CÙNG TỔNG TÀI DADDY CƯNG CHIỀU MẸ

Chương 625-3

Anh ta đắn đo một lúc rồi mới mở miệng thăm dò: “Chị dâu, tôi cũng đã nghe nói chuyện của Lục Anh Khoa rồi”

Sắc mặt Tô Kim Thư lại trở nên tái nhợt: “Lục Anh Khoa anh ấy làm sao rồi?”

Thẩm Tư Huy do dự một lát, nhưng cũng không định nói ra tình huống thật sự của Lục Anh Khoa, không muốn cô cảm thấy tự trách: “Cũng không có chuyện gì lớn, tuy rằng anh hai rất nghiêm khắc, tuy cứng miệng nhưng rất hay mềm lòng, Lục Anh Khoa bị phạt đến một nơi hoang dã để tập huấn, qua hai tháng nữa anh hai hết giận sẽ được trở về”

“Như vậy à-”

Tô Kim Thư thở phào nhẹ nhõm, tuy nói rằng hình phạt như vậy cũng không nhẹ, nhưng dựa theo tính cách của Lệ Hữu Tuấn mà nói, chuyện này đã đủ nhân từ cho Lục Anh Khoa rồi “Lần này anh hai đi công tác, tựa hồ là có chuyện rất quan trọng cần xử lý, hơn nữa thời gian cũng rất cấp bách, anh ấy không kịp tự mình gặp mặt nói cho chị biết, cho nên mới cố ý kêu tôi tới đây giải thích tình huống cho chị một chút.”

“Có lẽ anh hai phải đi ra ngoài khoảng một tuần, đến lúc đó anh ấy sẽ trở lại, nhưng trong khoảng thời gian này chị dâu tốt nhất đừng đi tìm anh ấy, nếu không chỉ sợ sẽ gây ảnh hưởng đến anh ấy”

“Bởi vì công việc kinh doanh này thật sự là rất cấp bách, hơn nữa cũng rất quan trọng, chuyện này liên quan đến việc anh hai có thể đứng vững gót chân ở thành phố Ninh Giang, mà cũng là một trong những điều kiện quan trọng anh ấy có thể chống lại tập đoàn Lệ Thiên hay không…”

Sau khi Tô Kim Thư nghe xong câu nà chỉ cảm thấy ngày càng lo lẳng, trái tim lập tức treo lên: “Thật sự quan trọng như vậy cơ à? Thế…

Thế liệu anh ấy sẽ gặp nguy hiểm gì không?”

Thẩm Tư Huy cười nói: “Chị dâu chị không cần phải lo lắng, anh ấy chỉ là đi bàn chuyện làm ăn cũng không phải đi giết người, làm sao có thể sẽ gặp nguy hiểm gì chứ?”

Tô Kim Thư hơi ngượng ngùng mỉm cười: “Tôi đã hình thành thói quen mất rồi.”

“Đừng lo chị dâu cứ yên tâm đi, đến lúc đó anh ấy nhất định sẽ quay về đúng hẹn. Chị không biết đâu, anh ấy yêu chị và hai đứa nhỏ nhất, huống chỉ bây giờ trong bụng chị vẫn còn một đứa bé nữa!”

Tô Kim Thư cúi đầu rồi nhẹ nhàng vuốt ve bụng mình.

Bây giờ bụng nhỏ của cô đã hơi nhô lên, hơi giống với dáng vẻ của phụ nữ mang thai rồi Đôi khi cô có thể cảm nhận được đứa bé trong bụng mình giống như một chú cá nhỏ, bơi từ trái sang phải rồi lại từ phải sang trái.

Sau mỗi một lần cảm nhận được chuyển động yếu ớt của thai nhỉ, Tô Kim Thư luôn cảm thấy vô cùng hạnh phúc.

“Tôi biết âu cứ yên tâm đi tôi sẽ không suy nghĩ bậy bạ đâu”

Sau khi nghe được những lời này của cô, Thẩm Tư Huy cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.

“Như vậy thì tốt rồi chị dâu, nếu như chị có chuyện gì thì nhớ gọi điện cho tôi, chỉ cần gọi là tôi sẽ tới bất cứ lúc nào”

Sau khi tiên Thẩm Tư Huy rời khỏi, Tô Kim Thư thở phào nhẹ nhõm.

Trong thời gian một tuần này, cô ở nhà chơi cùng hai con rồi lặng lẽ chờ anh quay lại.

Bởi vì Lệ Hữu Tuấn không ở bên cạnh, nên Tô Kim Thư cảm thấy thời gian trôi qua vô cùng giày vò.

Nhưng vì còn hai đứa con và đứa bé trong bụng cho nên cô cảm thấy mình có thể chịu đựng nỗi đau đó.

Vì thế thời gian một tuần cũng chậm rãi trôi qua trong tâm trạng lo lắng không yên.

Tuy nhiên cô vẫn không hề nhận được một cuộc gọi nào từ Lệ Hữu Tuấn. Cô do dự gọi điện cho anh nhưng cuộc gọi không thể kết nối được.

Tô Kim Thư thật sự không yên tâm vì vậy lại gọi cho Thẩm Tư Huy, kết quả anh ta vẫn đẩy đưa bằng những lý do như thế “Chị dâu có lẽ anh ấy còn có việc quan trọng cần phải giải quyết Sau khi mang thai Tô Kim Thư càng trở nên nhạy cảm hơn, nhưng bây giờ cô không có cách nào để liên lạc được với Lệ Hữu Tuấn, vì vậy bắt đầu đứng ngồi không yên.

Mấy ngày nay bởi vì không gặp được anh nên cô có chút ăn không ngon ngủ không yên, ăn gì cũng không cảm thấy ngon miệng.

Vốn dĩ khuôn mặt nhỏ nhắn đã trở nên tròn trịa khi mang thai bây giờ đã bắt đầu trở nên thon gọn, cô sợ rằng chính mình sẽ lăn ra ốm trước khi Lệ Hữu Tuấn quay trở lại mất.

Đến sáng ngày thứ tám, Tô Kim Thư đi thẳng tới công ty của Lệ Hữu Tuấn.

Trên xe taxi, tâm trạng cô vẫn có chút thấp thỏm bất an.

Bởi vì cô thật sự không chắc lần này mình có thể gặp được Lệ Hữu Tuấn không, cũng không chắc rốt cuộc là do anh quá bận hay vì tức giận nên không muốn gặp cô.

Ngay khi cô còn đang suy nghĩ miên man, radio trong xe taxi bỗng nhiên thông báo một tin tức vô cùng khẩn cấp.

“Xin chào tất cả mọi người, bây giờ chúng tôi sẽ thông báo xen kẽ một tin tức rất khẩn cấp. Trên sân thượng của tòa nhà tập đoàn u Thị sắp đóng cửa hình như có một người làm ăn thua lỗ tuyên bố sẽ nhảy lầu, sau khi cảnh sát khẩn trương liên lạc với người phụ trách của tập đoàn u Thị, người phụ trách tỏ ý anh ấy sẽ đến hiện trường trong năm phút nữa. Có thông tin cho rằng, người định nhảy lầu lần này vì nghe nói tập đoàn u Thị bị thu mua phá sản, lo mình mất cả chì lẫn chài, cho nên mới lựa chọn hình thức cực đoạn như thế này để thu hút sự chú ý, ép người phụ trách của tập đoàn u Thị phải ra mặt..”

Tài xế đang lái xe nghe vậy bèn nhíu mày.

“Người thời nay đúng thật là, làm gì không lo làm, cứ phải học theo người khác đi đầu tư cổ phiếu. Giờ thì tốt rồi, mất hết của cải vì đầu tư, ngay cả mạng sống cũng không cần!”

Có lẽ bác tài nghe thấy chuyện này chỉ coi như một câu chuyện đùa thôi, nhưng sau khi Tô Kim Thư đang ngồi ở ghế sau nghe những lời này, mặt cô lập tức biến sắc, cô đột nhiên nhào tới ghế trước.

“Bác tài, công ty vừa rồi được nhắc tới trong radio là u Thị sao?”

“Đúng vậy, là tập đoàn u Thị mới bước chân vào thành phố Ninh Lâm hồi trước! Nghe nói đó là công ty nước ngoài đấy, thật không ngờ họ lại phá sản nhanh như thế!”

Tô Kim Thư lập tức luống cuống.

“Bác tài, phiền bác đưa cháu đến u Thị..”

“Ý cô là tòa nhà của tập đoàn u Thị vừa được nhắc đến trong radio đó hả?”

Trông bác tài có vẻ hơi chần chừ.

Tô Kim Thư vội vàng gật đầu.

“Đúng thế, là u Thị đó. Bác tài, phiền bác đi nhanh hơn một chút, cháu có việc khẩn cấp!”

Bác tài xế nhìn thấy vẻ mặt lo lắng bất an của Tô Kim Thư bèn thâm đoán trong lòng, chắc hẳn người muốn nhảy lầu được nhắc trong radio là người thân của cô nhỉ?

“Cô gái, bên đó có vẻ đang rất lộn xộn, bây giờ cô còn đang bụng to, tôi cảm thấy tốt nhất là cô đừng nên can thiệp vào chuyện này”

Tài xế nhắc nhở cô một cách rất tốt bụng và chân thành.

Nhưng vẻ mặt của Tô Kim Thư lúc này tràn đầy lo lẳng.

“Nhưng mà… Nhưng mà anh tôi đang ở đói”

Hóa ra là anh trai muốn nhảy lầu.

Nghe vậy, sắc mặt của bác tài xế cũng thay đổi theo.

“Cô gái, vậy cô thắt dây an toàn rồi ngồi cho vững, tôi sẽ đưa cô tới đó ngay”

Hai mươi phút sau, xe taxi đã đến phía trước tòa nhà của tập đoàn u Thị với tốc độ tên lửa.

Vì trên sân thượng có người muốn nhảy lầu, nên lúc này rất nhiều người xem đã tập trung đông đúc ở phía dưới tòa nhà.

Cảnh sát và nhân viên y tế đều lần lượt có mặt, dây cảnh báo cũng đã được chản ngang.

Đội phòng cháy chữa cháy nhanh chóng đến nơi, sau đó họ khiêng một chiếc đệm khí cỡ lớn xuống, Tô Kim Thư vừa xuống xe taxi, ngẩng đầu lên là có thể nhìn thấy một bóng đen nhỏ lảo đà lảo đảo đứng trên tầng cao nhất của tập đoàn u Thị.

Người đứng xem ngoài hàng dây cảnh báo cũng rất nhiều, họ chỉ trỏ vào cái bóng đứng trên sân thượng, bàn tán xôn xao như đang thảo luận điều gì đó.

Thậm chí một số đài truyền hình nối tiếng ở thành phố Ninh Lâm cũng cử vài phóng viên đến đưa tin trực tiếp tại hiện trường dưới tòa nhà lấy bà không biết đâu nhỉ, để tôi nói cho nghe, là do tập đoàn u Thị này hại chết người đấy! Lúc mới đến đây họ đề cao bản thân, nói mình có ô dù to, tiền vốn dư dả, tương lai xán lạn dữ lắm, nhưng mấy bà nhìn đi! Giờ mới thành lập chưa được bao lâu, đến cả cổng lớn cũng không dám mở!”

“Đúng đó, một người họ hàng của tôi cũng mua một ít cổ phiếu của u Thị, kết quả thế nào, giờ thì thua lỗ nặng nề rồi đấy! Nhưng cũng may là anh ta không đầu tư hết toàn bộ tài sản của mình, nếu không e rằng người đứng trên sân thượng hôm nay không chỉ có một mình người kia đâu!”

“Tôi nghe nói cảnh sát đã liên lạc với người phụ trách của tập đoàn u Thị, sao vẫn chưa thấy tới nhỉ?”

“Sao mà tới được? Chuyện đã lớn tới mức này, dù anh ta có đến thật thì chắc chẳn cũng chỉ dám đi vào từ cửa sau thôi!”

“Đúng đúng, nếu anh ta công khai đi vào từ cửa chính, chắc sẽ bị chết đuối trong nước bọt của những người thua cổ phiếu này!”

“Bên tôi cũng có chút tin tức, không biết mấy bà nghe nói chưa, hình như tập đoàn u Thị này do một cô gái còn rất trẻ điều hành”

“Tôi nói rồi mà, một cô gái trẻ thì có bản lĩnh lớn bao nhiêu được, thảo nào lại phá sản nhanh đến thế”

“Nhưng chúng ta cũng không thể nói thế được, cô gái này chỉ là bù nhìn, nghe nói chồng chưa cưới của cô ta mới là nhân vật lợi hại, hình như tất cả mọi chuyện này đều do anh ta đứng phía sau thao túng”

“Vậy mấy bà nói thử xem, có phải tên chồng chưa cưới này của cô ta đã ôm tiền bỏ trốn rồi không?”

“Ai mà biết? Dù sao loại người ăn cháo đá bát kiểu này nhiều lắm!”

Tô Kim Thư đứng bên ngoài đám đông nghe những người này chửi bới anh trai mình hết câu này tới câu khác, sắc mặt cô càng lúc càng trở nên khó coi.

Cô đang định xông tới trước tranh cãi với đám người này một trận, đúng lúc này, mấy chiếc xe hơi sang trọng rẽ qua khúc cua rồi chạy thẳng tới.

Sau đó dừng lại trước cửa của tòa nhà tập đoàn u Thị.

“Mọi người mau nhìn, mau nhìn kìa! Có phải người trong xe là người phụ trách của tập đoàn u Thị không?”

Trong đám đông, không biết là ai bỗng nhiên thốt ra một câu như thế, khiến mọi người đều nhao nhao nhìn về phía mấy chiếc xe Tô Kim Thư nghe thế cũng vội vàng quay đầu, sau đó cô nhìn thấy ba chiếc xe sang trọng vừa dừng lại đã bị những phóng viên có mặt ở đây lập tức vây quanh.

Hàng loạt camera nhắm ngay vào người ngồi trong xe, mọi người đều đang suy đoán người bên trong có phải là người phụ trách của tập đoàn u Thị không.

Cửa xe nhanh chóng được vài người vệ sĩ áo đen bước tới từ phía sau mở ra.

Sau đó mọi người nhìn thấy một nam một nữ khom người bước xuống từ xe bảo mẫu.

Nam trông rất anh tuấn và phong độ ngời ngời, nữ cũng cực kỳ xinh đẹp, toàn thân toát ra thần thái kiêu ngạo và đầy xa cách Ngay khi Tô Kim Thư nghĩ răng người xuống xe sẽ là Tô Duy Nam và u Mỹ Lệ lại thấy một nam một nữ đó là người khác.

“Mọi người mau nhìn kìa, cô gái này không phải Mộ Mẫn Loan sao? Đây không phải ảnh hậu à?”

“Đúng đó đúng đó, tôi cũng nhận ra, ngoài đời cô ấy còn đẹp hơn trên TV nữal”

“Cậu Tư này thật là may mắn, không ngờ lại có được một người đẹp như thết”

“Đúng đấy đúng đấy…”

“Nếu tôi có được một người đẹp như Mộ Mẫn Loan, dù có táng gia bại sản tôi cũng cam lòng!”

“Phải có được á? Nếu tôi được gần cô ấy, dù có bắt tôi táng gia bại sản tôi cũng cam lòng!”

Không sai, người bước xuống xe không phải ai khác mà chính là Tư Vũ Chiến và Mộ Mẫn Loan.

Sự xuất hiện của Mộ Mẫn Loan lập tức khiến mọi người xôn xao, sự chú ý của mọi người hầu như đều chuyển từ người nhảy lầu sang Mộ Mẫn Loan.

Tuy những phóng viên kia không gặp được người phụ trách của tập đoàn u Thị, nhưng họ cũng không ngờ có thể gặp được cặp đôi Tư Vũ Chiến và Mộ Mãn Loan, chuyến đi này cũng coi như không tốn công.

Thế là toàn bộ camera và micro lập tức nhằm vào hai người họ.

“Cậu Tư, chuyện giữa cậu và Bạch Tuyết lúc trước đã giải quyết xong chưa?”

“Câu hỏi này của cô thật dư thừa. Nếu chưa giải quyết xong, làm sao nữ thần Mộ của chúng ta có thể đứng bên cạnh cậu ấy được?”

“Tôi nghe nói nữ thần Mẫn Loan của chúng †a sắp ký hợp đồng với công ty quản lý mới, thực chất là cậu định nâng cô ấy lên một tầm cao mới một lần nữa sao?”

“Cậu Tư, lần này là tập đoàn u Thị xảy ra sự cố, tại sao cậu lại xuất hiện ở hiện trường nhảy lầu? Có thể cho chúng tôi một lời giải thích không?”

Đương nhiên khi đối mặt với vô vàn câu hỏi của những phóng viên này, anh ta không hề thay đổi sắc mặt Tư Vũ Chiến nằm tay Mộ Mãn Loan, trên mặt anh ta là nụ cười nhẹ.

Anh ta nhận lấy micro từ tay phóng viên, lịch lãm lên tiếng.

“Tôi sẽ trả lời từ từ các câu hỏi do mọi người đưa ra, xin mọi người đừng gấp gáp”

Tô Kim Thư và Mộ Mãn Loan đứng bên cạnh lạnh lùng nhìn Tư Vũ Chiến làm bộ làm tịch, chỉ ước có thể xé rách khuôn mặt dối trá kia.

Có ai biết được người quân tử lịch lãm, nho nhã trước mặt truyền thông và công chúng này lại là một kẻ ngụy quân tử lòng dạ xấu xa chứ!

 

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi