CƯỜNG ĐẠI CHIẾN Y

Trên đảo lần này, Giang Cung Tuấn không cần mất bất cứ chút sức lực nào, mà cũng có tư cách để bước vào hồ năng lượng rèn luyện cơ thể. Giang Cung Tuấn cùng một đám người xuất hiện trên đảo. Hòn đảo này chưa từng bị phong ấn. Đây là hiện tượng nới lỏng phong ấn nên hòn đảo này mới xuất hiện trên trái đất, nguyên gốc thì không được tính là một phần của trái đất.

Leo lên trên đảo, không khí hoang sơ ập đến.

Xung quanh bốn phía là núi cao ngút trời, núi non cao hàng trăm thước, cây cổ thụ rậm rạp che lấp cả mặt trời. Tam Hoài Linh, Vân Hoa, Bạch Khuynh ba người đều chiếm giữ ba hồn năng lượng ở trung tâm của hòn đảo.

Giang Cung Tuấn đi đến bên sườn núi, vị trí của anh là một góc trong hẻm núi.

Trong hẻm núi, có một hồ nước rộng trăm mét, nước trong ao toàn là màu trắng còn điểm thêm chút màu đỏ của máu, nhìn qua rất đẹp, đến gần liền cảm thấy một luồng khí rất mạnh.

Giang Cung Tuấn đứng bên hồ, nhìn dòng nước màu trắng lại có thêm chút màu đỏ của máu, nhẹ giọng lẩm bẩm: “Đây là hồ năng lượng sao?”

Lúc còn đang cảm thấy nghi ngờ, dòng nước màu trắng trong hồ biển áo thành một chùm tia sáng, chùm sáng vút lên trời, sáng rực giữa không trung.

Giang Cung Tuấn cũng không biết rõ trong hồ năng lượng có cái gì, rốt cuộc là tinh huyết của vị cao thủ nào để lại, không biết là sau khi ngâm mình trong hồ năng lượng sẽ có lợi ích gì? Anh cũng không nghĩ nhiều, nhún người nhảy vào trong dòng nước.

Giây phút nhảy vào trong hồ, anh có thể cảm nhận rõ sức mạnh thần kỳ trong hồ, dưới sức ảnh hưởng của nguồn sức mạnh, cả cơ thể như được mở ra.

Năng lượng thần kì ấy tiến dần vào trong, toàn thân ấm áp, vô cùng dễ chịu.

“Thật sảng khoái.”

Giang Cung Tuấn thốt lên.

Nguồn năng lượng thần kỳ tiến vào bên trong cơ thể, làm dịu đi cơ thể của Giang Cung Tuấn, thoải mái đến cả xương cốt, năng lượng trong cơ thể anh bắt đầu mạnh lên.

Năng lượng thần bí tiến vào trong cơ thể, nuôi dưỡng sức mạnh trong cơ thể Giang Cung Tuấn, xương cốt cũng hoàn toàn thoải mái, thể lực của anh trở nên mạnh mẽ từ khi nào không hay.

Thể lực của Giang Cung Tuấn vốn dĩ đã đạt đến tầng thứ sáu, sắp đạt được giai đoạn Nhập Thánh, nhưng cảnh giới của anh vẫn còn ở mức thấp.



Lúc này, Giọng nói của Tổ Quỳnh từ trong tiến công truyền đến, giọng nói này trực tiếp xuất hiện trong đầu Giang Cung Tuấn.

“Giang Cung Tuấn, thể lực của cậu đã cao hơn nhiều so với cảnh giới mà cậu đạt được, việc cần thiết bây giờ không phải là nâng cao sức mạnh của cơ thể mà là nâng cao cảnh giới. Cậu phải giữ thể lực của mình ở điểm cân bằng với cảnh giới hiện có, nếu không, thể lực của cậu quá mạnh, khiến cho chân khí của không theo kịp, như vậy sẽ không phát huy được năng lực thật sự.”

Tổ Quỳnh bắt đầu phổ cập cho Giang Cung Tuần những kiến thức cơ bản.

Trong những tình huống bình thường, các tu sĩ chỉ tu luyện cảnh giới, tu luyện chân khí. Rất ít người có khả năng vừa tu luyện chân khí vừa tu luyện thể lực bởi vì, tốc độ tu luyện thể lực rất chậm, cần trải qua muôn vàn thử thách, phải chịu nhiều khó khăn khổ cực.

Còn công pháp để tu luyện thể lực rất hiếm, chỉ có ở những môn phái đỉnh cao, mà chỉ truyền lại cho các đệ tử trưởng, điều này dẫn đến có rất nhiều người không có tư cách tiếp cận những phương pháp rèn luyện cơ thể. Nhưng thiên tài thực sự, những người được mệnh danh là con trời đều luyện tập cùng lúc. Mà muốn phát huy thực lực thực sự của bản thân cần sử dụng chân khí, nếu chân khí yếu hơn thể lực quá nhiều thì năng lượng thể lực cũng không được phát huy nhiều, cũng chỉ là phòng ngự mạnh hơn một chút.

Nói như vậy, thể lực là để phòng vệ còn chân khí là dùng để tấn công.

Sau khi nghe Tổ Quỳnh nói qua, Giang Cung Tuấn cũng hiểu rõ hơn, nhưng những lời của Tổ Quỳnh cũng không đúng hoàn toàn. Bởi vì thể lực luyện tập đến mức độ đỉnh cao, chỉ dựa vào thể lực có thể một quyền phá núi, một chương tích đất.

Nhưng để có thể tiếp tục luyện tập hoặc là nâng cao chân khí, hoặc là nâng cao cảnh giới.

“Giang Cung Tuấn, cơ thể của cậu rất kỳ lạ, có năng lực phát triển không ngừng, cơ thể cậu còn có thể hấp thu bất kỳ loại năng lực nào chuyển đổi thành chân khí của bản thân, việc này đối với nâng cao cảnh giới vô cùng có lợi.”

Âm thanh của Tổ Quỳnh lại truyền tới.

“Năng lượng ở đây rất mạnh, mà cảnh giới của cậu cũng khá cao, có thể khiến cậu nâng lên mấy phần cảnh giới, bây giờ cậu không cần nghĩ đến rèn luyện thân thể, vẫn là nên nâng cao cảnh giới của bản thân”

“Được.”

Sau khi nghe Tố Quỳnh nhắc nhở, Giang Cung Tuấn cũng chẳng còn nghĩ đến nâng cao thể lực của bản thân. Sau khi năng lực thần bí đi sâu vào cơ thể, Giang Cung Tuấn sử dụng tâm pháp, đi dần vào máu vào cơ thể được tinh luyện thành chân khí, chân khí của Giang Cung Tuấn cũng nhanh chóng được tăng lên.

Chân khí của anh được tăng lên rất nhanh, cảnh giới cũng tăng lên nhanh chóng. Sau khi ngâm mình trong hồ năng lượng một tháng, cảnh giới của anh cũng đã tiến bộ rất nhiều, chân khí cũng tăng lên không ngừng.

Lúc này, anh đã đạt đến năm tầng siêu cấp, còn một bước nữa thôi là lên tầng thứ sáu.



Đển tầng thứ sáu, vậy là có thể nhập vào giới Nhập Thánh rồi. Anh tin rằng dựa vào thân thể của mình, và thứ hiện anh có trong Tiên phủ, muốn bước vào Nhập Thánh, vô cùng đơn giản.

Sau khi đạt đến cấp năm, năng lượng trong hồ năng lượng về cơ bản đã được Giang Cung Tuấn hấp thụ, thân thể Giang Cung Tuấn từ trong hồ năng lượng bay lên, đáp xuống mép vực một cách vững vàng. Khơi dậy chân khí, chân khí trong cơ thể tăng ngay lập tức.

Cảm nhận được nguồn khí dồi dào trong cơ thể, Giang Cung Tuấn vô cùng phấn khích.

Đây là bởi vì anh không ngừng trấn áp cảnh giới và nén chặt năng lượng chân chính, bằng không, năng lượng trong bể năng lượng cũng đủ khiến hắn bước vào Nhập Thánh.

Sau đó nguồn khí tản đi, tác động lên hòn đảo. Dưới tác động của anh, những người trong hồ năng lượng khác vẫn còn đang hấp thụ năng lượng.

Bởi vì sở hữu cơ thể đặc biệt vì vậy tốc độ hấp thụ năng lượng rất nhanh, anh hấp thụ hết năng lượng trong hồ rồi mà những người khác vẫn còn đang hấp thụ.

Anh định rời đi để đến Long Quốc. Nhưng Mạch Doanh vẫn còn đang hấp thụ, Mạch Doanh giúp anh đoạt lấy cơ hội lần này, anh đi như vậy, có chút không hợp lý.

Sau khi suy nghĩ một lúc, Giang Cung Tuấn quyết định đợi vài ngày, đợi đến khi Mạch Doanh hấp thụ hết năng lượng trong hồ rồi cùng quay về. Trong lúc rảnh rỗi, anh đi dọc theo núi Mang Mang, muốn tìm xem trong dãy núi nguyên thủy này có linh dược quý hiếm nào không. Mặc dù linh dược trong Tiên phủ có rất nhiều, nhưng phải chia cho bốn trăm nghìn quân, linh dược có càng nhiều càng tốt.

Đi đến rừng nguyên thủy Mang Mang, trên mặt đất lá rụng thành từng tầng, khi giẫm xuống đất phát ra tiếng sột soạt.

Giang Cung Tuấn chầm chậm đi vào bên trong khu rừng, gặp một con đường nhưng không có cách nào đi qua được, anh quyết định bay qua. Vô tình lại đến được khu vực trung tâm của hòn đảo. Nơi đây có ba hồ năng lượng, ba cao thủ mạnh nhất đang ngâm mình hấp thụ năng lượng, dù đã qua một tháng, nhưng năng lượng trong hồ vẫn còn vô cùng dồi dào, Giang Cung Tuần thấy vậy vô cùng khao khát. Nếu như anh có thể ngâm mình vào trong hồ năng lượng ở trung tâm thì thể lực của anh nhất định sẽ tăng nhanh như diều gặp gió.

Lúc Giang Cung Tuấn đứng bên cạnh hồ năng lượng, người bên trong hồ đã cảm nhận được Giang Cung Tuấn.

Người bên trong hồ đó chính là Bạch Khuynh.

Ánh sáng trên người cô đã tan biến, Giang Cung Tuấn nhìn rõ vẻ bề ngoài của cô vô cùng xinh đẹp, chỉ là khuôn mặt lạnh lùng giống như băng tuyết.

Cô liếc mắt nhìn qua, Giang Cung Tuấn chỉ cảm thấy một sức mạnh to lớn đè ép đến, nguồn sức mạnh đẩy hắn lùi lại, chấn động đến phun ra máu “Rất mạnh”

Trong lòng anh vô cùng kinh ngạc, đây là loại năng lực gì? Chỉ nhìn thôi đã bị nôn ra máu. Anh không dám đứng lại lâu, nhanh chóng rời đi, trong lòng lầm bầm: “Sớm muộn có ngày, bản thân mình cũng mạnh như vậy.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi