CƯỜNG ĐẠI CHIẾN Y

Bạch Tiên Hồng cao ngạo.

Mặc dù Giang Cung Tuấn đã bày ra thực lực mạnh mẽ nhưng anh ta cũng không để trong mắt.

Bởi vì, anh ta là một trong số những đệ tử mạnh nhất trong đợt tuyển chọn của Thần Viện lần trước, nếu không phải tuổi còn khá trẻ, còn chênh lệch rất lớn so với nhưng thiên tài đã tu luyện trăm năm, thì anh ta đã đến trái đất tranh đoạt vận may rồi Anh ta không đến trái đất là vì anh ta và Thiên kiêu của Tam thiên phong ấn chỉ địa xuất ra vẫn có chút chênh lệch.

“Đi”

Trưởng lão cũng biết anh ta là một đệ tử rất cao ngạo nên cũng không bắt ép Trong Sơn Nguyệt đồ.

Giang Cung Tuấn mang theo Du Huyền đi vào khu vực trung tâm.

Dọc theo đường đi gặp rất nhiều người, cơ bản những người này đều đang chém giết, cướp đoạt lệnh bài của đối phương, sau khi gặp Giang Cung Tuấn, anh tùy tiện ra tay cướp lệnh bài của bọn họ đưa cho Du Huyền.

Một đường đi thẳng đến, người gặp được anh chỉ cần là anh muốn cướp đoạt thì không người nào có thể giữ được lệnh bài Mà Du Huyền thì cười đến không ngậm được mồm Cô ấy cũng không ngờ mình tùy tiện nhặt một người về, người này lại lợi hại như thế.

Nếu không nhờ có Giang Cung Tuấn, lần này cô ấy vừa vào Sơn Nguyệt đồ đã bị đào.

thải rồi, bởi vì thực lực của cô ấy rất thấp, cơ bản là không thể gia nhập Thần Viện, không thể trở thành đệ tử Thần Viện được.

Trong lúc Giang Cung Tuấn không ngừng đi đến khu vực trung tâm, người mà trưởng lão sắp xếp cũng đang đi vào Sơn Nguyệt đồ.

Trưởng lão phụ trách tuyển đệ tử lần này là một trong mười đại trưởng lão của Thần Viện, tên là Tiêu Minh Hoàng.

Ông ấy chịu trách nhiệm xử lý một ít việc lớn nhỏ của Thần Viện.

Môn hạ của ông ấy cũng có không ít đệ tử.

Trong mười năm này, đệ tử có thiên phú nhất mà ông ấy thu nhận chính là Bạch Tiên Hồng.

Trừ lần đó ra, trong mười năm này ông ấy cũng thu nhận không ít đệ tử xuất sắc.

Người được cử đi thăm dò Giang Cung Tuấn lần này không có tiềm lực bằng Bạch.

Tiên Hồng, nhưng thực lực bản thân cũng không kém.

Tên anh ta là Nguyệt Thành Thực lực đã đạt tới Nhập Thành tam giai rồi.

Trong Sơn Nguyệt đồ.

“Anh Giang, bây giờ ta đã đoạt được hơn một trăm lệnh bài, nhiêu lệnh bài như vậy, chắc là đủ rồi nhỉ?” Du Huyền cười sáng lạn.

Giang Cung Tuấn nghĩ nghĩ, nói: Chừng này không đủ, lần này có tới trắm ngàn người tham gia khảo hạch, có thể nói là có tới mấy trăm ngàn lệnh bài, tôi thấy tối thiểu phải có hơn mười ngàn mới an toàn.”

*A, hơn mười ngàn?”

Du Huyền chấn động, nói: “Có nghĩa là phải đánh bại hơn mười ngàn người?”



Giang Cung Tuấn cười cười nói: “Không cần nhiều như vậy, bây giờ người chúng ta gặp được đều cầm một ít lệnh bài người chúng ta gặp được sẽ cầm nhiều lệnh bài hơn, tùy tiện đoạt lấy là có thể cướp được rất nhiều”

Giang Cung Tuấn vân đạm phong khinh nói.

Nhưng mà, Du Huyền biết, trong hàng trăm ngàn đệ tử tham gia khảo hạch, sợ là chỉ có Giang Cung Tuấn mới có thể tự tin nói như vậy.

“Hai vị, xin dừng bước Hai người đang chậm rãi đi trong núi rừng, một giọng nói truyền đến.

Giang Cung Tuấn và Du Huyền nghe tiếng nhìn lại, thấy một bóng người đang từ trên trời giáng xuống.

Anh ta mặc một chiếc trường bào màu xanh, hông đeo trường kiếm, dáng vẻ không tính là anh tuấn nhưng lại không xấu, thuộc kiểu đàn ông ưa nhìn Trên trường bào màu xanh của anh ta còn khắc hai chữ: Thân Viện.

Giang Cung Tuấn vừa thấy liền biết anh ta là đệ tử của Thần Viện.

Anh cũng biết, dọc đường đi sẽ gặp rất nhiều đệ tử Thần Viện, mấy ngày này đệ tử Thần Viện sẽ không ngừng ngăn trở tu sĩ tham gia khảo hạch, đào thải một ít kẻ yếu.

“Anh Giang..”

Thấy có người chặn đường, Du Huyền không khỏi kéo tay Giang Cung Tuấn, gắt gao nắm lấy tay anh, rõ ràng là rất căng thẳng Giang Cung Tuấn nhẹ vỗ vỗ, an ủi nói: “Không sao, có tôi ở đây”

Có lời này của Giang Cung Tuấn, Du Huyền đã an tâm hơn nhiều.

Giang Cung Tuấn nhìn người đàn ông mặc trường bào màu xanh chắn đường phía trước, nói: “Sao, lại là chặn đường, lân này muốn tôi đánh với anh mấy chiêu, hay muốn tôi đánh bại anh?”

Người đàn ông mới xuất hiện không phải ai khác mà là người của Tiêu Minh Hoàng sắp xếp đến để thăm dò sâu cạn của Giang Cung Tuấn, tên cậu ta là Nguyệt Thành, thực lực ở Nhập Thành tam giai Thực lực thế này đã là rất mạnh rồi Nguyệt Thành nhìn Giang Cung Tuấn, mặt cười đến sáng lạn, nói: “Nhóc con, số cậu rất tốt, được trưởng lão chú ý tới, mục đích tôi đến đây rất đơn giản, muốn thử tu vi của cậu một chút, nếu cậu có thể đánh bại tôi, vậy cậu có thể trực tiếp đến khu vực trung tâm, thậm chí là trực tiếp được vào điểm danh một trong mười vị trí đầu”

Nguyệt Thành thẳng thăn nói ra ý đồ khi đến đây.

Nghe vậy, Giang Cung Tuấn khẽ nhíu mày.

Anh cũng không ngờ mình lại khiến trưởng lão chú ý.

Lúc anh đến Thần Viện cũng chỉ muốn tu luyện mà thôi.

Nhưng mà theo tình huống hiện tại được trưởng lão chú ý cũng tốt, như vậy có thể gặp trưởng lão, thậm chí là viện trưởng môn hạ, mà Thần Viện và Minh Lam Tông không hòa thuận.

Anh và Minh Lam Tông có thù oán sâu nặng Nếu đoạt được vị trí đầu tiên, vào được môn hạ của viện trưởng, như vậy có thể nhận được sự che chở của viện trưởng.

“Đánh bại anh sao?”

Giang Cung Tuấn nhìn Nguyệt Thành, hơi hơi cong môi, nói: “Nếu đã vậy thì anh ra tay đi”

Du Huyền thấy thế lập tức lùi về phía sau.

Một tay Nguyệt Thành đặt sau lưng, một tay làm động tác mời, anh ta là đệ tử Thần Viện, mà Giang Cung Tuấn là người đến khảo hạch, anh ta rất có phong độ, không trực tiếp ra tay mà nói: “Cậu có thể gia nhập Thần Viện là không thành vấn đề, tính ra tôi là sư huynh của cậu, cậu ra tay trước đi”

“Hah Giang Cung Tuấn cười nhạt.

Ngay lúc này, anh đột nhiên di chuyển, năm đấm lao về hướng Nguyệt Thành, bước ra một bước, xuất hiện trước mặt Nguyệt Thành, giơ cao nằm tay mạnh mẽ nện vào người anh ta.



Một đấm này là an sử dụng sức lực của cơ thể.

Sức lực cơ thể anh có thế so với Nhập “Thành nhất giai.

Một đấm đáng sợ đánh ra, rất có khí thế, trong không khí truyền ra tiếng phá gió.

Vẻ mặt Nguyệt Thành rất bình tĩnh, nâng tay lên chống đỡ.

Nắm tay Giang Cung Tuấn nện lên cánh tay anh ta. . Đam Mỹ Hài

Giờ phút này anh cảm thấy lực lượng cường đại truyền đến, cơ thể anh ta hơi chấn động thụt lùi vài bước, mà cánh tay anh ta run lên, cơn đau nhức truyền đến, thiếu chút nữa là mất cảm giác Qua một cú đấm anh ta lập tức biết, anh ta gặp cao thủ rồi.

Người trước mặt này tuy là đệ tử tham gia khảo hạch nhưng thực lực lại rất mạnh.

Nguyệt Thành lắc lắc cánh tay, cười gần nói: “Tên nhóc, là tôi khinh thường cậu rồi”

Anhh ta cũng thúc giục chân khí.

“Tiếp chiêu đầu tiên của tôi đây”

Ngay sau đó lập tức phát động công kích.

Giang Cung Tuấn nghênh đón công kích của anh ta.

“Bùm!”

Hai cổ lực đạo va chạm vào nhau.

Không khí nổ mạnh.

Dư âm của trận nổ mạnh tựa như sóng nước cuốn qua, cây cổ thụ xung quanh bị chấn động đến bung gốc, một vài tảng đá lớn bị chấn động khiến cho bể nát.

Giang Cung Tuấn cũng bị lực đạo đáng sợ này đẩy lùi ra ngoài, làm gấy không ít cây cổ thụ to lớn.

Qua một chiêu anh liền rơi xuống thế hạ phong.

Giờ phút này, máu trong người anh đang sôi trào, nhất thời không thể áp chế xuống, phun ra một ngụm máu tươi.

Bên ngoài Tiêu Minh Hoàng thấy được một màn này, vẻ mặt vừa lòng nói: “Tên nhóc này coi như không tồi, có thể tiếp được một chiêu của Nguyệt Thành, thực lực của cậu ta hẳn là đã đạt đến Nhập Thành nhị giai, thậm chí là tam giai, ở tuổi này đã là rất mạnh, bồi dưỡng một chút chắc chắn sẽ là một tài năng xuất chúng”

Tiêu Minh Hoàng coi như là vừa lòng với Giang Cung Tuấn.

Thực lực của Giang Cung Tuấn rất nổi bật trong mấy trăm ngàn đệ tử tham gia khảo hạch lần này.

“Quả thật là rất mạnh” Bạch Tiên Hồng đứng một bên cũng cảm khái.

Hình như sư phụ của anh ta coi trọng Giang Cung Tuấn, có suy nghĩ muốn thu nhận đồ đệ, nếu Giang Cung Tuấn bái ông ấy làm sư phụ, vậy thì anh ta sẽ không được ưu ái nữa.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi