, giờ anh còn nợ con một gói snack khoai tây kia kìa!”

“Anh đã bị lừa một lần rồi thì sẽ còn lần thứ hai à? Vợ ơi, em cứ yên tâm đi, anh sẽ chăm sóc tốt cho con mà.” Lục Phỉ nói không nhanh không chậm, giọng điệu vô cùng tự tin.

Nghe vậy, cô cũng không có ý kiến gì nữa.

Sau khi anh ở cùng với con cả ngày thì mới biết được chăm một đứa trẻ năm tuổi khó như thế nào. Thật ra, cô cũng rất mong được nhìn thấy anh bị “hành xác”.

***

Buổi chiều lúc con trai tan học, Nhan Hạ và Lục Phỉ lại cùng đứng đợi bên ngoài nhà trẻ.

Một lúc sau, hai người đã thấy con mình đi trong hàng và cũng giống như hôm qua, Lục Phỉ liền ôm Lục Hạo vào lòng.

Tuy nhiên có một điều không giống với hôm qua chính là, cô giáo Lý đang đứng đầu hàng vẫn luôn nhìn chằm chằm Lục Phỉ với ánh mắt lấp lánh, sau khi xác nhận lại nhiều lần, mới hỏi thầm: “Lục nam thần?”

Nghe được câu này, Nhan Hạ giật nảy mình, đã bị nhận ra rồi sao?

Cô lập tức nắm chặt lấy tay anh, anh cũng nắm lấy tay cô như tiếp thêm sức mạnh, sau đó bình tĩnh nhìn về phía cô giáo Lý: “Ừ.”

Suýt chút nữa là Cô giáo Lý đã hét lên khi nghe Lục Phỉ thừa nhận. Cô đã nghi ngờ từ ngày hôm qua rồi, mặc dù cuối cùng đã tự mình bác bỏ, nhưng hôm nay lại nhìn thấy một lần nữa thì cảm giác quen thuộc ấy liền trào dâng.

Thật sự là Lục nam thần kìa.

A a a…

Cô vui đến ngất mất thôi!

Một lúc sau, cô giáo Lý mới tìm lại được nhịp tim của mình, nhìn mẹ của Hạo Hạo đang đứng bên cạnh, rồi lại nhìn Lục Hạo trong lòng Lục Phỉ, lập tức đảm bảo: “Lục nam thần à, anh yên tâm đi, em sẽ không tiết lộ chuyện anh đã kết hôn và có con đâu. Có phải là anh muốn công khai chuyện này nên bây giờ anh mới quang minh chính đại tới đón Lục Hạo không?”

“Ừ.” Lục Phỉ vẫn tỏ ra lạnh lùng như trước.

Nhưng cô giáo Lý lại không bận tâm chút nào, đôi mắt híp lại thành một vầng trăng khuyết: “Thấy Lục nam thần hạnh phúc như vậy là em đã cảm thấy vui lây rồi.”

“Cảm ơn.” Anh rất tôn trọng các fan hâm mộ vẫn còn lý trí sau khi nhận ra mình như cô giáo Lý này.

“Tạm biệt, ha ha, em chính là fan đầu tiên biết chuyện anh đã kết hôn và sinh con đó nha.” Cô giáo Lý vừa vẫy tay cười chào hai người vừa kích động nói.

Lục Phỉ không nói gì, đưa Nhan Hạ lên xe.

Đến khi ngồi vào trong xe, cô mới dần bình tĩnh lại từ nỗi sợ hãi vừa rồi.

Anh nhớ lại dáng vẻ khẩn trương của cô lúc nãy nên gọi tên cô. Cô nghe thấy anh gọi thì liền ngẩng đầu lên, nhìn anh đầy nghi hoặc.

Anh thở dài, chậm rãi nói: “Nhan Hạ, bộ anh xấu lắm sao?”

“…”

“Nếu không thì tại sao em lại sợ mọi người biết được anh chính là chồng em chứ?” Lục Phỉ nói, dường như bên trong đôi mắt lạnh lùng còn có ý tố giác.

Cô hiểu lời nói bóng gió của anh, thấp giọng nói xin lỗi: “Là em vẫn chưa sẵn sàng.”

Tuy cô tin vào tình cảm của họ nhưng lại lo lắng về việc để lộ mối quan hệ này. Lục Phỉ trong mắt của hầu hết mọi người là xa tới mức không thể chạm vào, nhưng đây lại chính là người đàn ông đã cùng cô kết hôn, sinh con, đồng thời cũng làm bạn với cô suốt bảy năm.

Vì cô chỉ cần bản thân biết là đủ rồi nên dù không ai biết cô là vợ của anh thì cô đều cảm thấy tự hào lẫn mừng thầm trong lòng mỗi khi nghe thấy người khác khen ngợi hoặc hâm mộ anh.

Áp lực tâm lý của cô rất lớn khi họ sắp phải công khai!

Cô sợ rằng cuộc sống hạnh phúc, yên bình của mình sẽ bị phá vỡ.

Nói xong, cô chợt cảm thấy chột dạ khi thấy anh vẫn còn nhìn mình chằm chằm, tiếp tục nói: “Vừa nãy là lần đầu tiên bị người khác nhận ra nên em mới cảm thấy chưa quen, từ từ thì em sẽ thích ứng thôi.”

Nhìn cô tội nghiệp giải thích, đôi mắt đen thâm thúy của anh nghiêm túc: “Nhan Hạ, anh chỉ mong em được vui vẻ, nếu như…”

Anh còn chưa dứt lời thì cô đã bịt miệng anh lại, kiên định nói: “Em rất vui vẻ.”

Nghe vậy, Lục Phỉ không nói thêm gì nữa, sau đó ôm lấy cô bằng tay kia.

Cô liền cảm thấy tràn đầy sức mạnh khi cảm nhận hơi ấm trên người anh, bỗng nhận ra những điều mình lo lắng lúc nãy cũng chẳng là gì cả.

Dù có công khai thì chồng cô vẫn là chồng của cô, con cô cũng vẫn là con của cô mà.

Nhan Hạ vừa nghĩ con trai là đã nghĩ ngay tới Lục Hạo, ngẩng đầu lên từ trong lòng Lục Phỉ thì thấy Lục Hạo dường như cũng biết ba mẹ đang nói chuyện gì đó rất quan trọng nên vẫn nhìn chằm chằm họ, không nghịch ngợm không ồn ào. Thấy vậy, tim cô liền bị con trai nhà mình làm tan chảy!

Thật đáng yêu!

Theo ánh mắt của Nhan Hạ, Lục Phỉ cũng nhìn con trai ngoan nhà mình. Sau đó, anh nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn của Lục Hạo, thấp giọng hỏi: “Con đang làm gì vậy?”

Lục Hạo thấy ba mẹ đều nhìn về phía thì liền hỏi: “Ba ơi, mẹ ơi, nam thần là gì vậy ạ? Lúc nãy cô giáo Lý cứ gọi ba là Lục nam thần, chẳng phải tên ba là Lục Phỉ sao?”

Hả?

Cô khẽ cong môi khi nghe thấy câu hỏi của bé, liếc xéo anh rồi nói: “Anh giải thích đi!”

Anh suy nghĩ một chút, rồi chậm rãi giải thích: “Nam thần chính là những người đàn ông đẹp trai, đồng thời cũng là thần tượng của các cô gái.”

“Vậy Hạo Hạo cũng là nam thần ạ?” Mắt bé sáng như sao, nói: “Có rất nhiều bạn học nữ thích chơi với con.”

Nghe vậy, cô nhịn không được mà nở nụ cười, ôm lấy con từ trong lòng anh, nhéo cái mũi nhỏ của bé, khẽ nói: “Da mặt dày quá, con cùng lắm cũng chỉ được coi là nam thần nhỏ thôi.”

“Nam thần nhỏ cũng được ạ!” Nghe vậy, bé sảng khoái nói.

Trong mắt anh lóe lên ý cười khi nhìn hai mẹ con đang đùa giỡn với nhau, sau đó mở cửa xuống xe, đi tới ghế lái, nhìn hai người ngồi phía sau nói: “Thắt chặt dây an toàn vào nào, chúng ta về nhà thôi!” 

“Dạ.” Lục Hạo đáp, giọng nói vui sướng cho thấy tâm trạng vui vẻ của bé lúc này. Sau khi xe lăn bánh, bé bắt đầu kể cho Nhan Hạ những chuyện thú vị xảy ra ở nhà trẻ, cuối cùng, còn ngâm nga bài hát mới được dạy hôm nay.

Anh dịu dàng nhìn vợ con qua kính chiếu hậu, đáy lòng chợt xuất hiện sự cảm động không thể giải thích được, cảm giác ấm áp ấy cứ dần lan tỏa trong lòng anh.

Đôi mắt đen thâm thuý trở nên sắc bén, anh sẽ không để cho bất kỳ ai phá huỷ sự ấm áp này.

Anh sẽ dốc hết toàn lực bảo vệ vợ con của mình dưới cánh chim của mình.

***

Lúc một nhà ba người Lục Phỉ đang ấm áp ở chung với nhau, thì lại có một gia đình đang ở trong tình trạng bồn chồn lo âu.

“Tử Phàm, có phải tình hình bây giờ không được tốt lắm không?” Văn Di hỏi chồng đang ngồi bên cạnh, trong lòng cũng không dễ chịu chút nào.

“Đừng lo, chẳng qua là có một số người mượn cơ hội này gây chuyện. Chờ dư luận lắng xuống, người hâm mộ tiếp nhận thì sẽ không có vấn đề gì đâu.” Úc Tử Phàm cầm tay vợ mình, an ủi cô.

“Tình huống bây giờ đã trở nên như vậy, nếu chúng mình còn công khai…” Văn Di nói ra lo lắng của mình, cô thật sự sợ mình sẽ phá huỷ sự nghiệp của chồng.

“Dù tình hình có xấu đến cỡ nào thì chỉ cần một nhà chúng ta ở chung với nhau là được rồi. Là lỗi của anh khi đã khiến em không có danh phận gì suốt nhiều năm như vậy.” Nói xong, Úc Tử Phàm cầm tay Văn Di lên, khẽ hôn một cái.

Tuy sự nghiệp của anh quan trọng nhưng vợ con càng quan trọng hơn.

“Nhưng…”

Văn Di còn chưa nói xong thì điện thoại Úc Tử Phàm đột nhiên vang lên. Anh thấy người đại diện gọi đến thì vội vàng nhấc máy.

“Anh Tào, có chuyện gì sao?”

“…”

“Thật sao?”

“…”

“Tôi hiểu rồi.”

Nói xong, Úc Tử Phàm cúp điện thoại, cau mày như suy tư.

“Sao vậy?” Văn Di nôn nóng hỏi.

“Là chuyện tốt. Anh Tào nói, không biết vì sao phía giải trí Chí Tôn lại bắt đầu chuyển hướng dư luận theo hướng có lợi cho chúng mình.”

“Giải trí Chí Tôn? Đây chẳng phải là công ty lớn nhất giới à? Sao họ lại giúp anh? Có phải vì mục đích gì không?” Năm xưa Văn Di chính là fan hâm mộ cuồng nhiệt của Úc Tử Phàm. Vì anh, cô đã tìm hiểu rất nhiều chuyện về showbiz, tất nhiên cũng biết tới giải trí Chí Tôn.

“Trước mắt thì vẫn chưa rõ, có lẽ sau một thời gian nữa sẽ tra được manh mối thôi!” Đáy mắt Úc Tử Phàm loé lên chút lo lắng, sự việc xảy ra khác thường như vậy chắc chắn là có âm mưu, nếu không biết rõ lý do thì anh cũng không thể điềm nhiên tiếp nhận sự giúp đỡ của họ được.

Đến ngày thứ ba, cuối cùng Úc Tử Phàm cũng biết được lý do.

Có người tiết lộ một loạt ảnh lên mạng, nhanh chóng thay thế tin Úc Tử Phàm bí mật kết hôn, có con của hai ngày trước.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi