CƯỜNG ĐẠI CHIẾN Y



Giang Cung Tuấn cùng người đàn ông áo xanh nhìn về hướng phát ra âm thanh, xa xa có hai người đi tới.

Một người đàn ông và một người phụ nữ.

“Mạch Doanh, Tam Hoài Linh?” Nhìn thấy hai người nọ, Giang Cung Tuấn nhíu mày.

Tại sao hai người họ lại ở đây?
Nghĩ lại cũng cảm thấy có thể hiểu được, hai người này đều đến từ Ma giới, là người Ma tộc, mà ở thời đại thượng cổ Ma tộc là chủng tộc đáng sợ nhất, bằng sức mạnh của một gia tộc, phá hủy cả một thời đại.

Tại Ma tộc chắc chắn có cao thủ siêu cấp.

Tổ Quỳnh có thể biết đến sự tồn tại của Ngũ hành nghịch biến, hẳn là Ma tộc cũng có cách biết rõ.

Mạch Doanh đi tới, xuất hiện trước mặt Giang Cung Tuấn, nhìn anh một cái, mím môi cười, nói: “Tôi biết ngay anh không đơn giản mà, biết rõ phía sau anh có người, chỉ không ngờ là người phía sau anh đáng sợ như vậy, thực sự có thể biết được nơi này.

Giang Cung Tuấn cười nhạt một tiếng, nói: “Cô nói như vậy tức là cô cũng đến đây vì Ngũ hành nghịch biến?”
Mạch Doanh gật đầu nói: “Tôi cũng vừa mới nhận được tin tức từ cao thủ trong tộc truyền đến, hơn nữa tin tức này là do hội tụ vô số cao thủ trong tộc của tôi mới tính ra được.

Tuy rằng tính ra được, nhưng cũng đã phải trả giá đắt”
“Trả giá đắt?” Giang Cung Tuấn sửng sốt.

Đột nhiên anh không để ý tới Mạch Doanh nữa, giao tiếp với Tổ Quỳnh ở trong Tiên phủ.

“Chị Tổ Quỳnh, chị giúp tôi tính toán ngũ hành nghịch biến, chị có bị làm sao không?”
Bên trong Tiên phủ truyền ra tiếng Tố Quỳnh nói: “Tôi có thể bị làm sao được?”

Nghe đến đây, Giang Cung Tuấn yên tâm.

Sau khi trao đổi với Tổ Quỳnh, Giang Cung Tuấn nhìn
Mạch Doanh cùng Tam Hoài Linh, cũng như người đàn ông áo xanh kia.

Tổ Quỳnh cũng có thể cảm ứng được sự việc bên ngoài thông qua Tiên phủ, cô ta nhắc nhở: “Giang Cung Tuấn, cẩn thận một chút, có thể xuất hiện ở đây thì sau lưng đều có cường giả siêu cấp, cao thủ có thể tính ra chỗ này đều là cao thủ Đại đế hoặc gần đến Đại đế.”
“Ừm, tôi biết rồi, tôi sẽ cẩn thận.

Giang Cung Tuấn cũng không nói nhiều.

Mặc kệ là ai đến, anh nhất định phải lấy được Ngũ hành nghịch biến, cho dù là Mạch Doanh tranh đoạt với anh, anh cũng sẽ không nhân nhượng, bởi vì uy năng này quá kinh người, lấy được đồng nghĩa với việc hoàn toàn trỗi dậy.

Chỉ là tạo hóa xuất hiện sau kiếp thứ hai quá đáng sợ.

Vậy tạo hóa sau kiếp thứ ba, kiếp thứ tư chẳng phải càng nghịch trời hơn nữa?
Đúng lúc này, đằng xa có một người khác bước tới.

Người này mặc áo choàng đen, dung mạo khá khôi ngô, tính tình dị thường.

Cậu ta là Ma Lặc.

Ma Lặc đi tới, thấy không ít người đã tụ hội ở đây, không khỏi nở nụ cười: “Xem ra tôi không phải là đến nhanh, không ngờ đã có nhiều người đoạt trước một bước như vậy rồi.”
Người đàn ông mặc áo xanh thấy nhiều người đến như vậy, vẻ mặt càng thêm ngưng trọng.

“Chắc là không còn ai xuất hiện nữa đâu nhỉ?” Giang Cung Tuấn khẽ lẩm bẩm, nhìn về phía xa.


Anh không biết sức mạnh của Tam Hoài Linh, cũng không biết sức mạnh của người đàn ông áo xanh, chỉ biết sức mạnh của Ma Lặc, nhưng điều chắc chắn là tam Hoài Linh và người đàn ông mặc áo xanh rất dễ xử lý, nhưng nếu lại có thêm người xuất hiện nữa thì việc lấy được Ngũ hành nghịch biến.

Tam Hoài Linh liếc nhìn Ma Lặc, cũng không có nói nhiều.

Mặc dù tất cả đều đến Ma tộc, nhưng lại thuộc các phe khác nhau.

Mạch Doanh chủ động chào hỏi, mỉm cười nói: “Anh
Ma Lặc
Ma Lặc nhìn cô ta một cái, cười nhạt nói: “Bối phận của tôi so với ba cô còn lớn hơn nhiều lần, thế mà cô lại gọi tôi là anh.”
Mạch Doanh lè lưỡi tinh quái cười: “Chẳng lẽ lại gọi anh là Lão Tổ sao?”
Ma Lặc hơi từ bỏ, không muốn nói chuyện với Mạch Doanh quá nhiều, bước đến phía trước, ánh mắt dừng lại ở bức tranh phong cảnh khổng lồ giữa không trung, nhìn một lúc rồi cau mày lẩm bẩm.: “Chẳng lẽ là ngũ hành nghịch biến có liên quan đến bức tranh này sao?”
“Đúng vậy, có liên quan đến cái này.”
Xa xa lại truyền đến một tiếng cười: “Không ngờ nơi này lại đông vui như vậy, tôi còn tưởng rằng không ai có thể tới đây?”
Mấy người quay lại nhìn.

Một người phụ nữ xinh đẹp từ đẳng xa bước đến, cô ta vốn cách một khoảng khá xa, thế nhưng vừa sải bước đi đến liền xuất hiện trong tầm mắt của nhiều người.

Người phụ nữ này cao khoảng 1,8m, mặc váy đỏ, tóc đen dài, đường nét khuôn mặt thanh tú, nước da trắng nõn, trên khuôn mặt xinh đẹp nở một nụ cười, cô ta tự giới thiệu: “Xin chào mọi người, tôi tên là Huyền Nữ, tôi đến từ Cửu Ưu.

Nghe thấy hai chữ Cửu Ưu, Tam Hoài Linh, Ma Lặc và người đàn ông mặc áo xanh đều hơi lùi lại.

Vẻ mặt Giang Cung Tuấn đầy khó hiểu.

“Cửu Ưu là nơi nào, tại sao trong những người này lại có vẻ sợ hãi?”

Trong Tiên phủ truyền đến giọng nói của Tổ Quỳnh: “Giang Cung Tuấn, đừng coi thường, Huyền Nữ này không đơn giản đâu.”
Giang Cung Tuấn thầm hỏi: “Cửu Ưu là nơi nào?”
“Một nơi vô cùng bí ẩn và đáng sợ.

Bây giờ cậu không cần biết điều này.

Cậu chỉ cần biết rằng Cửu Ưu không kém hơn Ma tộc đầu.”
“Oh.”.

Giang Cung Tuấn nghi hoặc liếc nhìn Huyền Nữ.

Huyền Nữ mím môi cười: “Đã muốn đến trái đất từ lâu lắm rồi.

Cuối cùng hôm nay em cũng đã được đến đây.

Hân hạnh được biết các vị
Giang Cung Tuấn mỉm cười nói: “Xin chào Huyền Nữ, tôi là Giang Cung Tuấn.

Mạch Doanh liên tục nháy mắt với Giang Cung Tuấn, nhưng Giang Cung Tuấn lại giả vờ như không nhìn thấy.

Anh bước đến và bắt tay với Huyền Nữ.

Huyền Nữ sửng sốt, không biết Giang Cung Tuấn có ý đồ gì, nghi ngờ liếc mắt nhìn Giang Cung Tuấn, “Anh làm gì vậy?”
Giang Cung Tuấn hơi xấu hổ.

Thu tay lại, gãi gãi đầu: “Không, không có chuyện gì.

“Đây là Ngũ hành đồ sao?” Huyền Nữ không nói nhiều, nhìn bức tranh phong cảnh giữa không trung trước mặt, cô ta khẽ lẩm bẩm.

Mặc dù Giang Cung Tuấn biết ở đây có Ngũ hành nghịch biến, nhưng cũng không biết Ngũ hành đồ là cái gì, không khỏi hỏi: “Huyền Nữ, Ngũ hành đồ là cái gì?”

Huyền Nữ giải thích: “Tôi cũng không biết rõ lắm, chỉ nghe nói qua thôi, từ thời đại cổ xưa, bảo vật do năm Tổ Thần để lại đã được truyền qua vô số đời, bỏ qua thời đại cổ thiên đình và thời đại thượng cổ đến nay mới lại xuất hiện.

“Ngũ hành đồ luôn tồn tại trong truyền thuyết, chưa ai từng thấy, luôn đồn đại rằng Ngũ hành đồ có liên quan đến bản nguyên của ngũ hành, không ngờ hôm nay tôi lại có thể nhìn thấy
Mạch Doanh và Tam Hoài Linh đều nhìn Huyền Nữ.

Không hổ là một sinh vật đến từ Cửu Ưu, thậm chí còn biết những bí mật này.

Bọn họ đến từ Ma tộc, nhưng họ không biết điều này.

Giang Cung Tuấn cũng khiếp sợ.

Tổ Quỳnh là con gái của Chiến thần ở thời đại cổ thiên đình, mãi sau này mới biết về năm vị Tổ Thần, không ngờ Huyền Nữ lại thực sự biết rõ.

Biết cũng đã biết rồi, Giang Cung Tuấn cũng nói rõ, hỏi: “Chẳng lẻ Ngũ hành nghịch biến ẩn chứa trong Ngũ hành đồ này sao?” Huyền Nữ liếc nhìn anh, nói, “Tôi làm sao biết được, nhưng có lẽ tám chín phần mười là như vậy”
Nói xong, cô ta liếc nhìn người đàn ông mặc áo xanh, nhếch miệng cười nói: “Là Khương Vô Nhai đúng không?”
Người đàn ông mặc áo xanh liếc nhìn Huyền Nữ.

Anh ta trông rất bình tĩnh, Huyền Nữ đến từ Cửu Ưu, biết anh ta cũng không có gì lạ.

“Đúng vậy.

Khẽ gật đầu một cái.

Huyền Nữ nói: “Sư phụ của anh không nói cho anh biết cách phá giải Ngũ hành đồ sao?”
Khương Vô Nhai suy nghĩ một chút, nói: “Có nói.”
Huyền Nữ nói: “Đã nói rồi thì nói ra đi.

Dù sao biết rõ cách phá giải cũng chưa chắc có thể lấy được Ngũ hành nghịch biến, muốn lấy được phải có cơ duyên và tạo hóa..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi