CÙNG HỆ THỐNG OANH TẠC MẠT THẾ


Tô An cau có đi phía trước còn Huỳnh Giang cứ nghiền ngẫm đi phía sau.

Thản nhiên đi đi lại lại là vì xung quanh không có camera giám sát nếu có thì cũng chỉ luôn chĩa vào cuộc thí nghiệm tởm lợm kia..
Đạo đức suy đồi là tất yếu khi thế giới loạn lạc vậy thì họ cần quái gì phải tiếp tục nghiên cứu con người bắt nguồn từ đâu? Nhìn xung quanh là đủ biết, so sánh họ với súc sinh..
Chết tiệt, đừng so sánh, súc sinh cũng cần có tự trọng!
Huỳnh Giang che mắt đi theo sát Tô An để tránh ô uế tâm hồn.

Lúc này anh thực sự hối hận khi không nhất quyết bám dính lấy Duẫn Ngôn mà đi theo cô bạn mù đường của mình
Đi bừa đi bãi một hồi thì họ cũng thoát ra khỏi khu vực nghiên cứu.


Huỳnh Giang nghe Tô An kể lại khung cảnh ở hầm ngục kia còn kinh khủng và đen đúa tởm lợm hơn rất nhiều.
"Bảo sao cô không cảm thấy gì.."
"Tôi sẵn chết tâm từ khi vào đây rồi bạn hiền ạ"
Tô An cười lạnh, ai bảo cô tự dưng dính tới em trai Duẫn Ngôn để rồi nhìn cảnh thanh niên gầy gò đó một dao chém đầu, hai dao thành bùi nhùi..
Những thứ cô thấy khi đi cùng Duẫn Ngôn còn kinh khủng hơn bao nhiêu...nhìn xem cái sở nghiên cứu này chỉ mới đến xác sống cấp hai béo ú, ngoài kia chúng nó đã tiến hoá lên đến xác sống cấp ba thiên về tốc độ, ngoại hình cũng đã lên một tầm cao mới.

Quan trọng chúng còn biết bay..
[...]
Ninh Truy Thục nhàn nhã đi lại xung quanh khu nghiên cứu tìm người.

Nếu không phải vì gã không muốn Bạch Duẫn Ngôn đi đi lại lại trong khu vực nguy hiểm thế này thì còn lâu gã mới trở lại đây, lỡ giáp mặt với Bạch Tuyết Nhi thì gã lại mệt
Chưa phải lúc xé rách mặt nạ của cả hai nên gã vẫn cứ đóng giả làm người chồng mạnh mẽ và con rể đảm đang cho phía nhà ngoại yên tâm.
Đi giữa chừng thì gã thấy Bạch Tuyết Nhi vội vã chạy tới, trên mặt cô ta chỉ thiếu nước ghi thêm chữ giúp tôi với.
"Thục! Tù nhân vượt ngục hết rồi!"
"Vậy sao?"
Gã nhướn mày nhìn cô ta, chỉ thấy cô nàng gật đầu rồi tự nhiên kéo gã đi, vừa đi vừa kể lể đủ chuyện.

Từ việc Camera bị hỏng đến việc tù nhân hay cả chính những vật thí nghiệm bị thả ra.

"Phải mau chóng tìm kiếm mấy tên tù nhân!"

"Tìm giết vật thí nghiệm trước"
Gã nhàn nhã rút tay mình ra rồi đối diện với Bạch Tuyết Nhi, đôi mắt sau hun hút không thấy đáy khiến cô ta sững lại ngơ ngác một lúc, áp lực từ người đàn ông đối diện khiến cô ta không dám cử động..
"Nhưng nếu chúng thoát ra thì sẽ đi rêu rao về phòng thí nghiệm mất! Đám vật thí nghiệm kia cũng không đến mức...chúng vẫn đang ở trong khu thí nghiệm đâu thoát ra được!!
"...Tìm giết vật thí nghiệm trước, nếu chúng thoát ra ngoài thì sẽ ảnh hưởng an ninh của khu an toàn!"
Bạch Tuyết Nhi cắn môi nhìn nam nhân kia mau chóng bỏ đi ra lệnh cho thuộc hạ làm việc.

Có anh ta ở đây thì cô ta mãi mãi không thể làm theo ý mình.
Ninh Truy Thục chỉ cảm thấy cô ta hết thuốc chữa, kiếp trước gã đã mù quáng nghe theo ả đàn bà này để rồi khu an toàn nát như tương.

Mặc dù kiếp trước không có cuộc đảo chính độc tài vì Hùynh Giang kia đã chết nhưng khi đó điều cô ta để ý chính là bản thân có bao nhiêu quyền lực mà bỏ qua an toàn của khu.
Đem những vật thí nghiệm kia thành xác sống biến dị tàn phá cả khu an toàn rồi cô ta đi tới cứu vớt những người dân xấu số còn sót lại.

Đem sự việc đổ tội cho những lính gác vô tội để họ phải chết rồi từ việc cô ta cứu người mà đứng vững trên con đường độc tài của mình...thế mà kiếp trước gã còn tiếp tay cho hành động của cô ta.

Kiếp này gã cứu lại cho mạng sống của ngàn người để chuộc tội...chỉ cần cô ta ngoan ngoãn nghe lời không điên khùng dở thói tham lam là được.
[...]
Bên này, Duẫn Ngôn đang tất bật đi qua đi lại bưng nước cùng đồ ăn tới cho những người vừa được cứu ra.

Cậu lúc này mới biết dưới ống nước ngầm này lại trở thành nơi tập kết của quân phản động lật đổ chính quyền độc tài kia.
Điều kiện cũng coi như đầy đủ ít ra thì lần đầu trong đời cậu thấy ống cống này còn sạch sẽ hơn hẳn phía trên mặt đất.
Mỗi tội có mấy con chuột biến dị to đùng cứ lởn vởn xung quanh nơi nghỉ ngơi của mọi người khiến cậu hơi mỏi giò để phải đi đuổi giết chúng đi.

Lỡ người ta đã khoẻ mạnh bị mấy con này cắn một cái từ lợn lành thành lợn què thì hay, lúc đó chỉ có nước nhảy thẳng vào nước cống mà tự sát để khi chết vẫn tự hào bản thân khi chết vẫn là người chứ không phải là lũ quái vật dị hợm kia.
_______________ Hết chương 70________________.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi