Bây giờ đã là mười một giờ đêm rồi Hôm nay, Đường Sở Vi đã đi dạo cùng với Lâm Hân cả buổi chiều Cô tìm mọi cách để nghe ngóng về danh tính của người đàn ông đeo mặt nạ quỷ.
Nhưng, Lâm Hân lại nói răng cô ta không biết Hôm nay, cô cũng hốt hoảng cả ngày.
Đêm đã khuya.
Cô nằm ở trên giường.
Nhớ lại những chuyện đã qua Mười năm trước, cô đi chơi ở vùng ngoại ô cùng với bạn học và chơi ở bên sông, Đột nhiên họ nhìn thấy một ngôi biệt thự ở đãng xa đang bốc cháy, khi họ chạy đến thì cô đã nghe thấy tiếng kêu cứu đau thương từ trong biệt thự truyền ra.
Do dự một lúc, cô đã lao vào đám cháy và cứu được một người ra ngoài.
Sau khi cứu người đó ra ngoài thì người này đã nhảy xuống sông.
Mạch suy nghĩ chuyển chỗ khác.
Lần trước tại tầng cao nhất của khách sạn Tử Đẳng.
€ô bị Tiêu Chinh ép lên sân khấu đấu giá và Tiêu Chinh đã dùng một con dao vạch vào mặt của cô.
Cô tuyệt vọng, bất lực, muốn sống không được mà muốn chết cũng không xong.
Đúng lúc cô đang tuyệt vọng thì một người đàn ông đeo mặt nạ quỷ xuất hiện.
Cho dù như thế nào thì cô cũng không thể quên được cảnh này.
Cô không thể nào quên được một đôi tay mạnh mẽ đã bế cô lên, kéo cô thoát ra khỏi từ trong tuyệt vọng và bất lực.
Tuy nhiên, ngay sau đó cô liên bất tỉnh.
Những chuyện xảy ra sau đó cô đều không biết gì cả.
“Lâm Hân nói, người đàn ông đeo mặt nạ quỷ chính là người mà mình cứu ra từ đang đám cháy vào mười năm trước, anh ta rốt cuộc là ai?”
Đúng lúc này, chuông điện thoại vang lên.
Cô cầm điện thoại ở bên cạnh lên và nhận ra là Giang Cung Tuấn gọi điện đến.
Cô thu lại những suy nghĩ của mình, khế läc đầu, Đường Sở Vị, cô là người đã có chồng rồi, sao có thể nghĩ đến người đàn ông khác.
Vứt bỏ những suy nghĩ trong đầu và trả lời điện thoại.
“Vợ à, anh đang ở ngoài, lúc ra ngoài anh quên mang theo chìa khóa, em mau mở cửa cho anh”
“Vâng”
Đường Sở Vi đứng dậy rồi bước ra khỏi phòng, cô đi mở cửa cho Giang Cung Tuấn.
Giang Cung Tuấn đứng đợi ở cửa nhà một lúc thì cánh cửa được mở ra.
Đường Sở Vi đang mặc bộ đồ ngủ bước ra.
Đây là một bộ đồ ngủ màu trằng, rất mỏng và hơi trong suốt, chủ yếu là do chưa mặc áo lót nên mọi thứ bên trong như ẩn như hiện.
Sắc mặt Đường Sở Vi không hài lòng:Anh nhìn xem, bây giờ đã là mấy giờ rồi mà anh còn chạy đi đâu?”
Ánh mắt Giang Cung Tuấn thật thà sờ sờ đầu, anh giải thích:“Một người đồng đội của anh giải ngũ trở về nên cùng nhau ăn một bữa cơm và nói chuyện phiếm một hồi, quay về thì đã muộn rồi, anh xin lỗi”
“Anh mau vào đi.”
Đường Sở Vi cũng không trách nữa mà kéo Giang Cung Tuấn vào nhà.
Vê đến phòng.
Giang Cung Tuấn rất tự giác đã đi lấy chiếu dùng cho mùa hè, cầm lấy cái gối rồi trải nằm xuống đất.
Đường Sở Vi ngủ ở trên giường, quay người, cô nhìn thấy Giang Cung Tuấn đang ngủ trên đất thì lập tức hít một hơi sâu, quay người đi.
Đêm lặng lẽ trôi qua Ngày hôm sau.
Hôm nạy là sinh nhật lân thứ 25 của Lâm Hân và bữa tiệc sinh nhật của cô ta được tổ chức ở khách sạn Tử Đằng Lâm Hân là chủ tịch điều hành của tập đoàn Dược Phẩm Trường Sinh và chắc chắn là một trong những nhân vật giỏi nhất ở thành phố Tử Đẳng.
Nhưng Lâm Hân là người Thủ đô, không phải là người gốc Tử Đăng nên không nằm trong bốn nhà quyền thế lớn.
Bằng không thì với tài sản của Dược Phẩm Trường Sinh thì nhất định có thể đè bép bốn nhà quyền thế lớn.
Bữa tiệc sinh nhật của Lâm Hân mời rất nhiều người, chỉ cần là người có máu mặt ở Thành phố Tử Đăng thì đều nhận được thiệp mời Cô ta không phải là người của công chúng nên chỉ muốn tổ chức sinh nhật một cách kín đáo Nhưng cô 1a là người của một gia tộc lớn.
Mặc dù nhà họ Lâm rất mạnh ở Thủ đô nhưng đây là Tử Đằng, cô ta mới đến Tử Đằng chưa được một năm, mối quan hệ còn chưa nhiều nên cô ta cũng muốn nhân cơ hội này để kết bạn với nhiều người hơn ở Tử Đằng để cô ta đặt nên móng vững chắc cho sự nghiệp.
ở Tử Đẳng Nhà họ Đường.
Phòng của Đường Sở Vi.
Đường Sở Vi mặc một chiếc váy trắng cổ chữ V, chiếc váy rất hợp với dáng người của cô, làm tôn lên vóc dáng rất hoàn hảo, ngực to.
mông cong, hoàn toàn để lộ ra tấm lưng mịn màng.
Đường Sở Vi chưa từng mặc quần áo hở.
hang như vậy, cô cảm giác được sau lưng mình lành lạnh, không nhịn được mà hỏi:“Anh Giang, em mặc thế này có bị lộ quá không?”
Giang Cung Tuấn ngồi ở bên cạnh nhìn Đường Sở Vi đang đứng ở trước gương trang điểm và không ngừng chỉnh trang:“Quần áo.
thật sự rất đẹp, quả thực là hơi lộ, em nhìn xem, trên lưng chỉ có vài sợi dây đai và một nửa lưng bị lộ ra ngoài”
“Đều trách Lâm Hân, cô ấy nói chiếc váy này rất hợp với em”Trên mặt Đường Sở Vi mang theo sự than phiền.
Giang Cung Tuấn nói:“Thật ra thì cũng không có gì chỉ là lộ lưng mà thôi”
“Em thấy phía trước…”
Đường Sở Vi quay người lại.
Vừa nhìn thì Giang Cung Tuấn suýt chút nữa chảy máu mũi.
Chiếc váy có cổ chữ V, núi non cũng bị lộ ra một chút, còn khoét sâu.
Trên chiếc cổ trằng ngần đeo một chiếc vòng cổ thạch anh mới anh vừa hay chạm trên móc câu.
Thật là lộng lẫy, như thế thật sự khiến người ta nghĩ bậy nghĩ bạ.
Mái tóc đen dài của cô được cuộn lại Đường Sở Vi lúc này thật sự giống như một con thiên nga trầng vô cùng cao sang “Thật đẹp “Giang Cung Tuấn không khỏi cảm thán nói”“Trang sức rất phù hợp với chiếc váy này, quả thực là quá hoàn hảo”
“Thật vậy sao?“Trên mặt Đường Sở Ví tràn đầy vẻ vui mừng “Đương nhiên rồi, vợ của anh là người phụ nữ đẹp nhất trên thế giới này. Nếu như em mặc chiếc váy này đến dự tiệc sinh nhật của Lâm Hân thì nhất định em sẽ là tâm điểm chú ý của mọi người ở đó”
Khóe miệng Đường Sở Vi nhếch lên.
Sau đó, cô lấy thỏi son mới mua ngày hôm qua ra rồi nhẹ nhàng tô lên một chút.
Tấm tắc.
Tô son lên càng làm cho cô trở nên gợi cảm và quyến rũ hơn Đôi môi đỏ mọng tạo cho người đối diện một loại cảm giác va chạm mạnh.
Ngay cả Giang Cung Tuấn cũng thấy rung động trong lòng Thật sự quá xinh đẹp.
Ngay sau đó, Đường Sở Vi đi một đôi giày cao gót màu trắng.
Cách ăn mặc này thật sự đã toát ra khí chất.
Mái tóc dài được cuộn lên, gương mặt xinh đẹp, đôi môi đỏ gợi cảm kết hợp với chiếc váy trắng…
Ánh mắt Giang Cung Tuấn nhìn ngưng đọng lại Đường Sở Vi đứng ở một bên, mím môi gọi:“Chồng à..”
“Hả?”
Giang Cung Tuấn phản ứng lại từ trong sự lơ đãng, khen Đường Sở Vi, anh nuốt nước miếng:“Quá đẹp, vợ à, chúng ta không đi nữa, anh sợ…”
“Anh sợ cái gì?
Giang Cung Tuấn trịnh trọng nói:”Em xinh đẹp như vậy, còn anh lại tầm thường thế này, ngộ nhỡ em được người giàu có nhìn trúng rồi đá anh thì anh phải làm sao?”
“Phụt!”
Đường Sở Vi lập tức bật cười, vươn cánh tay mảnh khảnh sờ lên trán của Giang Cung Tuẩn:”Đồ ngốc này, anh nói cái gì vậy, em là vợ của anh, bây giờ là vậy, sau này cũng là vậy, em tuyệt đối sẽ không bao giờ phản bội anh”
Lúc này, chính bản thân Đường Sở Vi cũng có chút chột dạ.
Bởi vì tối ngày hôm qua, cô đã nghĩ đến người đàn ông khác suốt cả đêm.
Cô đã nghĩ về người đàn ông đeo mặt nạ quỷ đã cứu cô suốt đêm.
Nghĩ đến những chuyện này thì mặt cô hơi ửng đỏ, có chút xấu hổ.
Mặt cô đỏ lên lại càng làm cô trở nên quyến rũ hơn.
Cô vội vàng đổi chủ đề, nói:”Được rồi, chúng ta đi thôi.
Cạch cạch…
Cô đi giày cao gót ra khỏi phòng “0a.”
Vừa bước ra ngoài thì nghe thấy một câu cảm thán.
Đường Tấn đang ngồi trên ghế sofa, trong miệng đang ngậm cục nước đá thì lập tức đứng dậy, cầm điện thoại ở bên cạnh, hét lớn:”Chị, chị đừng nhúc nhích, em chụp một Cậu ta nhanh chóng bật camera điện thoại và chụp liên tiếp mấy tấm hình.
Nhìn Đường Sở Vi hoàn mỹ ở trong bức.
ảnh có thể gọi là tiên nữ, Đường Tấn không nhin được mà thốt lên cảm than:”Chị, chị muốn mê hoặc hết đàn ông ở trên thế giới này sao?”
Nghe vậy, Đường Sở Vi lộ ra vẻ đắc ý.
“Con gái à, con…”
Hà Diệp Mai cũng bước ra khỏi phòng, nhìn thấy Đường Sở Vi ăn mặc sửa sang như vậy thì ngay lập tức ngẩn ra.
ở Ví, chiếc váy này, chiếc vòng cổ này, đôi bông tai này, đôi giày cao gót này đều là mua hôm qua sao?”
“Đúng vậy mẹ”
“Cái này, bao nhiêu tiền vậy?”
Hà Diệp Mai cũng xuất thân từ nhà quyền quý, vừa nhìn bà ta liền nhận ra những thứ Đường Sở Vi mặc hoàn toàn không giống với phần đông, đây chắc chắn không phải là hàng vỉa hè.
Sắc mặt Đường Sở Vi hoảng hốt, vội vàng nói:”Không có, không nhiều, tất cả cộng lại cũng chỉ là mấy triệu đồng”
Hà Diệp Mai đột nhiên nghiêm mặt:“Con coi mẹ là đồ ngốc sao?”
Ngô Mịch ngồi trên ghế sofa nói:”Mẹ, chiế một cửa hàng quần áo sang trọng, hình như là mà năm trăm bốn mươi triệu đồng, quần áo, vòng cổ, hoa tai, giày cao gót của chị ấy cộng lại ít cũng phải chín trăm triệu đồng”
“Cái gì?”
Giọng nói của Hà Diệp Mai tăng lên tám mươi decibel:”Con, con lấy tiền ở đâu?”
Đường Sở Vi kịp thời giải thích:”Mẹ, hôm qua con đã gặp Lâm Hân ở Dược Phẩm Trường Sinh, là chủ tịch Lâm tặng con.”
Đường Sở Vi không dám nói đây là tiền của thành phố Tử Đằng, chuyện này nếu như để mẹ cô biết được thì số tiền này chắc chản sẽ không được nhận.
Nhìn thấy Đường Sở Vi ăn mặc sang trọng, vẻ mặt Ngô Mịch lộ ra vẻ ghen tị, trong lòng võ.
cùng khó chịu, kỳ quái nói:”Chủ tịch Lâm tặng chị? Đường Sở Vị, chị thật sự coi mình là một nhân vật lớn rồi, người ta là chủ tịch của Dược.
Phẩm Trường Sinh, dựa vào cái gì mà tặng chị đồ đắt như vậy?”
Giang Cung Tuấn ở bên cạnh nói:*Thật sự là người ta tặng đó.”
Hà Diệp Mai quan sát kỹ Đường Sở Vi rồi lại nhìn Giang Cung Tuấn ăn mặc bình thường ở trước mặt.
Võn dĩ bà ta đã đồng ý Giang Cung Tuấn Nhưng bây giờ, bà ta càng ngày càng cảm thấy, Đường Sở Vi và Giang Cung Tuấn không hợp.