CƯỜNG ĐẠI CHIẾN Y

Mạch Doanh chính là muốn luyện năng lực phản xạ cho Giang Cung Tuấn.

“Giang Cung Tuấn, cậu phải nhớ kỹ, ở thời điểm quan trọng không thể dựa đại não điều khiển thân thể, mà phải để bản năng điều khiển thân thể, giống như phản xạ có điều kiện vậy” Giọng Mạch Doanh vang lên.

“Khó quá đi.” Giang Cung Tuấn trưng ra vẻ mặt vô tội nói.

Mạch Doanh giải thích: “Chỉ cần nắm giữ bí quyết thì không hề khó chút nào, hơn nữa cũng không phải kêu toàn thân cậu đều phải như vậy, chỉ cần nhập môn là có thể qua ải này”.

“Tôi cố gắng thử xem” Giang Cung Tuấn thả lỏng tinh thần, để não trống không sau đó phóng tinh thần lực ra, tinh thần lực lan ra, cảnh vật xung quanh hiện ra trong đầu anh.

Mạch Doanh ra tay lần nữa, Giang Cung Tuấn cảm nhận được, quỹ đạo tấn công của Mạch Doanh cũng hiện lên trong não anh, nhưng lúc còn đang đợi não đưa ra phán đoán để thân thể tránh né thì đã bị Mạch Doanh đánh bay.

“Thân thể cậu rất mạnh, tu luyện phản xạ có điều kiện nhanh hơn người bình thường không biết bao nhiêu lần, lúc cảm giác được tôi ra tay thân thể nên tránh ngay trước chứ không phải đợi não điều khiển thân thể mới tránh”

Mạch Doanh không ngừng chỉ dẫn, còn Giang Cung Tuấn tuy hiểu được lý thuyết nhưng lại không cách nào làm được, chỉ có thể bị động bị đánh.

Đánh suốt một ngày nhưng toàn là bị đánh, còn tránh được thì lại chỉ có vài lần ít ỏi.

Ngày hôm sau, lại có người đến ải thứ ba, lần này số lượng không ít khoảng bảy tám người, đều là cao thủ đỉnh cấp, trừ vài người đạt tới thần thông đại viên mãn thì những người còn lại đều là cao thủ đã mở bảy tám phong ấn.

Những người vừa mới đến nơi cũng thử xông qua đi, nhưng dù thực lực rất mạnh cũng không thể xông qua, người mạnh nhất cũng chỉ đi tới bốn trăm mét là cực hạn, một trăm mét cuối cùng làm thế nào cũng không qua được.

Còn bên Giang Cung Tuấn thì vẫn đang huấn luyện, dưới sự hướng dẫn của Mạch Doanh phản xạ của anh quả thật đã nhạy bén lên không ít, nhưng để qua được ải thứ ba thì còn kém rất nhiều.

Người qua ải thứ hai đến ải thứ ba người càng ngày càng nhiều, nhưng tất cả đều bị chặn ở đây.

Đảo mắt đã qua ba ngày, trong ba ngày này chỉ có vài người có thể xông qua ải thứ ba tiếp tục chạy xuống núi.

“Mạch Doanh, hay là bỏ đi, tự cậu qua ải đi tiếp, với năng lực của cậu sẽ có cơ hội giành được tiên phủ”

Giang Cung Tuấn đã luyện mấy ngày nhưng vẫn không làm được như Mạch Doanh nói.

Mạch Doanh cũng nhìn Giang Cung Tuấn, cau mày lẩm bẩm: “Sao lại vậy được chứ, thân thể của cậu phải rất mạnh mới đúng, đơn giản như vậy tại sao lại không tập được?”



Hắn không từ bỏ nói: “Ngồi xuống”

Giang Cung Tuấn lập tức khoanh chân ngồi xuống.

“Đừng nghĩ gì hết, thả lỏng tinh thần, cảm nhận xung quanh, từ giờ trở đi cậu chính trời, là đất, trời đất đều do cậu khống chế”

Giang Cung Tuấn làm theo. Sau đó Mạch Doanh điều khiển một khối đá bay lên, bóp nát thành những hòn đá nhỏ, sau đó toàn bộ đánh tới Giang Cung Tuấn.

Thân thể Giang Cung Tuấn di chuyển một cách quỷ dị liên tiếp né tránh được hết.

“Chính là như vậy đấy” Mạch Doanh bĩu môi. “Giang Cung Tuấn, tâm không thể loạn, trong lòng không thể nghĩ tới người khác hay chuyện gì khác, bất cứ lúc nào cũng không thể có những suy nghĩ vớ vẩn, tâm không tạp niệm mới có thể thành công.”

Giang Cung Tuấn đứng lên.

“Đi thử xem, lần này còn không được nữa thì tôi mặc kệ cậu luôn đấy” Mạch Doanh nói.

Giang Cung Tuấn cũng không muốn để Mạch Doanh thất vọng, anh gật đầu, bước tới ải thứ ba, anh hít sâu một hơi khiến bản thân thật bình tĩnh.

“Giang Cung Tuấn muốn qua ải à?”

“Không biết người trái đất này có qua nổi không?”

Đến nay đã có rất nhiều người qua được ải thứ hai, bị nhốt ở ải thứ ba. Bọn họ đều đang nhìn xem Giang Cung Tuấn có thể qua hay không.

Giang Cung Tuấn thả lỏng tinh thần, tâm không tạp niệm, sau đó bước vào trận. Tinh thần lực tản ra ngoài cảm nhận bốn phía, mỗi người đó đều hiện ra trong đầu anh, mỗi động tác, chiêu thức tấn công đầu hiện lên rõ mồn một, biết được người đó sẽ tấn công ở đâu mà tránh trước.

Thân thể anh lóe trải lóe phải không ngừng đi tới, rất nhanh đã qua hai trăm mét. Nhưng sau hai trăm mét thì tốc độ tấn công lại tăng lên, dù Giang Cung Tuấn có thể cảm nhận được nhưng lại không thể tránh kịp. Trong lúc sơ ý bả vai đã bị đánh trúng. Cơn đau lan ra, thân thể lập tức bị lệch, một khi bị đánh trúng thì chờ đón Giang Cung Tuấn chính là một loạt tấn công tiếp theo, chỉ trong nháy mắt thân thể đã xuất hiện rất nhiều vết thương, khóe miệng rỉ ra máu.

“Không thể loạn, ngàn lần không thể loạn” Giang Cung Tuấn lập tức nhắc nhở bản thân bình tĩnh lại, não dần dần trống rỗng nhưng vẫn vô dụng.

Đối mặt công kích vẫn không cách nào tránh được, đòn tấn công vừa nhanh vừa mạnh cho dù thân thể ở trạng thái tốt nhất vẫn không thể cậy mạnh mà đi tiếp hơn năm mươi mét cuối cùng, cuối cùng vẫn không thể kiên trì nổi nữa không thể không lùi lại ra khỏi trận.



Anh chật vật đi đến trước mặt Mạch Doanh, lau vết máu tràn ra khóe miệng, hết cách nói: “Vẫn không được rồi, cậu đi trước đi, Thần Bảo Lang đã qua ải thứ ba mấy ngày rồi, còn không đi là không kịp nữa đâu”

Mạch Doanh khẽ cắn môi, hắn thật sự muốn giúp Giang Cung Tuấn, nhưng trong khoảng thời gian ngắn anh không thể tiếp thu được kỹ năng tự mình rồi. Cũng không trách Giang Cung Tuấn được, có thể trong vòng mấy ngày đã đi đến bước này đã coi như không tệ rồi.

“Vậy mặc kệ cậu vậy, tôi đi trước đây, nhưng cũng đừng nản lòng, tiên phủ có chín cửa ải càng về sau càng khó, không nhanh kết thúc như vậy đâu, tôi thấy không tới vài ba năm thì sẽ không có người thành công, cậu tự mình lĩnh hội rồi tu luyện đi”

“Ừm” Giang Cung Tuấn gật đầu.

Mạch Doanh cũng không dài dòng nữa, để lại một câu sau đó nhanh chóng rời đi.

Nhìn thấy Mạch Doanh dễ dàng qua ải thành công như vậy, tất cả mọi người ở đó đều ngây người.

Những người lúc trước qua được ải ai không trải qua trăm ngàn cay đắng mới miễn cưỡng qua được, bây giờ Mạch Doanh lại qua một cách dễ dàng khiến mọi người không thể tin nổi.

“Người đó là ai vậy?”

“Mạnh thật, đi qua dễ dàng như vậy?

Hình như hắn ta rất thân với Giang Cung Tuấn đấy.

Không ít người bàn tán nhìn Giang Cung Tuấn nhưng anh lại không để ý tới, chỉ đứng trước trận suy tư, tự hỏi làm thế nào mới có thể qua ải.

Tuy rằng muốn xông qua trận người đã thật sự rất khó nhưng tiên phủ thực sự quá hấp dẫn.

“Mạch Doanh vói trong vài ba năm có lẽ sẽ không có ai có thể qua chín ải. Thời gian còn rất nhiều, có lẽ còn có cơ hội” Giang Cung Tuấn âm thầm tự cổ vũ.

Anh khoanh chân ngồi xuống, không ngừng chìm đắm trong suy nghĩ, suy ngẫm, cảm nhận để lĩnh ngộ tất cả những điều Mạch Doanh nói. “Phản xạ có điều kiện? Mạch Doanh nói cốt lõi là phản xạ có điều kiện.

Để thân thể có được năng lực phản xạ có điều kiện là có thể dễ dàng qua ải, nhưng muốn đạt được điều đó lại rất khó.

Giang Cung Tuấn suy nghĩ được một cách, đó chính là không ngừng đi khiêu chiến, không ngừng qua ải, bị thương cũng không sao, bởi vì anh đã luyện Cửu chuyển kim thân quyết, một loại công pháp luyện thể cực kỳ toàn diện, hơn nữa trận người đá cũng rất thích hợp rèn luyện thân thể.

Anh tin chắc, chỉ cần bị đánh đủ thì thân thể dần dần hình thành phản xạ có điều kiện mà thôi

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi