CUỘC SỐNG HIỆN ĐẠI CỦA THẦN HẬU HERA

Trong nhất thời, tôi không biết bản thân nên làm gì tiếp theo. Tôi đi lung tung không có mục đích. Mọi thứ không có bất kỳ thay đổi nào, vẫn y hệt như trước lúc tôi rời khỏi. Mặc kệ tôi đi đến đâu cũng có một đám người bám theo sau, trước đây tôi sẽ cảm thấy vô cùng tự hào vì địa vị của bản thân, nhưng bây giờ chỉ cảm thấy vô cùng phiền chán.

“Ta muốn an tĩnh một mình, các ngươi cứ tiếp tục làm các việc riêng của bản thân.”

Tôi nói như vậy với bọn họ, nhưng kết quả bọn họ lại dùng vẻ mặt mù tịt nhìn nhau. Tôi sửng sốt một chút mới nhớ ra nơi này không phải công ty, bọn họ không có bất kỳ việc gì gấp cần phải thực hiện. Trừ việc đi theo phía sau tôi nịnh bợ ra thì họ cũng chỉ có việc tầm hoan tác nhạc, còn lại không có bất kỳ việc quan trọng nào để họ thực sự coi là “việc riêng” cần giải quyết.

“Thôi các ngươi tạm thời rời khỏi nơi này, ta đang cần sự yên tĩnh nên không muốn có bất cứ kẻ nào ở bên làm phiền.”

Tôi không thể làm gì khác ngoài việc nói thẳng ra. Những kẻ kia đưa mắt nhìn nhau, không biết phải làm sao, nhưng cuối cùng vẫn tuân theo. Một số kẻ khi rời đi còn thì thầm to nhỏ, có lẽ đang trao đổi về sự khác thường của tôi. Dù sao trước nay tôi luôn coi trọng nhất là sự phô trương, ngoại trừ việc vùi đầu đi đánh ghen, tôi không thích ở một mình. E rằng sau này các tin đồn sẽ nổi lên bốn phía, nhưng tôi không bận tâm. Vẫn còn chuyện quan trọng hơn chờ tôi thực hiện. Dưới con mắt của tôi, sớm đã không còn để bụng đến những chỉ trỏ bàn tán này, dù sao cũng sống không thể chỉ vì ánh nhìn của kẻ khác. Thật bất hạnh là trước đây cũng chỉ vì tôi quá để tâ m đến những người khác nghĩ gì mà sống một cuộc sống quá mệt mỏi.

Tôi giả bộ thưởng thức những tiên nữ ca hát bên hồ nước, tôi không chủ định vò nát một đóa hoa, xác định xung quanh không có bất kẻ nào có khả năng nghe nén cũng như giám thị, mới nâng váy đi sâu vào trong khu rừng. Sau đó, tôi tháo chiếc nhẫn trong tay xuống, chuyển động viên bảo thạch trên mặt nhẫn, rồi rót chất lỏng không màu bên trong xuống hồ.

Ban đầu hồ nước không có bất kỳ biến hóa nào, nhưng rất nhanh chóng nổi lên những bọt nước nho nhỏ, cuối cùng sôi trào cuồn cuộn. Màu nước vốn xanh biếc chậm rãi biến sắc, cuối cùng chuyển sang sắc tím, sau đó một gương mặt mờ ảo không rõ thoắt ẩn thoắt hiện.

“Hera, ta vô cùng lấy làm kinh ngạc. Lúc đầu ta không hề ôm hy vọng lớn, vậy mà cuối cùng e thật sự làm theo lời hứa hẹn.”

Trong giọng nói của Poseidon mang theo nụ cười châm chọc, cứ như thể vô cùng chán ghét. Tôi hừ một tiếng.

“Nam nhân không giống nữ nhân, luôn thích bội bạc mà còn dễ dàng thốt ra nhưng lời hứa hẹn không có cách nào thực hiện. Nhưng ta không dễ dàng hứa hẹn, càng không vi phạm lời thề.”

“Từ khi còn rất sớm ta đã biết em chính là một nữ nhân như vậy. Việc em có thể chịu đựng một kẻ làm chồng như Zeus một thời gian dài mà không phản bội hắn, theo một ý nghĩa nào đó, em và Hades đều là những kẻ kỳ quái.”

Có lẽ ở dưới mắt nhìn của Poseidon, tôi là một người phụ nữ chỉ vì ghen tuông và thù hận mà tâm lý vặn vẹo quên hết mọi thứ trên đời, hơn hết là hắn đã khống chế được tôi trong lòng bàn tay nên vô cùng dương dương tự đắc nở nụ cười.

“Hera, em hãy yên tâm, ta không phải một vị thần không biết tuân thủ lời hứa hẹn. Lời ta đã hứa với em, ta nhất định sẽ thực hiện được.”

“Hy vọng là vậy.” Mặt tôi không đổi sắc trả lời, “Ngài không có cách nào có thể bước vào Olympus, trừ khi Zeus triệu tập. Hiện tại, ta sẽ giúp ngài mở một cánh cửa, nhưng việc có thể duy trì được cánh cửa này cũng như có thể mở rộng để binh lính của ngài có thể bước qua hay không, thì phải do chính ngài nỗ lực.”

“Đương nhiên, chỉ cần em giúp ta tranh thủ thời gian, còn nữa, em đã thu được thứ kia vào trong tay chưa?” Hắn gấp gáp hỏi.

Ta chỉ chỉ chiếc khuyên tai, ngay lập tức gương mặt của Poseidon ở trong nước hiện lên một thứ biểu cảm vặn vẹo. Ngay lập tức hắn cười ha hả: “Không ngời rằng Zeus thực sự đối với em nửa điểm phòng bị cũng không có, chỉ có thể nói, em không hổ là nữ thần Hera. Dù lão già Zeus thích trêu hoa ghẹo nguyệt thì đến cuối cùng người hắn tín nhiệm nhất vẫn chỉ có một mình em. Trừ em ra, ta không thể nghĩ đến bất cứ kẻ nào có thể trộm mất quyền trượng của một kẻ gian xảo nhạy bén như Zeus. Cũng không biết, thời khắc hắn biết hắn bị chính vợ của mình phản bội, trên gương mặt ngạo mạn kia sẽ có biểu cảm nào? Ta chỉ cần nghĩ thôi cũng cảm thấy vô cùng vui vẻ.

“Ngài cũng đừng đắc ý quá sớm, dù có ta ở Olympus tiếp ứng, thủ hạ của Zeus vẫn có rất nhiều kẻ cường đại, đám tôm cá biển của ngài có thể chắc chắn đánh bại hắn hay không?”

Dáng vẻ đắc ý của Poseidon so với Zeus cũng chẳng có sự chênh lệch là mấy, đều là những kẻ tự cao tự đại, trên trời dưới đất chỉ coi bản thân là tôn quý nhất. Zeus thì coi phụ nữ như một thứ để tiêu khiển giết thời gian, còn Poseidon cơ bản là khinh thường phụ nữ, kể cả người chung dòng máu với họ như tôi. Thật sự đều là những kẻ đáng thương. Cả hai đều say sưa tự cho bản thân là đúng, cảm thấy mọi vật đều phải thần phục dưới chân bọn họ. Đại khái, Poseidon và Zeus đều giống nhau, bọn họ rõ ràng đã phát hiện tất cả việc tôi đang làm, nhưng thực ra, bọn họ đều không dự đoán được ý định thực sự của tôi.”

“Điểm này em không cần lo lắng, ta đã chuẩn bị mọi thứ từ rất lâu rồi. Nhân duyên của Zeus cũng không hề tốt đẹp như hắn nghĩ.”

Poseidon nở một nụ cười có điểm mập mờ, đáng tiếc rất nhanh đã bị cây đinh ba khuấy động.

“Vậy thì tốt. Mọi thứ cứ dựa theo kế hoạch mà làm. Nếu như thất bại, kết quả của ngài sẽ vô cùng thê thảm.”

Tôi lạnh lùng nói. Hai kẻ có mối quan hệ tồi tệ như chúng tôi mà có thể hợp tác với nhau, có lẽ thực sự hiếm thấy. Tôi thậm chí ngay cả sắc mặt cũng lười giả bộ với hắn. Nhưng nếu tôi ra vẻ quá mức phối hợp hoặc thái độ quá mức nhún nhường, Poseidon nhất định sẽ hoài nghi. Hắn chính là một kẻ đa nghi, chính vì vậy thể hiện biểu cảm cao ngạo không thèm để ý đến bất cứ điều gì mới cho hắn nghĩ tôi không có biểu hiện khác thường. Bởi vì, Hera chính là một người như vậy.

Tôi xoay người rời khỏi hồ nước. Nơi này quá mức hẻo lánh, trừ tôi ra cơ bản sẽ không có người tới nơi này. Hơn nữa toàn bộ Olympus đều biết mỗi khi tức giận là tôi thích đến nơi này, sẽ không có bất cứ kẻ lắm chuyện nào chủ động giơ đầu chịu đánh. Đẩy ra cây cối chằng chịt rậm rạp, tôi quay đầu nhìn thoáng qua cánh cửa được mở ra kia, nửa điểm lộ ra cũng không có. Tất nhiên thời gian kéo dài quá lâu nhất định sẽ bị phát hiện, nhưng Poseidon cho đến tận bây giờ cũng không phải là một vị thần có tính kiên nhẫn chờ đợi.

Tôi sửa lại y phục ngay ngắn. Tôi giả bộ xoay người thưởng thức một khóm hoa thơm, nhưng thực tế là đang chú ý động tĩnh xung quanh. Xung quanh đều yên ắng không có một tiếng động, chỉ thỉnh thoảng mới nghe được tiếng ca cùng thụ cầm mơ hồ. Ánh sáng màu vàng chiếu sáng nhu hòa, tất cả không bất kỳ bất thường nào. Tôi tự giễu nở nụ cười, loại chuyện phản bội Zeus nói ra sợ cũng không có người tin. Bởi vì, bất kể thế nào, tôi là một biểu tượng vĩnh viễn không bao giờ phản bội hắn.

Thế nhưng sự tình luôn chứa đựng những việc ngoài ý muốn. Nếu như lúc đó Zeus không nghiêm phạt đày tôi xuống nhân gian, tôi không trải qua thử thách sống cuộc sống của một con người, tôi vĩnh viễn sẽ không bao giờ có thể làm được một việc đáng sợ như bây giờ. Thần luôn nói con người như một con kiến hèn mọn, nhưng những con kiến hèn mọn này có những âm mưu quỷ kế phức tạp gấp hàng vạn lần các vị thần linh. So sánh những mâu thuẫn kéo dài không ngớt của con người, những tranh đấu của các vị thần chỉ là cát bụi.

Nghĩ đến Poseidon, tôi cau mày nghĩ đến độ âm hiểm giảo hoạt của hắn. Nếu là Hera có lẽ sẽ mắc mưu hắn, nhưng đối với một Hàn Tiểu Nhạc đã trải qua đủ loại tranh đấu chốn công sở thì có thể hoàn toàn đánh bại hắn. Hắn và Zeus giống nhau ở tính tự mãn. Bọn họ đều nghĩ rằng tôi không cùng một thế giới với họ.

Tôi chậm chạp bước đến nơi các vị thần thường tụ tập. Quả nhiên, các vị thần có tên tuổi đa số đều ở đây, bao vây quanh Zeus. Tôi vừa đặt một chân đến, Zeus đã như tự cảm nhận được, trên gương mặt của hắn nở một nụ cười sáng lạn.

“Ồ, đây không phải thần hậu mỹ lệ không kẻ nào có thể sánh bằng của ta sao, nàng hãy tới ngồi cạnh ta.”

Phía dưới xôn xao. Đổi một góc độ mới, ta cảm thấy những vị thần này kỳ thực thật đơn thuần, có rất ít kẻ có thể che giấu nội tâm phẫn hận và đố kỵ, tất cả đều biểu hiện trên gương mặt. Chỉ cần nhìn mặt họ là tôi có thể biết được họ đang nghĩ cái gì. Zeus đã ngầm ra hiệu với tôi rằng vị trí thần hậu tuyệt đối sẽ không dao động. Những kẻ đang chờ cơ hội chế giễu tôi khi tôi bị đuổi khỏi bảo tọa thần hậu sợ rằng phải thất vọng rồi.

“Đúng vậy, thưa thần Zeus vĩ đại, mọi thứ đều tuân theo an bài của ngài.”

Tôi mang theo nụ cười không thể chê trách, tôi xuyên qua đám thần kia, thoải mái ngồi xuống bên cạnh Zeus. Bỗng nhiên, tôi nhìn lướt qua bắt gặp Demeter, người rất ít khi công khai lộ diện, khiến tôi không khỏi ngẩn người. Từ sau vụ việc náo loạn của Persephone, nàng đã rất lâu chưa đặt chân đến Olympus. Nếu như thường ngày, tôi cũng không quá bận tâ m đến việc này, nhưng lúc này đang ở thời điểm trọng yếu, tôi không thể suy nghĩ sự xuất hiện của Demeter mang hàm nghĩa gì. Phải biết rằng, nàng không chỉ có mối quan hệ mập mờ với Zeus, mà vẫn còn cùng Poseidon dây dưa không ngừng. Trong đám con cháu quái vật của Poseidon, cũng có mấy đứa chui từ bụng của nàng ra. Tôi không thể dám chắc chắn Poseidon không dương dương tự đắc tiết lộ điều gì đó với Demeter. Từ góc độ nào đó xem ra, Demeter còn có lý do hận tôi hơn cả Zeus. E rằng đến tận bây giờ nàng vẫn còn vô cùng hận tôi.

“Ồ, đây không phải em gái Demeter yêu dấu của ta sao. Không ngờ vẫn có một ngày em xuất hiện ở Olympus. Sao vậy, bỗng dưng muốn quay lại nơi này thăm hỏi sao?”

Tôi nở nụ cười thần thiết nói với nàng. Sau đó, tôi nghe thấy không ít tiếng hít khí lạnh của một số vị thần. Bởi vì từ trước đến nay, tôi chưa từng có thái độ tốt đối với Demeter. Một khi gặp được nàng, đều nổi một cơn mưa máu tranh chấp châm chọc một hồi. Hiện giờ, tôi lại có thể ôn hòa với nàng như vậy, sợ rằng rất nhiều các vị thần đều cho là sau lưng tôi sẽ phái quái vật đi giết người em gái, tôi căm ghét nhất.

Biểu cảm của Demeter vô cùng ký quái. Theo lễ nghi, nàng vẫn miễn cường đứng lên nở nụ cười, nhưng ánh mắt không hề che giấu sự phòng bị cùng cảnh giác: “Đúng là cũng nghĩ như vậy, hơn nữa chị đã quay trở về, là người thân, đương nhiên là ta nên trở về thăm hỏi một chút.”

“Ồ, nếu em có thể nghĩ được như vậy thì tốt quá. Demeter yêu quý, ta biết giữa hai chúng ta tồn tại rất nhiều hiểu lầm. Nhưng tất cả đều đã là quá khứ, tại sao chúng ta không quên hết mọi thứ, quay lại thời điểm cả hai còn thân thiết như trước. Đừng quên là em vẫn là người em gái ta yêu quý nhất.”

Không cần phải nói thì cũng biết rất nhiều vị thần đang cho rằng tôi đã đổi tính hay là bị động kinh. Theo tác phong trước nay của tôi, hẳn là tôi nên nhảy dựng lên chỉ trích Demeter dám không biết xấu hổ mà quay về. Nàng và con gái của nàng giống nhau, đều là những phụ nữ lẳng lơ vô sỉ. Ngay cả Zeus cũng có chút đứng ngồi không yên, có lẽ là do có tật giật mình nên hắn đang nghĩ là do tôi ngại mặt mũi của hắn nên không tiện phát tác. Mọi người đều biết chuyện xảy ra giữa tôi và Demeter năm đó.

“Đúng vậy, Olympus vẫn mãi mãi hoan nghênh chị trở lại. À, mà Hera, tại sao Ares chưa quay về? Rốt cuộc nó muốn ở lại nhân gian tới bao giờ? Đứa nhỏ cứng đầu vĩnh viễn không chịu cúi đầu này, lẽ nào phải ép ta bổ sét xuống đầu thì nó mới chịu cầu xin tha thứ sao?”

Bởi vì muốn lấy lòng tôi, nên Zeus không có đổ hết trách nhiệm lên người mẹ là tôi như thường ngày mà lại đẩy mũi nhọn về phía Athena: “Con cũng thật là, đã lớn đầu rồi mà còn gây khó dễ với Ares. Dù sao, nó cũng là anh trai của con, con phải có lòng tôn trọng với anh trai mình. Nhớ kỹ, nếu Ares quay về, con phải lập tức thật lòng xin lỗi nó vì những gì bản thân gây ra trong quá khứ. Về sau cũng không được tiếp tục khiêu khích Ares nữa, biết không.”

Ước chừng, răng của Athena sẽ rất nhanh bị nghiến nát. Kỳ thực cũng oan cho nàng, bởi vì lần nào cũng là do Ares chủ động khiêu khích nàng trước, mà nàng cũng không phải là kẻ có tính cách ngồi chờ chịu đánh. Nhưng dù sao để có thể trở thành một trong những đứa con gái được Zeus sủng ái nhất, đương nhiên là nàng vô cùng thông minh, thành thành thật thật đáp ứng, lời không nên nói chưa từng thốt ra. Dù trong lòng không thoải mái nhưng tôi không thể không tán dương nàng không hổ là nữ thần trí tuệ, không trách được việc Ares thua dưới tay nàng.

“Đủ rồi, nhắc tới Ares, ta chợt nhớ tới, dường như cũng không thấy Dionysus? Hắn đang ở đâu?”

Tôi giả bộ phiền lòng đỡ trán, vô cùng bi thương nói.

“Trước đây, ta đã làm rất nhiều chuyện quá đáng đối với hắn, nên dẫn tới quan hệ sau này của cả hai không được tốt. Hiện tại, ta thật lòng hối cải, muốn nói lời xin lỗi và muốn hắn khoan thứ. Nhưng vì sao hắn lại tránh gặp mặt ta? Lẽ nào ngay cả cơ hội cũng không cho ta sao? Quả thực khiến cho ta rất đau lòng.”

Kỳ thực những lời này nghe vô cùng giả dối. Nhắc đến việc bị trả đũa, còn rất nhiều kẻ còn thê thảm hơn tên gia hỏa Dionysus rất nhiều, tại sao ta không có sám hối với bọn họ?

Bất quá cũng không có kẻ nào dám hé răng.

Zeus suy nghĩ một lúc: “Cũng phải, thân là một trong mười hai vị chủ thần, không quay về Olympus là chuyện không thể chấp nhận được. Hermes, Apollo, ta giao cho hai ngươi, nhất định phải mau chóng tìm được Ares và Dionysus về.”

Thấy cả hai đáp ứng, Zeus mới lộ ra nụ cười hài lòng, nắm lấy bàn tay của ta.

“Như vậy mới phải, như thế này mới là cuộc sống lý tưởng.”

Tôi cũng mỉm cười. Tất cả mọi người cũng không thể làm gì khắc ngoài việc cùng mỉm cười. Đối với Zeus mà nói, đương nhiên là mọi thứ đều rất tốt đẹp rồi. Người vợ không nghe lời bỗng nhiên ôn thuận, con trai con gái mỗi người đều ngoan ngoãn nghe lời, tất các anh em đáng ghét đều cút ra xa không có cách nào gây rối, làm một thần vương, hắn còn cái gì không thỏa mãn?

Chỉ là…

Nhìn hắn mặc dù nở nụ cười nhưng đôi mắt xanh lam vẫn lạnh lẽo như băng, tôi nhớ tới lời hắn nói đêm qua, trong lòng có chút bất an. Mọi thứ đều lặng lẽ đi đúng hướng tôi đã dự liệu, chỉ là, đối với những tính toán của tôi, đến tột cùng Zeus biết được bao nhiêu?

Nhỡ đâu một phần vạn tính toán của tôi đối với hắn có điểm sai sót.

Tôi duy trì nụ cười, liếc nhìn biểu cảm cứng ngắc của Demeter. Nàng là người duy nhất không cười, sắc mặt tái nhợt đang ngón tay vào nhau, bộ dáng nhấp nhổm không yên. Tôi bắt đầu hoài nghi nàng có lẽ đã biết điều gì đó.

Tôi bỗng nhiên nhớ lại giấc mộng kia. Trong mơ, nàng dễ thương biết bao và không bao giờ muốn rời xa tôi. Tôi trở nên hoảng hốt, nhưng rất nhanh, trong lòng lại cảm thấy lãnh lẽo.

Cái gì mà tình chị em, ngay từ lúc nàng rơi vào cái ôm ấp của Zeus trong nháy mắt đã không còn sót lại chút gì. Bất kể là ai, cũng không thể trở thành chướng ngại vật trong kế hoạch của tôi. Làm vợ của Zeus, chẳng lẽ còn có người nghĩ rằng tôi là một nữ thần thiện lương nhu nhược trừ ghen tuông đố kỵ ra cũng không làm được việc gì vô hồn sao?

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi