CUỐI CÙNG EM CŨNG ĐẾN


Phì ca kêu một tiếng: “Quả nhiên chỉ có quỷ mới biết!”
Đào Đào vui mừng hớn hở hỏi: “Quét dọn vệ sinh, mua quần áo không phải đều là chuyện tốt sao?”
Phì ca ỉu xìu nói: “Không tốt! Cảm giác rất không an toàn, tóm lại giống như con cá mặn được tắm rửa sạch sẽ để bán đi!”
Anh ta nói như vậy cũng là có nguyên nhân.

Ba năm trước YD từng có một cuộc hỗn loạn, lúc ấy ban lãnh đạo gặp chuyện muốn đem câu lạc bộ bán đi nhưng khi đó lại đúng lúc đang thi đấu, các tuyển thủ vô cùng hoang mang nên ảnh hưởng đến trạng thái.

Sau này là Tạ Tinh Thùy ra mặt mua lại câu lạc bộ.
Đào Đào an ủi Phì ca: “Không thể nào, YD đối với Tạ thần là thứ quý giá nhất mà.”
Phì ca thở dài.
Đào Đào lại nói: “Chắc chắn là có lãnh đạo thị sát, nhất định là chuyện tốt!”
Phì ca: “Tin lời vàng ngọc của cô vậy.”
Đào Đào nhìn thấy Tống Ý ra tới, vội vàng nói: “Được rồi không nói với anh nữa tôi đi ăn cơm đây.”
Phì ca vẻ mặt như đưa đám nói: “Buổi trưa tôi chỉ muốn ăn hai bàn thịt ba chỉ… ”
Đào Đào vui vẻ: “Muốn tăng cân sao?” Đừng nhìn cách gọi Phì ca mà tưởng anh ta béo, thực ra anh ta gầy chết người, siêu siêu gầy, gầy như mấy người châu Phi chạy nạn vậy.
Phì ca nói: “Lão đại chê tôi gầy quá ảnh hưởng nghiêm trọng đến hình tượng của câu lạc bộ, cho tôi hai ngày phải tăng mười cân.”
Đào Đào cười lớn: “Xem ra Tạ thần có thể là đang muốn đem anh bán gấp rồi.”
Phì ca khóc một tiếng thành cún 200 cân*.
Tống Ý đi tới hỏi: “Làm sao vậy?”
Giọng của cô truyền đến chỗ Phì ca, anh ta lập tức hoảng sợ la lên một tiếng: “Cô ở cùng Thiên thần à.”

Đào Đào đắc ý nói: “Không nhiều lời nữa, tôi muốn đi ăn cơm!”
Phì ca lại hỏi cô: “Lát tới ghép đội không?”
Đào Đào quay đầu hỏi Tống Ý: “Dẫn theo Phì ca?”
Tống Ý đương nhiên không ý kiến: “Được đó.”
Phì ca rất vui vẻ, huyên thuyên tiếp: “Cảm ơn chị Đào, cảm ơn Thiên thần!” Ôi mẹ ơi, một lần cùng hai chị đẹp chung đội, anh ta phải phát sóng trực tiếp mới được!
Tống Ý cùng Đào Đào ăn cơm xong, Đào Đào cảm khái nói: “Nếu hai chúng ta ở cùng nhau thì mình sẽ mập lên mất, cuối cùng sẽ bị lão Hồ đuổi đi!”
Tống Ý nói cô: “Cậu hiện tại cũng quá gầy rồi, hơi tròn một chút mới đẹp.”
Đào Đào thút thít nói: “Không thể nào, fans còn hận không thể biến mình gầy thành tia chớp nè.”
Các ngành các nghề đều không dễ dàng, Tống Ý cũng không nói thêm cái gì nữa.
Hai người dọn dẹp chén đũa, vừa định vào trò chơi thì điện thoại Tống Ý nhận được một tin nhắn.
Tạ Tinh Thùy: “Ăn cơm chưa?”
Tống Ý trả lời anh ta: “Ăn rồi.”
Tạ Tinh Thùy lại hỏi: “Đến chơi hai ván nhé?”
Tống Ý trả lời anh: “Đào Đào ở đây, tôi cùng cô ấy chơi một lát.”
Cô dùng tài khoản Nguyệt Dũng của Tạ Tinh Thùy nhưng việc chuyển hội này chưa được làm thỏa đáng nên Tống Ý không muốn kinh động bất kì ai.
Tạ Tinh Thùy tiếc nuối nói: “Vậy các cô chơi đi.”
Đào Đào thúc giục cô: “Tống Tống, mau vào trò chơi thôi.”
Tống Ý vừa vào trò chơi thi nhận được lời mời của Phì ca.
Bọn họ vào giao diện ghép đội, Phì ca còn khen lấy khen để căn cứ sạch đẹp như mới.
Tống Ý cũng tò mò: “Xem ra là thực sự có nhân vật quan trọng muốn tới chỗ các anh thị sát đó.”
Phì ca nói: “Thị sát thì không sao, đừng bán tôi là được.”

Đào Đào bổ một đao: “Nhìn anh chắc được hai miếng thịt, bán được ba đồng?”
Phì ca khóc thành một con cún ngốc.
Tống Ý căn bản không nghĩ đến chính mình, cô thật sự cho rằng có nhân vật lớn đi thị sát căn cứ YD, còn tính xem có nên tránh đi hay không.
Sau khi vào trận Phì ca hỏi: “Tôi mở livestream nha.” Tiếp đó vẻ mặt trở nên đứng đắn.
Tống Ý cùng Đào Đào cũng không để trong lòng, chẳng qua lúc nói chuyện sẽ phải chú ý một chút.
Phì ca đắc ý, đắc ý đến nỗi muốn bay lên.
Có hai người đẹp của KPL cùng anh chơi, khẳng định các fans đang nghĩ muốn gửi dao đến chỗ anh!
Tạ Tinh Thùy không hẹn được Tống Ý, một mình không muốn chơi nữa.

Anh ta xuống lầu nhìn Phì ca tức giận hỏi: “Thịt ba chỉ ăn hết chưa?”
Phì ca: “……” Ai mà ăn cho hết hai bàn lớn được chứ!?
BÌnh luận hot nhất: “666, Tạ thần lại tiếp tục vỗ béo!”
“Tạ Phì CP vĩnh viễn cay sao ngọt được!”
“Phì ca, anh đừng phụ sự quan tâm của Tạ thần nha!”
Không chịu nổi sự quan tâm này của anh ta! Phì ca khó chịu, muốn khóc rồi.
Trên thực tế thời điểm anh ta khó chịu thực sự còn chưa đến.
Lúc này điện thoại của Tống Ý phát ra một giọng nói: “Quan Vũ đi mid, Điêu Thuyền cẩn thận.”
Phì ca đang muốn rút lui về phía sau tháp thì điện thoại của anh ta đã bị cướp đi.
“A…… lão đại anh làm gì vậy!”
Tạ Tinh Thùy híp mắt nhìn xuống, quả nhiên thấy ID Tống Ý.

Anh giơ tay tắt đi phát sóng trực tiếp, giọng điệu suy đoán nhìn về phía Phì ca: “Cậu chung đội với ai?”
Phì ca lông tóc dựng đứng, lắp bắp nói: “Tống……”
“Tống?”
Phì ca nhanh miệng sửa lại: “Đào Đào!”
Tạ Tinh Thùy nói: “Và Tống Ý?”
Phì ca cười gượng: “Hai cô ấy đúng lúc ở cùng nhau nên tôi mời họ cùng chơi thôi mà.

Lão đại, tôi không có trêu hoa ghẹo nguyệt**, tôi tuyệt đối không có tâm tư méo mó gì hết!”
Tạ Tinh Thùy thầm nghĩ, cậu xứng chọc ghẹo sao!
Phì ca còn muốn giải thích, Tạ Tinh Thùy đã nhắc lại: “Cậu chưa hề ăn thịt ba chỉ?”
Phì ca: “……”
Tạ Tinh Thùy nói: “Dì Trần vất vả suốt một tiếng mới nướng xong cho cậu, cậu nhanh đi ăn hết cho tôi, còn dư miếng nào thì đem đầu tới đây.”
Phì ca vẻ mặt đau khổ nói: “Tôi còn đang chơi…”
Tạ Tinh Thùy cố tình nói: “Tôi giúp cậu chơi, mau đi ăn đi.”
Tim Phì ca muốn ngưng đập: “Lão đại, anh dùng Điêu Thuyền à?”
Tạ Tinh Thùy: “Còn không phải là tới mùa thu hoạch sao? Cậu chơi được chẳng lẽ tôi không? ”
Phì ca đã đoán được tương lai ảm đạm của mình khi mất sao*, càng đáng sợ hơn khi anh sẽ liên lụy Đào Đào và Thiên thần, sau này anh còn được hai cô gánh sao? Sợ là hai người họ muốn giết anh luôn… 
[*: Thua trận sẽ mất sao ]
Tạ Tinh Thùy không thích dùng pháp sư đi mid, pháp sư trong Vương Giả Vinh Diệu đối với anh đều xa lạ.

Anh hiểu được các kĩ năng và thuộc tính nhưng muốn dùng tốt đâu có dễ? Khí chất không giống.
Đào Đào không biết đồng đội của mình đã đổi người, cô nổi giận: “Phì ca anh sao thế? Thời cơ tấn công tốt như vậy mà ngay giây sau anh đã ngã ra đất rồi?”
Không sai, cơ hội đó vốn giết được ba mạng, “Phì ca” Điêu Thuyền lại nằm ngay đơ trên mặt đất.
Thực tế là “send dead flow**” Tạ Tinh Thùy khóe miệng run rẩy một chút.

[**: Cách chơi tống chết Thain: Đại khái là một phương pháp chơi, dùng cái chết để đẩy trụ ]
Tống Ý nói: “Không sao đâu, không có đường binh, bọn họ tiến lên cũng không được.”
Tạ Tinh Thùy cũng không muốn thua, nhưng mà……
Trụ chính nổ mạnh sau đó, Đào Đào cũng chết: “Phì ca, anh đùa tôi có phải không! KPL đệ nhị mid trong truyền thuyết sao lại chơi thành thế này?”
Tạ Tinh Thùy làm như không nhìn thấy, lại mời hai người bọn Đào Đào.
Suy cho cùng cũng là bạn cũ, tuy rằng Phì ca này đã chôn chân với đồ ăn nhưng Đào Đào vẫn chấp nhận, Tống Ý cũng chấp nhận.
Vào trận sau, “Phì ca” trong một giây giành mất xạ thủ, Đào Đào nóng nảy: “Ỷ anh gầy thì ghê lắm sao, hãm hại tôi một lần còn chưa chịu, muốn thêm một lần nữa đúng không? Anh mà chơi xạ thủ á?”
“Phì ca” điềm tĩnh đánh ra hai chữ: “Thận trọng sẽ thắng.”
Đào Đào chán nản yêu cầu: “Để xạ thủ cho tôi chơi đi!”
“Phì ca”: “Không cho.”
Tống Ý nói: “Chúng ta chọn phụ trợ cũng được mà, không có vấn đề gì to tát cả.”
Vấn đề rất lớn đó, Phì ca chắc chắn không chơi được xạ thủ, dù cho có KPL đệ nhất support cũng không thể thắng.
Đào Đào tưởng rằng mình sắp mất hai sao nhưng cuối cùng lại thắng.
Nằm mơ cũng không tưởng tượng được.
Tống Ý hợp tác với “Phì ca”, so với sự ăn ý của Tống Ý và Tô Quang thì còn đáng sợ hơn!

*Dành cho ai chưa biết: 1 cân bên TQ = 596,8g = 0,5968kg ở VN
**Gốc: phao muội 泡妹.

Từ này mình không hiểu rõ nghĩa lắm, search tiếng trung thì ra một số web trò chuyện hẹn hò nên chắc nó là tán gái (có bạn còn bảo là đá ph* nữa:))).

Mọi người biết nghĩa của từ này thì giúp mình với nhé! ٩(๛ ˘ ³˘)۶img.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi