CÙNG TRỜI VỚI THÚ

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


Ở trong vầng sáng mông lung, Bụi Gai Lâm dày đặc nhìn không đến cuối cùng, một bóng dáng khổng lồ từ trong rừng Bụi Gai xuất hiện, di động mà đến bên này.
Chung quanh thuỷ vực vốn yên tĩnh bị lôi kéo, kích thích từng đợt nước gợn, bầy cá trong rừng Bụi Gai bị nước gợn đẩy đi thật xa.
Bóng đen mang đến áp lực không nhỏ cho thế giới sinh vật vùng này.
Sở Chước nháy mắt ngẩng đầu nhìn lại, hai mắt sáng lên.
Tiểu yêu thú ngồi xổm ở trên vai nàng lười biếng quăng cái đuôi xuống, bộ lông mềm mại bóng loáng ở trong nước vẫn thoải mái dán ở trên thân thể.
Những người khác cũng quay đầu nhìn qua đây theo, phát hiện từ trong rừng Bụi Gai xuất hiện hình thể gì đó vô cùngng khổng lồ, tiếp theo trên đỉnh đầu hiện lên bóng râm cực đại.

Phục Thanh và đám bán yêu sắc mặt trắng bệch, theo bản năng chen chúc cùng một chỗ, bóng đen này quá mức khổng lồ, cho bọn họ áp lực thật sự là quá lớn.
【Chủ nhân!】
Hỏa Lân và chúng yêu thú nghe được thanh âm kích động bóng đen đó phát ra, Sở Chước tuy rằng không nghe hiểu, nhưng theo nó tới gần, trong cảm ứng khế ước, làm cho nàng nháy mắt liền biết thân phận của nó.
"Huyền Uyên!" Sở Chước kinh hỉ kêu một tiếng, giọng của nàng truyền ra ở trong nước gợn.

Bóng đen cực đại đứng ở trước mặt bọn họ, tựa như một con cá voi xanh lam thể tích lớn, chung quanh dưới vầng sáng mông lung, miễn cưỡng có thể thấy rõ ràng đây là một con huyền quy.
Chỉ là hình thể quá lớn, cùng bé rùa trong tưởng tượng bọn họ căn bản là không có cách nào so sánh được.
"Thật sự là Huyền Uyên? Sao đệ lại đột nhiên biến lớn như vậy?" Mặc Sĩ Thiên Kỳ kinh hô một tiếng.
Đám người Hỏa Lân và Bích Tầm Châu cũng là dáng vẻ không tưởng tượng nổi, nếu không biết Huyền Uyên chỉ là biến mất thời gian đã hơn một năm, đều tưởng nó liền ở nơi này tu luyện gần vạn năm, đã sắp trưởng thành.
Hình thể này, quả thực đạt đến phiên bản bộ tộc huyền quy trưởng thành.
Sở Chước cũng có chút hoài nghi nhi tử rùa nhà mình có phải ở trong khoảng thời gian này, ăn cái gì giống như chất kích thích sinh trưởng gì đó, lập tức lớn nhanh như vậy hay không.

Cực kỳ bắt mắt là, hàm dưới lộ ra hai cái răng nanh tuyết trắng sắc bén, vừa thấy liền không dễ chọc, tuy rằng nàng biết tình hình Uyên Đồ Huyền Quy trưởng thành là sẽ mọc răng nanh, nhưng không nghĩ tới Huyền Uyên sẽ mọc răng nanh nhanh như vậy.
Rõ ràng lúc đến Đại Hoang giới, răng nanh bé rùa vẫn còn nhỏ nhỏ nhọn nhọn.
Bé rùa trong rừng Bụi Gai chạy đến lại vô cùng cao hứng, nếu không phải hiện tại mình hình thể khổng lồ, đều nhịn không được tiến lên nhóm tiểu hỏa bầu bạn.
【Chủ nhân, lão đại, Tầm Châu ca, Hỏa Lân tỷ, A Kỳ ca...!mọi người rốt cục tới tìm đệ rồi.】Bé rùa duỗi đầu đi qua, lại kích thích một trận nước gợn.
Đám người Sở Chước thiếu chút nữa bị nước gợn chợt nổi lên đánh úp bay đi ra ngoài.
Phong Chiếu ngồi xổm ở trên vai Sở Chước nhảy lên, nhảy đến trên lưng huyền quy, một móng vuốt cào qua, mệnh lệnh nói:【Thu nhỏ chút.】
Bé rùa nga một tiếng, ngoan ngoãn thu nhỏ thân thể lại, một đôi mắt đậu đen vẫn ngơ ngác nhìn bọn họ, màu đen bóng sáng, biểu đạt vui mừng đối với bọn họ đã đến.
Trong chốc lát sau, bé rùa mọi người quen thuộc xuất hiện ở trước mặt, vui thích nhào đi qua Sở Chước.
Sở Chước kinh hỉ tiếp đón được nó, sờ sờ mai rùa cùng đầu nó, cười nói: "Thì ra huyền quy trong Hắc Gai Lâm thật là Huyền Uyên, xem ra chúng ta không tìm sai địa phương." Nói xong, nàng nhìn nhìn bé rùa, phát hiện nhỏ đi, răng nanh tượng trưng Uyên Đồ Huyền Quy không thấy nữa, lại là bé rùa manh manh.
"Không tệ không tệ! Một đoạn thời gian không thấy, Huyền Uyên của chúng ta thế nhưng có thể một mình đảm đương một phía rồi." Sở Chước cao hứng nói.
Bé rùa được chủ nhân tán dương, rất cao hứng, đầu cọ đến cọ đi ở trên tay nàng.
Hỏa Lân và Mặc Sĩ Thiên Kỳ cùng chúng yêu cũng tới sờ sờ mai rùa, đều khen ngợi.

Bé rùa nghe được càng vui vẻ, mỗi một người đều nhào đi qua dùng đầu cọ cọ bọn họ, nagy cả Huyễn Ngu cùng Huyền Ảnh đều được nó đến cọ cọ yêu thương.

Tiếp theo vươn đầu ra ngậm y phục Sở Chước, muốn kéo vào nàng trong Bụi Gai Lâm.
【Chủ nhân, lão đại, nơi này là địa bàn đệ đánh hạ, mọi người mau vào nghỉ ngơi.】Thanh âm bé rùa vô cùng vui thích.
Sở Chước phát hiện bé rùa lực lượng trở nên lớn mạnh, không tự chủ được bị nó mang theo đi hai bước, lo lắng y phục của mình sẽ bị bé rùa kích động ngậm phá hư, vội nói: "Huyền Uyên, nơi này còn có mấy vị khách nhân."
Nàng chỉ sang mấy bán yêu.
Huyền Uyên thế này mới chú ý tới vài bán yêu lui ở trong góc đó, mắt đậu đen ngẩn ngơ, mới nhớ tới cái gì đó, nói với vài bán yêu:【Các ngươi là từ đâu tới đây?】
Phục Thanh phát hiện Sở Chước cùng huyền quy trong Bụi Gai Lâm là thật sự quen biết, trong lòng cũng nhẹ nhàng thở ra.
Tuy nói lúc trước nàng quyết định dẫn bọn họ đến Bụi Gai Lâm tìm huyền quy, ít nhiều có chút tâm lý đánh cược một phen, nhưng nàng cũng lo lắng đám người Sở Chước bất lợi với huyền quy, hoặc là xuất phát từ mục đích khác mới đến.

Dù sao con huyền quy này, là yêu thú đầu tiên che chở bán yêu ở Thiên Hà, bọn họ cũng không hy vọng mang đến nguy hiểm cho nó.
Nay xem ra, là nàng đa tâm.
"Chúng ta đến từ thành Côn Lâm." Phục Thanh nói.
Mấy bán yêu Ưu Từ sợ hãi lui ở phía sau Phục Thanh, không hé răng.

Bé rùa đã thói quen tính cách bán yêu, cũng không để ý, nói với bọn họ:【Các ngươi đi Hồng Xuyên Quả Lâm rìa Tây Bắc tìm Kim Hô, hắn sẽ an bài sắp xếp cho các ngươi.】Nói xong, lại thúc đẩy Sở Chước bọn họ đi, muốn mang bọn họ đi địa bàn của nó.
Một đám người Sở Chước tự nhiên là rất nguyện ý đi theo nó, một đám người cười hì hì biến mất ở trong rừng Bụi Gai.
Phục Thanh nhìn theo phương hướng bọn họ biến mất, trong lòng nổi lên một loại cảm xúc không hiểu, trong lòng đại khái có chút hiểu rõ nhóm người Sở Chước xuất hiện ở trong này, đối với bán yêu bọn họ mà nói đại biểu cho cái gì, nhưng nàng lúc này lại không muốn nghĩ tới mấy cái này.
"Phục Thanh tỷ..." Ưu Từ lo lắng gọi một tiếng.
Phục Thanh lấy lại tinh thần, bỏ ra suy nghĩ, nói với bọn họ: "Đầu tiên chúng ta đi Hồng Xuyên Quả Lâm rìa Tây Bắc."
Hắc Gai Lâm nằm tại vị trí rấtkỳ lạ, nó ở bên trong một chỗ hẹp cốc đáy nước, hơn nữa là hẹp cốc trong hẹp cốc, nếu không biết đường, chỉ sẽ chú ý đến Hắc Gai Lâm đầu tiên bọn tới được.
Chỉ có xuyên qua đó phiến Bụi Gai Lâm màu đen, vượt qua một cái eo sông dòng nước chảy xiết cọ rửa, mới đến chỗ Hắc Gai Lâm này.
Nay chỗ này thoạt nhìn tựa như bãi chăn nuôi Hắc Gai Lâm đáy nước đã thành địa bàn Uyên Đồ Huyền Quy lưu lạc đến Thiên Hà hơn một năm trước, hơn nữa là nó tự mình đánh hạ được.
Trên đường, bé rùa ở trong mọi người
.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi