CƯNG CHIỀU VỢ TỐI CAO: EM DÁM BỎ TRỐN

"Tích Tuyết, buổi tối muốn ăn cơm ở đâu?" Tiếu Vũ Trạch từ trong xe lấy ra một bó hoa hồng thật lớn tặng cho cô, dịu dàng hỏi ý kiến của cô.

"Anh Vũ Trạch, thật ra thì..."Sắc mặt Lạc Tích Tuyết cứng lại có chút khó khăn để mở lời. Hắn yêu thương cô như vậy bảo cô cự tuyệt hắn bằng cách nào đây.

Tiếu Vũ Trạch nhìn bộ dạng muốn nói lại thôi của Lạc Tích Tuyết thì liền hỏi: "Thật ra cái gì? Có phải em có chuyện muốn nói với anh không?"

Lạc Tích Tuyết do dự một chút nhưng vì em trai của cô nên chỉ có thể tạm thời làm người yêu uất ức xíu:" Anh Vũ Trạch, tối nay em phải ở lại làm thêm giờ với em trai em nên không thể cùng ăn cơm với anh được."

"A, hóa ra là như vậy" Tiếu Vũ Trach thở dài nhẹ nhõm, thấy cô căng thẳng như vậy hắn còn tưởng chuyện gì quan trọng

Chỉ cần thấy cô có quan tâm mình là hắn cũng thấy ấm áp trong lòng rồi, mặc dù không cùng cô ăn cơm được hắn cũng có thất vọng đôi chút nhưng thấy trong lòng cô vẫn có hắn là đủ rồi.

"Anh Vũ Trạch, anh không tức giận sao?" Lạc Tích Tuyết sững sờ chớp chớp đôi mắt đẹp, cô tưởng rằng thất hưa với hắn sẽ làm hắn không vui.

Vũ Trạch kéo hai vai cô lại, thân mật ôm lấy gò má của cô cười nói:" Tích Tuyết chỉ cần trong lòng em còn có anh là được rồi, cho dù không được ăn cơm cùng em cũng không sao cả. Em trai của em vừa trở về, tốt hơn hết em hãy dành chút thời gian giúp đỡ hắn."

"Anh Vũ Trạch, cảm ơn anh". Lạc Tích Tuyết dịu dàng cười, chủ động nhón chân đặt một nụ hôn nhẹ trên sườn mặt của hắn.

Tiếu Vũ Trạch hạnh phúc nhìn cô, nhận được nụ hôn này của cô hắn thấy ngọt vô cùng.

Dặn dò cô vài câu, cho đến khi trời gần tối hắn mới không đành lòng lái xe rời đi.

Lạc Tích Tuyết vẫy tay chào bạn trai vừa xoay người lại thấy một chiếc xe Lamborghini sang trọng trước mặt cô.

"Lên xe!"

Lạc Tích Tuyết ngẩn người, không hiểu hỏi:" Không phải ở lại công ty làm thêm giờ sao?"

"Đây là việc làm thêm giờ." Lạc Thiên Uy lấy bộ lễ phục từ trên xe ném ra cho cô, thúc giục lần nữa:" Lên xe, thay"

Lạc Tích Tuyết ngạc nhiên nhìn lễ phục trong tay, nghi ngờ hỏi:"Em đưa lễ phục cho chị làm gì?"

"Tối nay có một bữa tiệc, cô phải đi với tôi" Lạc Thiên Uy đưa tay nhìn đồng hồ một cái, kim loai lạnh như chính khuôn mặt của hắn lúc này.

Mới một màn Lạc Tích Tuyết hôn Tiếu Vũ Trạch hắn đều thấy hết, hắn không phải đã cảnh cáo cô là không đựoc để cho người khác hôn cô sao, cô lại càng không nên chủ động hôn bất kỳ ngừoi đàn ông nào. Hiện tại, cô lại chủ động hôn tên đó, điều này làm cho hắn đố kỵ muốn nổi điên, cô cho tới tận bây giờ chưa chủ động hôn hắn lần nào cả (Dấm chua của anh này đáng yêu ghê, ứoc gì người ấy của mình cũng được một ít như ảnh. Haiz!!!!)

"Ừ!" Lạc Tích Tuyết gật đàu một cái, thì ra muốn cô cùng đi dự tiệc vói hắn, sao không nói sớm đi.

Mở cửa xe, cô ngồi vào ghế sau. Dù sao cửa xe là thủy tinh đặc biệt chỉ có thể từ bên trong nhìn thấy ra bên ngoài chứ bên ngoài nhìn vô cũng không thấy gì nên cô không ngần ngại thay bộ lễ phục vừa rồi.

Ai ngờ, khóe mắt cô lơ đãng liếc qua kính chiếu hậu thấy hắn đang nhìn chằm chằm vào hình ảnh của cô trong kính.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi