CUỘC SỐNG NUÔI CON CỦA VỢ CHỒNG CÔNG NHÂN VIÊN THẬP NIÊN 70


Editor: TulaBachu1316Tô Tuyết Trinh lấy hai chiếc cốc thủy tinh từ trong khay ra, cầm ấm trà lên rót, đặt trước mặt Cốc Hồng Thanh một cốc trà, “Trà nước đơn giản, đừng để ý.

”Cốc Hồng Thanh không khống chế được chua xót dâng lên trong lòng, tay chỉ vào đồng hồ trên tay cô, “Cái đồng hồ này của cô là hiệu Mai Hoa đúng không?”“À, đúng vậy.

”Tô Tuyết Trinh gật gật đầu, chiếc đồng hồ này là năm trước Tô Hiển Quốc tặng cô nhân ngày sinh nhật, nhưng lúc đi làm thì không đeo được, cô lại không muốn cứ cất đi như vậy, nên lúc nghỉ ngơi thường lấy ra đeo chơi.

Cô nghĩ đến chuyện ngày đó Hứa Thanh Thanh chế giễu cách kết bạn của vợ chồng họ, chủ động tìm chủ đề nói chuyện với Cốc Hồng Thanh: “Vẫn chưa chúc mừng cô chuyển nhà đến đây.

”“Không sao, sau này cùng chiếu cố lẫn nhau.

”Cốc Hồng Thanh cười lấy lệ, trong lòng thầm nghĩ giờ vẫn chưa phải lúc nghỉ việc kiếm tiền, cần nhẫn nại chờ cơ hội xuất hiện, vừa cười vừa mở cái giỏ trúc ra: “Đây là bánh trứng gà tôi vừa đi mua, là vừa mới ra lò, vẫn còn nóng, đem qua cho cô một ít.

”Dù sao cũng là lần đầu gặp mặt, Tô Tuyết Trinh cũng không muốn nhận không cái gì, liền vội từ chối, “Cô khách sáo quá rồi, bánh trứng gà không rẻ, đem về cho con ăn đi.


”Cốc Hồng Thanh không từ bỏ, giơ tay muốn đổ vào khay trên bàn, “Khách sáo gì chứ, cầm lấy một ít.

”Bánh trứng gà bên ngoài có dầu mỡ, cứ như thế mà đổ dính vào khay như vậy thật không hợp lý, Tô Tuyết Trinh ý thức được liền kéo tay cô ta lại để cô ta không đổ vào khay, tay vừa chạm tới, lại trong một giây nghe được tiếng lòng của cô ta: 【Giỏ bánh trứng gà này còn rẻ hơn bộ váy mặc trên người cô rất nhiều, khiêm tốn gì chứ, đạo đức giả.

】Những lời này vang lên trong đầu, Tô Tuyết Trinh đột ngột dừng lại, tức giận rụt tay lại, vẻ mặt phức tạp.

Cố Hồng Thanh cũng không phải thật sự đổ hết cho cô ăn, đổ tầm sáu bảy cái là dừng lại rồi, sau đó lại dùng khăn đậy lại giỏ trúc, treo lại lên cánh tay, lại nắm lấy tay cô, cử chỉ vỗ về, tỏ vẻ chân thành nói: “Tôi đều hiểu cả, gia đình viên chức thật không dễ dàng gì, sau này hai nhà chúng ta chiếu cố lẫn nhau nhiều hơn.

”Tô Tuyết Trinh ngẩng đầu nhìn cô ta, nụ cười trên mặt đã nhạt, lịch sự trả lời cô ta: “Nên như vậy.

”Vừa chạm tay, tiếng lòng của Cố Hồng Thanh lại vang lên, 【Khuôn mặt đen đủi này sinh ra cũng thật xinh đẹp.


】【Nếu xấu hơn một chút thì lại càng thích hợp làm đối chiếu tổ của bọn ta, nhưng so sánh như vậy cũng không đủ rõ ràng, đúng là bình hoa di động.

】Đây là cái gì với cái gì vậy?Đối chiếu tổ? Bình hoa di động?So sánh cái gì chứ?Tô Tuyết Trinh vẻ mặt mông lung tiễn Cố Hồng Thanh ra cửa, ngồi xuống nghĩ kỹ lại tiếng lòng của cô ta cũng nghĩ không thông, dứt khoát không quan tâm nữa, cuối cùng kết luận: sau này ít tiếp xúc với cô ta thì tốt hơn, cảm thấy cô ta tâm địa đen tối.

Ngay cả khi nhìn mấy cái bánh trứng gà trên bàn, cũng không phải do mang thai ốm nghén hay không mà cô lại cảm thấy buồn nôn.

Sau trận giày vò này, Tô Tuyết Trinh gạt bỏ lười biếng, định ra ngoài mua chút cơm về ăn, vừa cầm chìa khóa chuẩn bị khóa cửa, Sầm Bách đi từ cửa lớn vào, trên tay cầm một túi giấy, nhìn thấy cô chuẩn bị ra ngoài liền sững người.

“Muốn ra ngoài sao?”Anh lại gần cô, mùi vị thịt quay phảng phất, Tô Tuyết Trinh vui vẻ nói, “Em đang định đi mua đồ ăn sáng.

”“Anh mua về rồi.

”Sầm Bách ôm cô vợ bé nhỏ về phòng, vào bếp lấy đĩa và đũa, cười nói: “Anh kêu anh ta cho thêm ít dưa chuột, vừa khéo em thích ăn vịt quay cùng dưa chuột.

”Nhìn dáng điệu vui vẻ của anh, không cần đoán cũng biết là vụ án đã thuận lợi giải quyết được rồi, Tô Tuyết Trinh vừa mở túi giấy ra vừa hỏi: “Bắt được người rồi sao?”“Bắt được rồi.

”.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi