CUỘC SỐNG ĐIỀN VĂN CỦA TÌNH NHI

PN30, trở về nước

Lúc Lý Dực một đường bôn ba tới Đại Anh Quốc, Yên Nhiên đang ngồi ở Cambridge học tập y học phương Tây, nàng tốn thời gian ba tháng bù lại tiếng Anh, chọn y học phương Tây nàng muốn học nhất, lúc đó, nàng dùng tên giả là Lý Vũ, đối ngoại thân phận là Hoa kiều Nam Dương.

Lý Dực đến, tất nhiên là làm cho Tử Tình và Lâm Khang Bình hết sức bất ngờ, bởi vì, hắn là một người được chọn lựa có hy vọng làm thái tử nhất, Tử Tình còn thật không nghĩ tới hắn sẽ đuổi đến Đại Anh Quốc, một đường chắc hẳn cũng chịu không ít khổ, quan trọng nhất chính là, hắn vừa ra khỏi kinh thành, an toàn tính mạng sẽ bị uy hiếp. Cho nên, hắn chịu vì Yên Nhiên làm được đến mức này, Tử Tình vẫn là rất cảm động.

Yên Nhiên tất nhiên cũng không nghĩ đến Lý Dực lại đuổi tới nhanh như vậy, ngay tại chỗ ôm Lý Dực khóc bù lu bù loa, Tử Tình đành phải lôi kéo Lâm Khang Bình đi ra ngoài tản bộ.

Cambridge là một ngôi trường lịch sử tương đối lâu đời, khắp nơi là kiến trúc thời Trung Cổ, đi đến bất kỳ một góc nào ở trấn nhỏ, đều tựa hồ có thể cảm thấy được một khoảnh khắc lịch sử ngưng tụ, trong dòng sông Cam chậm rãi chảy xuôi không phải là nước sông, mà là thời gian yên ả, Tử Tình lập tức thích ngay nơi này.

Thư Ngọc bọn họ đều học ở chỗ này, Thư Ngọc học chính là hóa chất, Thư Vĩ học chính là chế tạo máy móc. Thư Ngọc đã sắp nhận được chứng nhận tốt nghiệp rồi, Thư Vĩ thì còn phải hai năm nữa.

Vốn là, Tử Tình muốn để cho Yên Nhiên học y học ở đây hai năm, nhưng là, bây giờ Lý Dực đã đuổi tới, kế hoạch này nhất định phải thay đổi.

"Muốn đi về, cũng phải đợi đến mùa xuân, ta dẫn ngươi đi những chỗ khác một chút, nếu đã tới, không bằng đi dạo tử tế một chút, cũng không kém một năm rưỡi này." Lâm Khang Bình nói.

"Bản thân ta là không có ý kiến, chẳng qua là, Lý Dực có thể được không? Hắn tới đây, còn có ai biết? Hắn đi Triều Tiên một chuyến, cũng bị người đuổi giết, huống chi lần này ra biển, không dễ tìm cớ, Hoàng hậu tuy nói đã bị giam lỏng, nhưng. Hoàng tử không phải vẫn còn đấy sao? Càng là bị buộc đến tuyệt cảnh, bọn họ càng là dễ dàng bí quá hoá liều, được ăn cả ngã về không."

"Lời tuy nói như thế, nhưng hắn đã tới, nói lên rằng hắn đã sắp xếp xong xuôi, nếu như không có chút bản lĩnh ấy. Còn tranh giành thái tử cái gì, nghỉ sớm đi." Lâm Khang Bình hừ một tiếng.

Lại nói đến hai người Yên Nhiên cùng Lý Dực, gặp mặt một trận khóc này, ngay cả Tử Tình cùng Lâm Khang Bình đi ra ngoài lúc nào cũng không phát hiện. Chờ Yên Nhiên khóc đủ rồi, Lý Dực móc khăn ra vội lau nước mắt cho nàng. Lúc này mới phát giác, trong phòng chỉ còn hai người bọn họ.

"Muội muội, trở về cùng ca ca được không? Ca ca đã đuổi trắc thất đi rồi. Ca ca cũng chưa từng chạm vào các nàng, không có cùng các nàng làm bất kỳ chuyện thân mật nào, sau này, bên cạnh ca ca, chỉ có một mình ngươi, có được hay không? Thật sự chỉ có một mình ngươi, chuyện này, ta vốn là nghĩ tới chờ thành thân sẽ nói cho ngươi biết. Nhưng là, ngươi đi lần này, ca ca sợ. Trái tim ca ca, trống rỗng rồi."

"Thật sự, ngươi không có lừa ta?" Yên Nhiên tiếp xúc một chút Tây y. Tất nhiên biết Lý Dực chỉ là cái gì.

"Ừm? Muội muội, ngươi hiểu được?" Lý Dực nhìn Yên Nhiên có mấy phần ngạc nhiên, Tử Tình không thể nào sẽ nói điều này cho nàng.

"Nương ta không có nói cho ngươi biết, ta học học viện dành cho nữ tử ở nơi này, học chính là phụ khoa y học phương Tây, ta muốn so sánh xem Tây y và y học truyền thống của chúng ta có chỗ nào khác nhau, ai ngờ bọn họ căn bản không có một chỗ nào giống. Bọn họ không chú trọng huyệt vị của thân thể con người, chỉ chú trọng bộ phận, ngũ tạng lục phổi trong cơ thể con người, đều có mô hình." Yên Nhiên nói đến phần sau cúi đầu.

Lý Dực dời lên mặt của nàng, hỏi: "Tiên sinh là nam hay là nữ?"

"Có nam cũng có nữ."

"Ngươi thích học không?"

"Thích, các bạn học đều rất tốt, ngươi không hy vọng ta học sao?"

"Chỉ cần ngươi muốn học, ta theo ngươi." Lý Dực không muốn để cho trong lòng Yên Nhiên lưu lại tiếc nuối, nếu đã tới, liền theo nàng thêm một năm đi.

"Nhưng là, chỗ phụ hoàng cùng mẫu hậu, ngươi định báo cáo kết quả thế nào?"

"Phụ hoàng nói, chỉ cần ngươi sinh nhi tử cho ta, sẽ đồng ý ta không cưới trắc thất, cho nên, muội muội, ngươi phải thật cố gắng, chờ ngươi học thành rồi, chúng ta hãy nhanh chóng trở về thành thân, thật sớm sinh nhi tử để cho phụ hoàng yên tâm." Lý Dực cười hì hì nói lời như vậy với Yên Nhiên, nếu là trước kia, hắn là tuyệt đối sẽ không.

"Ai muốn sinh nhi tử cho ngươi?" Yên Nhiên mới học Tây y hai tháng, nhưng là, dù sao nàng cũng là nữ tử bị chế độ giáo dục phong kiến hun đúc sâu sắc, nghe nói như vậy, đỏ mặt lên, giãy khỏi tay Lý Dực, chạy.

Lý Dực chỉ đành phải đuổi theo nàng, hai người lại nói rất nhiều lời riêng tư, lúc Tử Tình cùng Lâm Khang Bình trở về, Lý Dực đã quyết định chủ ý rồi.

"Nương, ta quyết định theo muội muội ở nơi này một năm, một năm này, ta cũng đi xung quanh xem thử một chút, mở mang tầm mắt, chúng ta một năm sau về nhà, có được hay không? Trở về là thành hôn ngay, hai trắc thất kia, đã giải quyết rồi, đối ngoại là mang bệnh bỏ mình, thực ra, là hứa cho hai thiếp thân thị vệ của ta, lúc ta ra cửa, đã có có bầu rồi." Lý Dực biết khúc mắc của Tử Tình là cái gì, lúc này vừa gặp mặt, vội nói thẳng sự việc ra.

Tử Tình vừa nhìn vẻ mặt Yên Nhiên, còn có lời gì mà nói? Huống chi, người cũng đã tới, còn quyết định ở nơi này theo cùng Yên Nhiên một năm, đã là thực sự khó được rồi.

"Chuyện này, hai người các ngươi thương lượng đi, muốn làm thế nào thì làm, nói cho chúng ta biết một tiếng, chúng ta tôn trọng ý kiến của Yên Nhiên." Tử Tình nói.

Từ đó, Lý Dực lưu lại, chẳng qua, hắn cũng không có ở lại Cambridge cùng Yên Nhiên, mà là đi theo Lâm Khang Bình và Tử Tình, đi khắp mấy quốc gia phát triển ở Châu Âu, tận mắt chứng kiến nền công nghiệp của người ta đã tiến vào thời đại máy chạy bằng hơi nước, đã sớm thoát khỏi loại hình thức xưởng thủ công này rồi.

Một chuyến này, Lý Dực cũng không có đi vô ích, hắn lần này tới ngồi tàu thủy lớn, chính là tàu thủy có động cơ chạy bằng hơi nước lần trước Lâm Khang Bình và Tử Hỉ bọn họ mua từ trong tay người Đại Anh quốc, rút ngắn rất nhiều thời gian đi đường. Cho nên, Lý Dực đối với máy chạy bằng hơi nước có nhận thức ở một trình độ nhất định, liền đặt hàng máy dệt, máy bơm, máy thông gió… chạy bằng hơi nước. Cũng dặn dò Thư Vĩ học thật tốt cấu tạo máy chạy bằng hơi nước này, trở về tự mình sản xuất sử dụng.

Một năm sau, mặc dù y thuật của Yên Nhiên mới được chút da lông, chẳng qua, Yên Nhiên đã rất thỏa mãn rồi, trong lòng nàng đã đối với chuyện tương lai, có một kế hoạch bước đầu. Một chuyến này, thu hoạch rất nhiều, không riêng gì trên lĩnh vực học thuật, còn có, tâm ý của Lý Dực đối với nàng, làm cho nàng tin chắc quyết tâm tiếp tục đi theo Lý Dực.

Đoàn người Tử Tình là trở về nước theo sau thuyền quan, bởi vì đồng hành trên thuyền quan cũng không có ít học sinh, dĩ nhiên, cũng bao gồm Thư Ngọc. Cho nên, Tử Tình lo lắng thân phận Yên Nhiên bị phơi bày, liền ngồi tàu buôn của mình theo ở phía sau, cũng may hai năm qua, Lâm Khang Bình cũng đổi hai chiếc tàu thủy động cơ hơi nước.

Một nhóm Tử Tình và Yên Nhiên, mùng sáu tháng chạp, vào cửa nhà, Thư Duệ cùng Thư Ngọc tất nhiên là vui buồn lẫn lộn, còn có Tử Phúc bọn họ đồng thời chạy tới.

Trong thư phòng, Tử Tình nói xin lỗi với Tử Phúc, "Đại ca, thật là có lỗi, Tình nhi tùy hứng rồi, muốn đi gửi thư về nhà, lại sợ bị người khác phát giác, dứt khoát một chữ không có viết, Tình nhi hại Đại ca lo lắng rồi."

Tử Phúc nghe xong thở dài một tiếng, "Cũng được, chuyện đi tới bước này hôm nay, là phúc thì không phải là họa, là họa thì tránh không khỏi, tóm lại, đến lúc đó, cùng nhau chịu trách nhiệm thôi."

"Chuyện chưa chắc đã hỏng bét như Đại ca nghĩ, hết thảy chờ ngày mai Hoàng thượng triệu kiến. Lý Dực trở lại, nói là muốn thương lượng hôn sự với Yên Nhiên, muốn trước tết, chỉ sợ là không còn kịp rồi. Ý của ta, không bằng chờ qua tháng giêng, đón cha nương tới, cũng gần đủ rồi." Lâm Khang Bình nói.

Tử Phúc nhìn Lâm Khang Bình, hỏi: "Muội phu còn có chuyện gạt ta?"

Tử phúc nói gì cũng nghĩ không thông, cho dù Lâm gia quyên một tòa mỏ, nhưng trong thiên hạ vẫn là vương thổ, Hoàng thượng muốn mỏ này, có cả đống biện pháp, có cần thiết nhân nhượng với Lâm gia như vậy? Yên Nhiên có thể gả vào Hoàng cung bản thân đã không hợp lý, không hợp lý chính là Yên Nhiên còn làm chính thê, lại càng không hợp lý chính là Hoàng thượng lại ngầm đồng ý cho Lý Dực chỉ cưới một mình Yên Nhiên, ít nhất, trước mắt là ngầm đồng ý rồi.

Nhiều không thể như vậy, đều biến thành có thể, làm sao không làm cho lòng người sinh nghi? Cho nên, Tử Phúc nhìn chằm chằm Lâm Khang Bình hỏi.

Lâm Khang Bình bảo Thư Duệ đi coi giữ cửa thư phòng, lúc này mới nói ra chuyện hai lần cứu mạng Lý Dực năm đó, dĩ nhiên, phía sau về chuyện Tử Tình phát minh thuốc nổ, Lâm Khang Bình cũng không có lắm mồm, việc này, thật sự là không có cách nào giải thích rõ.

"Đại ca, năm đó hắn thiếu ta hai hứa hẹn, đã nói vĩnh viễn bảo vệ người nhà của ta bình an là một điều, cho nên, hắn chắc sẽ không quên hứa hẹn này. Huống chi, năm đó chúng ta còn chứa chấp Lý Dực ở nhà tị nạn, những thứ này, cũng là ân tình, cũng nên đến lượt hắn tới trả nợ rồi." Lâm Khang Bình nói.

Tử pPhúc nghe xong nhìn Tử Hỉ, Tử Hỉ nói: "Ta cảm thấy được đây là chuyện tốt, Thánh thượng không đến nổi bởi vì chút chuyện này mà bội ước, trừng phạt Lâm gia cùng Tăng gia."

"Nhưng là, ngươi phải biết rằng, từ xưa đến nay gần vua như gần cọp, Đế vương lật mặt như cắt chúng ta biết được còn ít sao? Cho nên, bất cứ chuyện gì, chúng ta đều nên có tính toán trong trường hợp xấu nhất." Tử Phúc lớn hơn mấy tuổi, rốt cuộc suy nghĩ nhiều hơn.

Không nói một nhà Tử Tình mật đàm trong thư phòng, thương lượng sách lược ứng đối, Lý Dực giờ phút này, cũng quỳ gối ở trong thư phòng của Lý Hãn, chỉ nghe thấy tiếng Lý Hãn đập phá rất nhiều cái chén, ở cửa trừ thái giám tâm phúc, những người khác đều lẩn rất xa.

"Trẫm là đồng ý ngươi cưới nha đầu Lâm gia này, nhưng là không có đồng ý ngươi theo đuổi đến hải ngoại, cũng không còn đồng ý ngươi vừa đi là hơn một năm không trở về nhà, tốt, tốt, ngươi có chủ ý rồi, ngươi không nghĩ kỹ hậu quả này, vì một nha đầu Lâm gia, ngươi bất chấp bao nhiêu nguy hiểm? Nếu như ngươi có bất trắc, ngươi để cho nương ngươi an tâm như thế nào, để cho trẫm, như thế nào. . . . . ." Câu nói kế tiếp, Lý Hãn không có nói ra.

"Phụ hoàng xin bớt giận, Dực Nhi đi một chuyến này, cũng không đơn thuần là vì muội muội, Dực Nhi đi một chuyến này, cũng là chứa tâm tư, muốn đi mở mang tầm mắt, thời gian một năm này, ta đều du lịch, đi theo dượng vòng khắp các quốc gia công nghiệp phát triển Tây Dương, biết được chỗ chênh lệch, nhi thần còn đặc biệt đặt mua máy chạy bằng hơi nước của bọn họ về, cho chuyên gia cơ giới của chúng ta nghiên cứu và thảo luận, người ta đã đi vào thời đại cách mạng công nghiệp máy chạy bằng hơi nước gì đó rồi, nếu như chúng ta không tiến lên, rất nhanh, sẽ bị bọn họ ức hiếp, thật sự, phụ hoàng."

Kế tiếp, Lý Dực đem kiến thức hơn một năm này, kể lại tỉ mỉ cho Lý Hãn, còn có, trọng điểm, Thư Ngọc cũng định mở một nhà máy hóa chất ở phụ cận phủ Tùng Giang, đã mời bạn cùng trường của hắn kết phường rồi, sau này, nếu bọn họ thành công, nhà máy này, còn muốn mở khắp các địa phương ở Đại Phong triều.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi